Triệu Khách quay đầu sang thấy tiểu lão đầu vô cùng chân thành nhìn mình, đang chờ đợi mình đánh giá món ăn sở trường của hắn ta.
“Ừm… Ăn ngon!”
Triệu Khách làm trái với lương tâm, miễn cưỡng giữ nguyên nụ cười ở trên mặt, trong miệng lại nuốt miếng thịt viên kia xuống.
Nghe Triệu Khách nói xong, trên mặt tiểu lão đầu lập tức hiện ra vẻ đắc ý, hài lòng cười nói: “Đương nhiên rồi, ta nói cho ngươi biết, ta đã tốn rất nhiều công sức cho món ăn này…”
Chỉ nghe tiểu lão đầu này nói từ đầu tới đuôi quá trình chế biến món ăn này một lần, tuy Triệu Khách không ăn ra hương vị gì nhưng nghe quá trình, trong lòng cũng có đánh giá với món ăn này.
“Đến đây nào, uống chút trà đi, tiểu huynh đệ có tài đánh giá không tầm thường, sao trước kia chưa từng gặp?”
Tiểu lão đầu tự tay đưa cho Triệu Khách một ly trà, khiến mấy đầu bếp khác trong nhà bếp nhìn nóng cả mắt.
Vị sư phụ này của bọn họ đã ở Bạch gia ít nhất ba bốn trăm năm, nói là đầu bếp, nhưng không ai rõ rốt cuộc có thân phận gì.
Có tin đồn hắn ta vốn là một vị trưởng bối của Bạch gia, cũng có tin đồn là Linh Môi đời thứ nhất của đám người Bạch gia.
Nhưng cụ thể có thân phận gì, ngoại trừ bản thân tiểu lão đầu thì không ai nói rõ được, vì vậy dù là quản sự Bạch gia, ngày thường gặp tiểu lão đầu cũng phải nhiệt tình gọi một tiếng lão sư phụ.
Tóm lại bọn họ đến nhà bếp đi theo tiểu lão đầu lâu như vậy, ngoại trừ vị tiểu thư Bạch gia kia, không thấy tiểu lão đầu đối xử với ai nhiệt tình như vậy.
Triệu Khách đưa tay nhận trà, đưa lên môi uống một ngụm, ngửi thì thấy thơm nhưng uống vào trong miệng lại thấy nước trà vừa lạnh vừa chát, như là trà thiu đã để mấy ngày.
Thấy tiểu lão đầu uống từng ngụm nhỏ thưởng thức nước trà trên tay, dáng vẻ như rất hài lòng với trà này, Triệu Khách không nhịn được thầm suy nghĩ: “Chẳng lẽ… Vì ta là người sống?”
Triệu Khách nghĩ đến đây cũng cảm thấy có khả năng này, dù là Thúy Lan hay viên thịt vừa rồi, thậm chí cả chén trà trên tay cũng thể hiện rõ mình hoàn toàn không hợp với nơi này.
Nói cho cùng, cũng vì hắn là người sống, dù là thứ gì ở trong âm phủ, lúc hắn sờ vào đều lạnh như băng.
Nghĩ đến đây, Triệu Khách không nhịn được nhìn ngọn lửa trên lò, trong đấu xuất hiện một suy nghĩ, quay sang nói với tiểu lão đầu: “Hôm nay chủ tử của ta vừa đến Bạch gia, chưa đến bảy ngày nhập môn nên ngài chưa từng thấy ta.”
“A a a! Thì ra tiệc cưới hôm nay là làm cho nhà các ngươi.” Tiểu lão đầu liên tục gật đầu, ánh mắt nhìn Triệu Khách lại càng thân thiện hơn.
“Lão gia tử, món thịt viên này của ngài thật sự không tầm thường, có thể nếm được món ăn như vậy đúng là vinh hạnh của tiểu sinh, hay là ta cũng làm một món ăn cho ngài nếm thử.”
“Ngươi!”
Tiểu lão đầu đánh giá Triệu Khách từ trên xuống dưới, trong mắt thêm mấy phần mới lạ, lập tức gật đầu đồng ý, đi theo Triệu Khách đến bên cạnh bếp lò, đứng một bên quan sát.
“Tiểu huynh đệ, ngươi cần tài liệu gì, ta để bọn họ chuẩn bị cho ngươi.”
Triệu Khách nghe vậy nhìn thấy trên bàn còn có một chậu phở, cau mày nói: “Cứ dùng cái này đi.”
“Phở?”
Thấy Triệu Khách chỉ lựa chọn phở, trên mặt mấy đầu bếp xung quanh lập tức hiện ra vẻ thất vọng, không biết một chậu phở còn có thể làm ra món gì.
Ngược lại tiểu lão đầu đứng bên cạnh híp mắt, hắn ta đứng sau lưng Triệu Khách rất chờ mong hành động tiếp theo của Triệu Khách.
Đương nhiên, trong này không thiếu có suy nghĩ muốn chọn ra sai lầm, dù tính cách của tiểu lão đầu có ngay thẳng hơn nữa, nhưng đột nhiên bị người thắng một lần, trên mặt cũng hơi khó coi, khó tránh khỏi muốn tìm lại chút mặt mũi.
Nhưng chẳng mấy chốc, chút nguyện vọng nhỏ bé trong lòng tiểu lão đầu đã thất bại.
Chỉ thấy Triệu Khách nhấc dao thái lên, phanh phanh phanh… Lưỡi dao nằm trên tay Triệu Khách vừa vội vừa nhanh, cắt ngang cắt dọc, củ cải nhanh chóng được điêu khắc thành hình mẫu đơn.
Chỉ với trình độ dùng dao này đã khiến tiểu lão đầu không nhịn được cảm thấy ngạc nhiên, tiểu lão đầu còn như vậy, khỏi phải nói đến những đầu bếp khác.
Trình độ của một đầu bếp thường được thể hiện ra từ trình độ dùng dao, vốn còn hơi không phục Triệu Khách, theo việc Triệu Khách ra tay đã hoàn toàn tan thành mây khói.
“Xì xì…”
Xào trên lửa lớn, cho một muỗng dầu nóng vào, ngọn lửa lập tức bùng lên trong nồi, sóng nhiệt phả vào mặt khiến đầu bếp xung quanh rối rít lựa chọn tránh đi.
“Đúng như dự đoán!”
Trong lòng Triệu Khách căng thẳng, đối mặt với cái nồi đang bùng lên lửa lớn, hắn không chỉ không cảm thấy nóng ngược lại còn cảm thấy luồng gió lạnh thổi qua, trên người không nhịn được lạnh run, trên cánh tay nổi da gà.
Không chỉ lửa, ngay cả dầu đã châm lửa trong nồi cũng giống vậy, Triệu Khách tay mắt lanh lẹ cầm cái muỗng hất một giọt vào tay mình, lại không cảm nhận được chút nhiệt độ nào.
“Xem ra tất cả mọi thứ ở âm phủ hoàn toàn ngược lại với dương gian.
Trong lòng Triệu Khách bình tĩnh lại, tuy không cảm nhận được độ lửa và nhiệt độ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc hắn làm đồ ăn, ngược lại khiến Triệu Khách có một cảm nhận mới.