Chương 19: Sách Tem

Lúc này, bên trên vang lên tiếng gọi ầm ĩ của Tề Lượng, Triệu Khách cau mày không ngờ tiểu tử này lại tỉnh rất nhanh, quay sang nhìn về phía Chu Thuận, giơ một ngón tay chỉ lên trên: “Đúng lúc, ta có một vị huynh đệ ở bên trên, đợi chút nữa kéo ngươi lên.”

“Được được được!”

Ánh mắt Chu Thuận sáng lên, liên tục gật đầu đồng ý, không nhịn được cảm thấy trong lòng vui vẻ, chỉ thấy Triệu Khách đi lên trước, một tay khoác vai hắn ta, đồng thời hô to lên trên: “Ta ở đây!”

“Ta hỏi ngươi một lần nữa, ngươi thật sự không lừa ta?” Triệu Khách đột nhiên ngoảnh lại, xác nhận với Chu Thuận thêm lần nữa.

Chu Thuận nghe xong hơi mất kiên nhẫn, liên tục gật đầu nói: “Thật, thật, nếu ta lừa ngươi, ta… Ô ô!”

Hắn ta còn chưa nói hết câu, Triệu Khách đột nhiên đưa tay che miệng mũi Chu Thuận, một tay kéo Chu Thuận vào trong l*иg ngực của mình, áp môi lên bên tai Chu Thuận nói nhỏ: “Thật xin lỗi, ta đổi ý rồi.”

Lúc đang nói chuyện chỉ thấy Triệu Khách đưa tay phải ra để lộ một con dao găm màu đen, đâm thẳng một dao vào tim Chu Thuận.

Triệu Khách dùng một tay giữ Chu Thuận từ phía sau, “phốc phốc phốc” liên tục đâm mấy dao vào cột sống, “xoẹt” máu tươi theo rãnh máu đỏ tươi trên dao găm phun ra ngoài, thân thể Chu Thuận run lên, chẳng mấy chốc đã ngã vào trong ngực Triệu Khách.

“Này, ngươi làm gì ở dưới đó thế?”

Tề Lượng ghé vào bên cạnh bẫy rập thấy Hùng Nhị đã chết đến không thể chết lại ở bên dưới, không nhịn được thở phào một hơi, cả người thả lỏng nằm ở trên mặt đất như bị rút mất xương cốt, yếu ớt nhìn về phía Triệu Khách ở bên dưới, nghi ngờ muốn nhìn xem nam nhân này đang làm cái gì.

Nhưng Tề Lượng nhanh chóng hối hận, chỉ thấy Triệu Khách ghé vào trước thi thể Hùng Nhị xoay một vòng, lại cầm hai cái tay gấu to leo lên, nói: “Tay gấu nướng, có muốn đi chung không.”

“Không không không… Không muốn.”

Tề Lượng lập tức lắc đầu, tuy hắn ta thật sự rất đói nhưng nhìn hai cái móng vuốt lớn đầm đìa máu này, hoàn toàn không thấy thèm ăn.



“Tùy ngươi.”

Triệu Khách tìm hai sợi dây mây buộc tay gấu lại, móng vuốt Hùng Nhị vừa thô vừa dày, bóp vào cảm thấy chất thịt cứng rắn, nói rõ chất thịt rất tốt.

Đối với Triệu Khách, loại tay gấu này thật sự là nguyên liệu nấu ăn đỉnh phong khó gặp trên đời, thuộc về loại có tiền cũng không mua được.

“Ngươi đã sớm biết nơi này có bẫy rập?”

Thấy Triệu Khách bận rộn xử lý tay gấu, Tề Lượng không nhịn được dò hỏi.

“Không biết, nhưng trước đó nhìn tấm bản đồ kia chú ý đến phía đông bản đồ, cũng chính là chỗ này bị dùng bút đỏ vẽ một vòng tròn, lúc ấy ta không biết cái này có nghĩa là gì, chỉ có thể dẫn ngươi chạy sang bên này trước, sau này mới phát hiện nơi này có bẫy rập.”

Lần này Triệu Khách thật sự không lừa Tề Lượng, trên thực tế đúng là như vậy, chỉ có điều Triệu Khách không ngờ phía dưới bẫy rập còn có hai người sống.

Nhưng bây giờ, hai người sống đó một chết một trốn, phía dưới chỉ còn lại hai cái xác một gấu một người.

Triệu Khách nhìn Tề Lượng một chút, xác nhận hình như hắn ta cũng không nhận được bất cứ tin tức gì, suy nghĩ về nhiệm vụ ở trong lòng cũng được chứng thực.

“Ta nhận được nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ, bây giờ đang định đi, ngươi thì sao?”

Tuy trước đó bị ngất xỉu, nhưng sau khi Tề Lượng tỉnh lại vẫn nhận được tin tức nhiệm vụ của mình đã hoàn thành.

Triệu Khách gật đầu: “Vậy ngươi đi trước đi, ta lại đi dạo chút nữa.”

“Còn đi dạo! Xem ra Trần Tĩnh nói không sai, ngươi là người tâm lý biếи ŧɦái.”



Tề Lượng nói hết câu lập tức thấy hối hận, chỉ thấy Triệu Khách nhướn mày cẩn thận đánh giá Tề Lượng từ trên xuống dưới một lượt, khiến Tề Lượng không nhịn được cảm thấy cả người run rẩy, còn nổi cả da gà.

Cũng may một lát sau, Triệu Khách đã thu lại ánh mắt vỗ bùn đất trên người, nói: “Ngươi về đi, đúng, lần sau… Đừng để ta gặp lại tên ba phải nhà ngươi nữa.”

Triệu Khách nói xong bỏ lại Tề Lượng, xoay người đi về phương hướng trước đó, chờ đến khi Tề Lượng hiểu được ý của Triệu Khách, lúc quay đầu lại thấy bóng dáng Triệu Khách đã đi khá xa chỉ còn lại một bóng lưng.

Tề Lượng thấy thế vội quát lên: “Này… Số điện thoại của ta là 1503795XXXX, ngươi bao nhiêu.”

“Sẽ liên lạc lại!”

Triệu Khách không trả lời Tề Lượng chỉ nói sẽ liên lạc lại, người đã đi xa rồi.

Thấy thế, Tề Lượng không nhịn được gãi đầu, sau khi trong lòng thầm nghĩ quay về hiện thực, thân thể dần biến thành hư vô, nhanh chóng biến mất trong không khí như Mặt Sẹo trước đó.

“Ong…”

Đẩy cửa phòng khép hờ ra, một tiếng chói tai vang lên khiến bụi đất ở trên xà nhà rơi xuống, không khỏi khiến người ta nghi ngờ căn nhà trước mắt còn có thể kiên trì bao lâu.

Đặc biệt là một mặt tường bị Hùng Nhị đẩy đổ, bây giờ Triệu Khách nhìn vào cảm thấy hình như căn nhà này bị lệch.

Vừa vào cửa, mùi máu tươi gay mũi và hình ảnh lộn xộn trong căn phòng trước mặt thật sự vô cùng thê thảm.

Than củi dưới đáy lò đã đốt thành tro, vẫn còn đốm lửa lúc ẩn lúc hiện, cái nồi bên trên đã bị hất tung ở trên mặt đất.

Nhìn xương cốt miếng thịt ở bên trong tung tóe đầy đất, trong lòng Triệu Khách không khỏi cảm thấy tiếc nuối, dù thịt hơi già nhưng do mình nghiêm túc nấu ra.