“Tem đặc thù là tem cơ sở nhất của người đưa thư, tổ hợp năng lực giữa những con tem để hình thành sự bổ sung, là năng lực thiết yếu của người đưa thư.
Giữa tem đặc thù có thể tiến hành dung hợp, tiến giai thành tem mới, dựa theo con tem để diễn sinh ra năng lực, có thể thăng cấp tem đặc thù thành tem bạch ngân hoặc là tem hoàng kim.
Tem hợp thành cần phối phương hợp thành, không có phối phương, cho dù thu thập đủ tất cả tem hợp thành, cũng không thể tiến hành hợp thành.
Ngoại trừ cái đó ra, tem tài liệu cũng có đủ loại ghi chú phổ thông, trân quý, đắt đỏ và duy nhất. Tem tài liệu thường có giá trị rất cao, thuộc về loại có thể gặp nhưng không thể cầu.”
Trong một gian trà lâu ngoài trời ở Quỷ thị, Triệu Khách ngồi một mình trong góc trà lâu, vừa uống trà vừa xem tư liệu mà Nhϊếp Oánh đưa cho mình, những tư liệu này không chỉ kỹ càng, bên trong còn có vài tin tức khá bí mật, hắn lật xem từng tờ một.
Ví dụ như, chỉ cần đổi lấy một tấm Liên minh quyển ở trong sách tem là có thể xây dựng đội ngũ thuộc về mình, sau khi tạo thành đội ngũ, thời gian tiến vào không gian khủng bố sẽ hoàn toàn nhất trí, độ khó trong không gian khủng bố sẽ giảm bớt rất nhiều.
Cấp bậc đội ngũ có thể không ngừng tăng lên, sau khi đạt đến trình độ nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ tăng cấp đoàn đội, từ đội ngũ nhỏ chuyển thành đoàn đội.
Ngoài ra cũng có nhiều đặc quyền hơn, số người cũng từ 7 người ban đầu có thể tăng lên cao nhất là 30 người, thành lập một tổ chức to lớn hoàn toàn thuộc về mình.
Cẩn thận xem hết một trang liên quan đến đoàn đội trên tay, bên trong ghi chú rất nhiều bí mật mà hắn không ngờ tới, cùng với đặc quyền được hưởng sau khi xây dựng đoàn đội.
Chậm rãi đóng tư liệu lại, Triệu Khách không nhịn được chợt hiểu ra, nói thầm: “Chẳng trách.”
Đã tạo thành đoàn đội, vậy mỗi người trong đoàn đội sẽ bắt đầu thu thập con tem mà mình cần, loại cao thủ cận chiến như Phi Mã, chắc chắn là nhân vật tanker chính được bổ sung vào đoàn đội, tấm Thái Sơn thạch kia có ích lợi khá kinh người với cao thủ cận chiến, dù tốn 90 điểm bưu điện, thật ra bọn họ vẫn đang kiếm lời.
“Này, ngươi nghe nói gì chưa?”
“Cái gì?”
“Nghe nói đoàn đội vừa tốn giá trên trời 90 điểm bưu điện mua Thái Sơn thạch đã bị diệt cả đoàn.”
Lúc này, sau lưng Triệu Khách đột nhiên bộc phát ra một tin tức kinh người, đoàn đội trước đó mua Thái Sơn thạch đã tiến vào không gian khủng bố.
Không biết xuất hiện vấn đề gì lại bị diệt cả đoàn, không còn ai sống sót, có người tìm được xác của bọn họ, phát hiện bọn họ đều chết rất thảm.
Sau khi Triệu Khách nghe được tin tức này không nhịn được ngẩng đầu, cũng cảm thấy rất ngạc nhiên giống như mọi người khi nghe tin tức này.
Hắn vừa nghĩ đến lợi ích của Thái Sơn thạch với bọn họ, không ngờ trong chớp mắt đã nghe nói cả đoàn đội đó bị diệt.
Tin tức lan truyền đi rất nhanh, bởi vì lúc đó đoàn đội này vừa bỏ ra cái giá trên trời 90 điểm bưu điện, còn đang bị người ta bàn tán ồn ào, không ngờ trong nháy mắt đã bị diệt cả đoàn.
Thật ra điều này cũng không khó hiểu, bởi vì thế giới hiện thực tồn tại sự chênh lệch mạnh mẽ với không gian khủng bố, bình thường ở trong không gian khủng bố hơn mười ngày, cũng chỉ mới trôi qua mấy giây ở trong hiện thực.
Vì vậy chỉ trong khoảng thời gian hắt xì hơi, không biết đã có bao nhiêu người chết trong không gian khủng bố.
“Không sai, nghe nói có cá lọt lưới nhưng trên cơ bản đã chết hết, không ai biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, ngược lại có người đồn bọn họ gặp quỷ quái loại hải yêu.”
Triệu Khách ngồi trong góc cuối cùng của quán trà này, ánh mắt đánh giá khách uống trà ở trước mặt, tuy nhiên không thấy vẻ ngoài và vẻ mặt.
Nhưng con mắt là cửa sổ tâm hồn, sau khi mỗi người nhận được tin tức, những thay đổi lộ ra trong đôi mắt đã bán rẻ suy nghĩ chân thật nhất trong lòng mình.
Chỉ thấy có vài người ánh mắt lóe sáng, thậm chí đã sắp không nhịn được nữa kêu một chữ tốt, nhưng càng có nhiều người lựa chọn sự im lặng, trong ánh mắt buồn bã để lộ ra sự sợ hãi và lo lắng.
Sau khi rời khỏi trà lâu, Triệu Khách đi dạo trong Quỷ thị một vòng, thỉnh thoảng thấy một vài con tem có năng lực không tệ nhưng luôn cảm thấy không hợp ý mình.
Về phần món Nhật giáp mà hắn đang cần, Triệu Khách tìm một vòng cũng không tìm được, suy nghĩ một chút đang định chuẩn bị rời đi.
“Ca ca! Cái kia là con tem mà ngươi cần!”
Ngay lúc Triệu Khách chuẩn bị rời đi, trong đầu vang lên tiếng gọi ầm ĩ đầy hưng phấn của Lôi Mẫu, tuy hắn không thích Lôi Mẫu cho lắm, nhưng Triệu Khách nghe thấy giọng nói của nàng vẫn quay lại nhìn thoáng qua.
Chỉ thấy phía bên trái trên đỉnh đầu có một con tem đặc thù không đáng chú ý được treo lên, sau khi thấy tin tức của con tem này, ánh mắt Triệu Khách sáng ngời, nói thầm: “Chính là nó!”