Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Người Đưa Thư Khủng Bố

Chương 107 - Nhà tắm (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Triệu Khách khẽ khom người chắp hai tay sau lưng, động tác có vẻ quý ông, nhưng lại lặng lẽ thu con dao găm trên tay vào trong sách tem.

“Đi theo ta!”

Nhϊếp Oánh đưa tay túm lấy cánh tay Triệu Khách, thấy thế Triệu Khách vô thức muốn né tránh nhưng lúc này không có tem năng lực gia trì, đối mặt với cánh tay của Nhϊếp Oánh trước mặt, Triệu Khách phát hiện mình lại không tránh được.

Hắn bị Nhϊếp Oánh kéo tay đi ra ngoài từ cánh cửa nhỏ bên cạnh, chưa đi bao xa Triệu Khách đã nghe thấy tiếng cười đùa của một đám nữ nhân.

Đồng thời trong không khí tràn ngập sương mù dày đặc, khiến trong lòng Triệu Khách đột nhiên có một dự cảm xấu.

“Đội cái này vào!”

Triệu Khách còn chưa kịp nói gì, chỉ thấy Nhϊếp Oánh lấu ra một bộ tóc giả từ trong sách tem đội lên trên đầu Triệu Khách, đồng thời đẩy cửa phòng ra.

Hơi nước dày đặc xuyên qua khe cửa đập thẳng vào mặt, trước mắt tràn đầy hơi nước, theo tiếng vui cười đùa giỡn có vô số thân thể đầy đặn quyến rũ không chút che giấu xuất hiện trước mặt Triệu Khách.

Da mặt Triệu Khách nóng lên, nhanh chóng khom lưng dùng cái áo rộng để che giấu cái lều nhỏ đã dựng thẳng lên của mình, đồng thời cúi đầu xuống.

“Nếu bị phát hiện ở chỗ này, có bị đánh chết không?”

Một tay nắm chặt tay của Nhϊếp Oánh, theo nàng đi vào căn phòng đơn bằng thủy tinh ở bên cạnh, cửa phòng vừa đóng lại lập tức như rời xa thế giới này, hoàn toàn không nghe được tiếng động bên ngoài.

“Nơi này là chỗ tắm rửa của chúng ta, ngươi vào trong bể tắm rửa một chút để che giấu mùi hương trên người đi, đừng để cái mũi chó của đám bảo vệ kia ngửi ra được, ta ra ngoài nghe ngóng tình hình cho ngươi nhưng đừng có chạy lung tung, chẳng may bị gặp phải, cẩn thận răng rắc!”

Nhϊếp Oánh đưa tay làm thành hình cây kéo, lập tức đóng cửa rời đi, Triệu Khách quay đầu thở dài, hắn lại phải tắm rửa trong phòng tắm nữ thế này, nghĩ thôi cũng cảm thấy rất kỳ quái.

Nhưng Triệu Khách cũng không lo lắng Nhϊếp Oánh sẽ bán đứng hắn, bởi vì không cần làm như vậy, nếu thật sự muốn bán đứng hắn, chỉ cần vừa rồi hô to gọi người bên ngoài đủ.

Hắn cởϊ qυầи áo trên người rồi ném vào trong sách tem, Triệu Khách ngâm cả người vào dòng nước ấm áp, cơ bắp vốn căng cứng lập tức được thả lỏng.

Dòng nước nóng trước mắt có hương cánh hoa rất dày đặc, tuy hương thơm rất nồng lại không gay mũi, ngược lại khiến tinh thần người ta bình tĩnh theo.

Nhưng hương thơm này sẽ chui vào trong thân thể khi lỗ chân lông trên da thịt mở ra, khiến trên người sinh ra một mùi hương đặc biệt, đủ để mê hoặc đám bảo vệ tìm kiếm theo mùi hương của hắn.

Nhưng ngay lúc Triệu Khách đang ngâm rất dễ chịu, chỉ nghe “cạch” một tiếng, cửa phòng nhẹ nhàng mở ra, chỉ thấy một đám nữ nhân vừa nói vừa cười đi tới.

Vốn đây là cảnh đẹp mà bất kỳ nam nhân nào muốn còn không được, lại khiến sắc mặt Triệu Khách trắng bệch, thân thể ngâm trong nước ấm nhưng lông tơ cả người dựng đứng, chỉ cảm thấy máu trên người nguội lạnh.

“Các ngươi không thấy à, mặt Từ nương đã sắp thành màu gan heo rồi, ha ha ha ha.”

Một hàng nữ nhân cất bước đi tới, không nhắc tới hoàn phì yến gầy, đủ loại muôn hình muôn vẻ, khí chất, vẻ ngoài, thậm chí là thần vận đặc biệt của nữ nhân, cần cái gì đều có cái đó, mỗi người đều quyến rũ tinh tế.

Chỉ thấy từng đôi chân nhỏ như ngó sen, không nhịn được khiến người ta mơ tưởng viển vông.

Giữa làn sương mù, nhưng bờ eo thon đẹp đẽ có thể nắm được, đường cong lồi lõm có hình dáng hoàn toàn lộ ra trước mặt Triệu Khách, đặc biệt là lúc chen chúc chung một chỗ, cảm giác chấn động mạnh mẽ kia thật sự khiến người ta máu nóng bùng lên.

Nhưng Triệu Khách chẳng những không bùng lên, ngược lại còn vùi đầu vào trong nước chỉ lộ ra từ mũi trở lên, cuộn cơ thể thành một đống trốn ở trong góc bể, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

“Phốc xoạt!”

Từng mỹ nhân nhảy vào trong bể như sủi cảo, trong nháy mắt khiến phòng tắm này trở nên chật ních, Triệu Khách không nhịn được thở sâu, khuôn mặt chợt đỏ bừng.

“Các ngươi nói xem tên kia chạy đi đâu rồi, nghe nói bây giờ còn chưa bắt được, bây giờ Từ nương cũng sắp giận điên lên rồi.”

“Còn không phải sao, ta tận mắt thấy Từ nương tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ lao ra từ trong phòng, nói cho các ngươi biết một bí mật nhỏ, Từ nương… Vẫn còn trinh đấy.”

Không biết nữ nhân kia thần bí khẽ nói gì, khiến đám nữ nhân xung quanh “suỵt” một tràng.

Đám nữ nhân vờn quanh trước mặt, mồm năm miệng mười bàn tán về Triệu Khách, thật sự không biết tên chơi gái không trả tiền trong miệng các nàng đang ngồi ngay trước mắt các nàng.

Lúc này phát hiện các nàng không chú ý đến hắn, cuối cùng Triệu Khách đã thầm thở phào.

Nhưng không đợi Triệu Khách hít vào một hơi, thân thể đột nhiên cứng đờ, chỉ thấy vị nữ nhân bên phải duỗi người ra sau một cái, rất tự nhiên đưa tay khoác vai Triệu Khách, nói với đám nữ nhân: “Mặc kệ thế nào, trong việc chơi gái không trả tiền này, tỷ muội chúng ta phải đứng về phe Từ nương, có thể nợ tiền khác nhưng không ai được nợ tiền da thịt này, ngươi nói đúng không, tiểu muội muội!”

Lúc nữ nhân nói một câu cuối cùng, ánh mắt hơi trêu chọc, hỏi Triệu Khách.
« Chương TrướcChương Tiếp »