“Khách quan, mời ngài đi sang bên này, nơi này là tầng mười ba, đợi chút nữa sẽ có cô nương đến hầu hạ ngài, nếu ngài muốn nghe ngóng cái gì không ngại hỏi cô nương này một chút, nhưng điều kiện tiên quyết là… Ngài phải chuẩn bị cái này!”
Quy Công xoa đầu ngón tay, ý tứ đã quá rõ ràng, đồng thời còn bình tĩnh đưa cho Triệu Khách một bảng giá rồi xoay người rời đi.
Triệu Khách cầm bảng giá nhìn một lần, đúng là khá toàn diện, hơn nữa giá cả bên trên cũng rất công bằng, ví dụ như cần cô nương sử dụng năng lực biến thân hoặc là dùng tay thì cần bỏ phí phục vụ ngoài định mức là 1 điểm bưu điện.
Về phần phí phục vụ, ở đây tính phí theo thời gian, 1 giờ 1 điểm bưu điện, có thể nói là hàng đẹp giá rẻ.
Nếu dựa theo cách nói của Quy Công, muốn đồ ăn nhanh, trên cơ bản tốn 1 điểm bưu điện ở ba tầng phía dưới là có thể giải quyết.
“Ca ca, cái ngậm ấm băng hỏa này là gì, chơi vui không?”
Trong đầu vang lên câu hỏi tò mò của Lôi Mẫu, lập tức khiến Triệu Khách ngạc nhiên, chỉ nghe “bốp” một cái bảng giá kia bị đập lên bàn.
“Ngươi tỉnh lại từ khi nào??”
Trong lòng Triệu Khách không nhịn được thấy hơi đau đầu, tuy Lôi Mẫu chỉ là ý thức một nhân cách khác của hắn, nhưng trong ấn tượng của Triệu Khách, nàng chỉ là một tiểu nữ hài do hắn đưa ra khỏi giáo đường kia, sao có thể để nàng nhìn thấy những thứ mà thiếu nhi không nên nhìn này.
“Ừm… Tỉnh lại trước khi ngươi bước vào thang máy, ta thấy ngươi đang nói chuyện với người khác, không dám làm phiền ngươi.”
Sau khi nghe Lôi Mẫu nói vậy, sắc mặt Triệu Khách tối sầm lại.
Đúng lúc này cửa phòng bị đẩy ra, chỉ thấy một nữ tử mặc váy màu xanh sải bước đi vào, chất liệu bộ váy rất đặc biệt, mỏng đến mức đủ để người ta nhìn rõ ràng toàn bộ dáng người uyển chuyển.
Triệu Khách thấy thế lập tức quay đi, nói: “Đi ra ngoài!”
“A!”
Nữ tử kia ngơ ngác một lúc lâu, đôi mắt lập tức đỏ hoe, cúi đầu rời khỏi phòng.
“Ca ca, tiểu tỷ tỷ kia rất xinh đẹp, ta nghe tỷ tỷ nói nam nhân phải đi sâu tìm hiểu nữ nhân, mới có thể biết sâu cạn và dài ngắn của đối phương.”
Triệu Khách có thể tưởng tượng được khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc của Lôi Mẫu ở trong đầu mình, lắc đầu nói: “Ta muốn nói chuyện, ngươi tránh đi một chút.”
“Nhưng ta vừa tỉnh ngủ!” Lôi Mẫu không bằng lòng nói.
Triệu Khách thật sự không có cách nào với Lôi Mẫu, tiểu gia hỏa này khác với bảy người trước đó, hắn tuyệt đối không để bảy người trước đó xuất hiện trong lúc ý thức tỉnh táo.
Nhưng hắn cảm giác Lôi Mẫu này giống cộng sinh, Triệu Khách hoàn toàn không có cách nào với nàng.
Lúc này, một suy nghĩ cổ quái xuất hiện trong đầu Triệu Khách, nếu hắn cứ mang theo tiểu gia hỏa này, đến lúc hắn và nữ nhân khác đang bạch bạch bạch, có khi nào nàng cũng chia sẻ cảm nhận với mình hay không??
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Triệu Khách cảm thấy ớn lạnh, vội vàng ném suy nghĩ này đi, đồng thời trong lòng cũng đang suy nghĩ, nhất định phải nghĩ cách giải quyết tiểu nha đầu này.
“Két…”
Lúc này cửa phòng bằng gỗ nhẹ nhàng di chuyển khiến đôi mắt Triệu Khách sáng ngời nhìn về phía đó, chỉ thấy nữ nhân đi vào lần này búi tóc, trông dáng vẻ có lẽ đã ba mươi tuổi, tuy được chăm sóc rất tốt nhưng nếp nhăn nơi khóe mắt vẫn thể hiện rõ những dấu vết năm tháng ở trên người nàng.
Mặc dù tuổi hơi lớn nhưng khí chất rất ôn hòa, khiến người ta có cảm giác dì nhà bên, mỗi một hành động đều thể hiện ra nét quyến rũ của nữ nhân trưởng thành, cộng thêm ngoại hình ưa nhìn.
Triệu Khách không thể không thừa nhận, nữ nhân thế này mới là cực phẩm.
Hơn nữa, điều khiến Triệu Khách thấy hài lòng là quần áo của đối phương không kí©h thí©ɧ trần trụi như người trước đó, váy quây khá kín đáo chỉ có thể nhìn thấy rãnh ngực sâu hun hút, tuy không nhìn thấy bên trong nhưng càng có sức hấp dẫn hơn trước đó.
Nhưng Triệu Khách há miệng ra lại suýt cắn trúng đầu lưới, chỉ nghe một giọng nói ngây thơ ầm ĩ phát ra từ trong miệng: “Nương!”
Sắc mặt Triệu Khách lúc sáng lúc tối, cũng may cả người bị sương đen bao phủ, nếu không lúc này thật sự muốn tìm một cái lỗ để chui vào, hắn há hốc mồm, cũng không biết nên nói cái gì.
Nữ nhân trước mặt nghe Triệu Khách nói vậy ngẩn ra nửa ngày, chẳng mấy chốc lại như hiểu ra điều gì đó, đôi môi đỏ hơi nở nụ cười, nói: “Hóa ra khách quan thích chơi loại khẩu vị này, chẳng trách ngài lại không vừa mắt muội muội vừa rồi.”
Nữ nhân xoay người đến bên cạnh Triệu Khách, hai tay ôm lấy Triệu Khách từ sau lưng, dùng thân thể đầy đặn của mình đè vào trên lưng Triệu Khách, áp môi vào bên tai Triệu Khách, đôi môi đỏ phun ra một hơi thở nóng hổi, “Nếu khách quan thích, không bằng nhận ta làm nghĩa mẫu, nào để nghĩa mẫu ôm…”
Chỉ thấy nữ nhân nói xong, bàn tay đã không thành thật sờ vào đũng quần Triệu Khách.
“Cút đi!”
Nghe thấy nữ nhân nói lời khó nghe bên tai, Triệu Khách không nhịn được thấy ghê tởm, đứng bật dậy, tát một cái vào mặt nữ nhân.
“Chát!”