Chương 98 - Quỷ thị

Vương Na nói xong như nghĩ đến điều gì đó, lấy ra một cái camera bí mật ở trong giá sách, sau khi kết nối với máy tính lại nói: “Ta thật sự không chối bỏ trách nhiệm, hình như lúc đó ta thật sự rất bất thường?”

“Ngươi xem, chính là chỗ này!”

Vương Na nhanh chóng mở đoạn video, ánh mắt cẩn thận nhìn chằm chằm vào màn hình, Triệu Khách và nàng ngồi xuống vừa nói vừa cười, nhưng sau khi nói chuyện một lúc, ánh mắt của nàng trở nên mất tự nhiên.

Xem đến chỗ này, Vương Na chỉ cảm thấy sau lưng nàng rét run, ở trong video, thoạt nhìn vẻ mặt nàng vô cùng ngây ngốc như hoàn toàn biến thành một người khác, tiêm thuốc dùng để thôi miên sâu vào cánh tay Triệu Khách.

Nhìn vẻ mặt ngây ngốc của Vương Na ở trong video, trong lòng Triệu Khách khẽ dao động, là năng lực Quỷ hoặc của hắn.

Hiển nhiên hành động của Vương Na cũng không xuất phát từ sự tự nguyện, mà là bị năng lực của con tem “Quỷ tân nương” mê hoặc thần trí.

“Ngươi sao thế, rốt cuộc nhân cách bị đổi lấy kia là cái gì?? Có thể nói cho ta biết không, ta sẽ chỉnh sửa lại hồ sơ một lần nữa, dù sao chỉ có một nhân cách, có lẽ đó chưa chắc đã là chuyện tốt với ngươi.”

Vương Na cẩn thận nhìn Triệu Khách, thật ra trong lòng vẫn cảm thấy vụ mua bán bảy đổi một này rất đáng giá.

Đối với bệnh chứng bệnh tâm thần phân liệt, độ khó chia ra bảy người và chia ra một người có sự chênh lệch gấp bội, biết đâu đây là một cơ hội để chữa trị bệnh của Triệu Khách.

“Ừm, ngươi rất tò mò à!”

Triệu Khách chậm rãi quay đầu lại, trong con ngươi lạnh lùng lóe ra một tia sáng u ám lạnh lẽo.

Ánh sáng u ám lạnh lẽo chiếu rọi vào trong mắt Vương Na, khiến ánh mắt Vương Na lập tức dại ra, chết lặng gật đầu.

“Loại thuốc này có tác dụng gì.

Triệu Khách cẩm ống thuốc màu xanh vừa giành được ở trên tay, đưa đến trước mặt Vương Na dò hỏi.

“Là loại thuốc mới được phát triển, B123, đây là loại thuốc đang được thí nghiệm, sau khi tiêm vào sẽ khiến cảm giác của ngươi bị phóng đại gấp bốn lần, nhưng xúc giác bị phóng đại cũng sẽ kèm theo hậu di chứng rất mạnh.”

Sau khi nghe Vương Na nói vậy, cảm giác bị coi là chuột bạch khiến ánh mắt Triệu Khách dần trở nên hung ác nham hiểm, đưa tay nắm cằm Vương Na, chưa bao giờ hắn cảm thấy khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo này đáng ghét như ngày hôm nay.

Trong một quán cà phê khiêm tốn ở trung tâm thành phố.

Triệu Khách chọn một cốc latte như thường lệ, vị trí quán cà phê này khá hẻo lánh, việc kinh doanh chỉ tạm được, thỉnh thoảng có một vài cặp tình nhân hẹn hò, hoặc một vài học sinh vào xem.

Nhưng Triệu Khách lại rất thích latte ở quán cà phê này, thỉnh thoảng vào nội thành sẽ đến đây uống một cốc.

Lấy ra một điếu thuốc lá từ trong hộp thuốc lá bằng bạc, hắn đặt dưới chóp mũi nhẹ nhàng ngửi.

Nhân viên phục vụ ở bên cạnh thấy thế cũng không bước tới nhắc nhở Triệu Khách không được hút thuốc ở đây, dường như đã tập thành thói quen với hành động quái dị này của Triệu Khách.

Nhìn tư liệu hồ sơ của hắn, Vương Na không chỉ thu thập đủ bảy nhân cách của hắn, còn ghi chú ở dưới mỗi một nhân cách.

Nhưng những tài liệu kỹ càng này đã hoàn toàn không còn giá trị nữa, nhân cách mới xuất hiện khiến Triệu Khách vừa vui vẻ vừa buồn bã.

Khác với bảy người trước đó, nàng không khống chế được hắn nhưng lại luôn quấn lấy hắn.

“Ca ca, ta muốn ăn kẹo!”

“Ca ca, cái đó… Ta muốn cái đó?”

Bên tai Triệu Khách có thể nghe được giọng nói của nàng, thậm chí có thể cảm nhận được tâm trạng, cảm giác của nàng. Loại cảm giác này như hắn đã bị chia thành hai nửa, tuy quyền khống chế cơ thể nằm trong tay hắn, nhưng vừa nghĩ đến việc hắn đi vệ sinh cũng bị nàng giám sát, Triệu Khách lại cảm thấy đau đầu.

“Kỳ quái!”

Triệu Khách nhìn từ đầu tới cuối triệu chứng bệnh của hắn, điều khiến Triệu Khách cảm thấy kỳ quái là bảy nhân cách trước đó của hắn thường có tư duy và tính cách độc lập, thậm chí là giới tính.

Nhưng bọn họ chưa từng nhắc đến chủ đề nhân cách mới, hơn nữa hắn còn không thể hiểu được nhân cách mới này.

Nếu nói sự xuất hiện của bảy người bọn họ là vì hắn chịu kí©h thí©ɧ quá lớn, dẫn đến chia ra nhân cách khác, vậy hiện tại toàn hoàn toàn không có chút liên quan nào đến hắn, là đang áp đặt cho hắn.

Vấn đề là, vì sao bọn họ phải làm vậy?

Nếu dựa theo lời của Vương Na, Triệu Khách không tin lý do bọn họ sắp chết này.

Nghĩ đi nghĩ lại, Triệu Khách cầm cốc cà phê lên muốn uống, kết quả nhìn xuống lại thấy cà phê đã hết sạch?

“Ca ca, ta còn muốn uống nữa!”

Lúc này bên tai Triệu Khách lại vang lên tiếng nói nũng nịu của Lôi Mẫu, thì ra trong lúc Triệu Khách suy nghĩ, Lôi Mẫu đã âm thầm khống chế hắn uống sạch cốc cà phê.

Triệu Khách xoa trán, lại gọi một cốc latte nữa, nhưng lần này Triệu Khách không cho Lôi Mẫu cơ hội uống trộm, chỉ đặt tay vào cốc cà phê.

“Lôi Mẫu, đám ca ca tỷ tỷ của ngươi đi đâu rồi? Ngươi biết không?”

“Không biết!”

Lôi Mẫu nói xong lại muốn khống chế Triệu Khách uống cà phê, nhưng lần này Triệu Khách lại không giơ tay lên, hiển nhiên không hài lòng với đáp án này.

“Ừm… Bọn họ nói, bọn họ muốn nghỉ ngơi một khoảng thời gian, nhưng ta thật sự không biết là vì sao.”