Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Người Đưa Tang Cõi Trần

Chương 52: Thu phục nữ sát

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngay lúc đó, đạo trưởng Huỳnh giãy dụa một hồi nhưng làm sao cũng không thoát ra được, luôn miệng kêu gào: “Cứu ta… cứu ta!”

“Bây giờ phải làm sao!” Lương Thiên Mỹ nôn nóng hỏi.

Tôi bất đắc dĩ thở ra, thấy đám Thanh Long Bạch Hổ bằng ngọc vẫn ở đó nên thuận thế rút bốn lá bùa ném về bốn phía của tụi nó.

Bốn lá bùa nhập vào bốn tượng ngọc trong nháy mắt.

“Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ.”

“Bắc Đẩu Thất Tinh, bốn phương trấn thủ!”

“Chấn!”

Hai tay tôi bấm thủ quyết, lợi dụng trận pháp của bốn phương trấn thủ ở đây để tức tốc cố định con nữ sát kia ở giữa trận pháp.

Nhưng, điều tôi không lường được chính là, oán khí con nữ sát này bộc phát ra quá nặng nề, đánh tan luôn cả trận pháp tứ phương.

“Tao rất không cam tâm, tao không cam tâm!”

Con nữ sát kia gầm lên, sau đó thè lưỡi sang phía cổ Lương Thiên Mỹ, siết chặt.

Ánh mắt tôi lóe lên trong giây lát, tôi giơ tay đánh một lá bùa sang đó.

“Cửu, mở cửa!”

Cửu nghe lệnh bèn đi ngay đến cửa chính, mở toang ra.

Sau khi cửa chính được mở bung ra, chiếc chuông tôi buộc ở cửa khi nãy cũng lắc liên hồi.

“Keng keng…”

Tiếng chuông dây đỏ quấy nhiễu oán khí của con nữ sát. Tôi thừa cơ sải bước xông đến, hai tay bấm Lôi quyết, chồng sáu tầng.

Nói thật, lúc ông nội dạy tôi chồng tầng Lôi quyết đã từng dặn dò tôi rất kỹ rằng không được chồng quá nhiều tầng.

Ít thì ba tầng, nhiều là năm tầng, nếu chồng hơn năm tầng sẽ tổn hại đến hơi thở âm dương trong cơ thể!

Nhưng, bây giờ chuyện đã đến nước này rồi, tôi cũng hết cách.

Sức mạnh của sáu tầng Lôi quyết cực kỳ khủng khϊếp, trong khoảnh khắc tôi đánh ra, con nữ sát kia bị bắn thẳng ra ngoài không khác gì bị sét đánh!

“Á á á!”

Con nữ sát thét lên chói tai, thấy vậy sắp sửa tiếp tục tấn công tôi!

“Lôi quyết!”

Tôi làm nổ một đợt khí trường khác, tựa như gió cuốn bụi trần cuồn cuộn tung lên, gió dữ điên cuồng, trong giây lát sét bắn khắp nơi trong phòng.

Cơ thể tôi cũng tiêu hao năng lượng quá nhiều, cả người bật ngược về sau lảo đảo một hồi.

“Á!”

Cuối cùng, con nữ sát kia gầm thét một tiếng chói lói, bị sét của tôi đánh trở về nguyên hình. Nó hóa thành một luồng khói đen toan bay ra ngoài chạy trốn!

“Chạy đằng trời!”

Xung quanh cửa chính đã bị tôi rải một ít gạo nếp. Bây giờ nó không còn đường nào để trốn, chỉ có thể chui vào trong chiếc chuông dây đỏ kia.

“Soạt!”

Quả nhiên, nó thấy không còn đường lui nên chui vào trong chiếc chuông buộc dây đỏ. Tôi hô lên với Cửu: “Ngay lúc này!”

Cửu cực kỳ ăn ý với tôi,. Cậu ấy túm một cái túi vải bố rồi thảy chiếc chuông dây đỏ kia vào trong, sau đó tôi rút một lá bùa ra dán lên túi vải bố.

Cuối cùng cũng xong!

Tôi và Cửu thở phào, không ngờ bốn phương trấn thủ ở đây chẳng có tác dụng gì, có thể thấy oán khí của con nữ sát này nặng nề đến mức nào!

“Rốt… rốt cuộc hai cậu là người thế nào hả?”

Bây giờ đạo trưởng Huỳnh mới vừa phản ứng lại được, trỏ tay về phía chúng tôi, hỏi: “Vừa nãy cậu thu phục được con nữ quỷ đó rồi hả?”

Tôi xách túi vải bố lên, cười: “Ở trong này nè! Ông muốn xem không?”

“Không đâu, thôi bỏ đi, bỏ đi, xem… xem ra cậu mới là đại sư chân chính hả?”

Tôi lắc đầu: “Đạo trưởng Huỳnh, không có cái gì gọi là đại sư cả, chỉ có người hiểu về học thuật, tôi đề nghị ông mua mấy quyển sách về thuật phong thủy về nhà học hành cho đàng hoàng đi nhé, có lên núi nhiều mới gặp được hổ, đêm nay nếu tôi mặc kệ ông thì chắc là ông đi đời nhà ma lâu rồi nha!”

Tên đạo trưởng Huỳnh này hồi tưởng lại một màn vừa rồi mới thấy chấn động tâm can, tim còn đang đổ trống dồn đập bịch bịch trong l*иg ngực.

“Vậy bây giờ đã xử lý xong rồi đúng không?” Lương Thiên Mỹ cất tiếng đầy chờ mong.

Tôi nở nụ cười khổ trước nay: “Đúng vậy, cảm ơn nha, mười ngàn tệ!”

“Được, tôi sẽ đưa cho anh!”

Ngay khoảnh khắc chúng tôi đang cười nói ăn mừng, tôi bỗng cảm nhận được một cơn trời rung đất chuyển trong túi vải bố.

“Cảm giác gì đây?”

Tôi hơi lảo đảo đứng không vững phải vịn mặt bàn. Cửu thấy tôi không ổn bèn lập tức đi qua đỡ tôi: “Tử Phàm, cậu sao thế?”

Lúc này tôi cũng không biết rốt cuộc cơ thể mình bị làm sao?

Lẽ nào do lúc nãy tôi chồng quá nhiều tầng Lôi quyết mà chưa đột phá được cảnh giới học thuật của bản thân nên hiện tại cơ thể bị ảnh hưởng ngược sao?

“Á á á!”

Dường như đầu tôi sắp nứt ra, âm dương trong người tôi bắt đầu hỗn loạn.

“Anh ấy làm sao thế?”

Lương Thiên Mỹ vội vàng đi sang, hỏi.

Ngay lúc này, chiếc bông tai đeo trên cổ tôi tỏa ra ánh sáng lam nhàn nhạt.

Một bóng dáng xinh đẹp ngay tức khắc xuất hiện sau lưng tôi. Một đôi bàn tay ngà ngọc vuốt lên đầu tôi, nhẹ nhàng xoa bóp huyệt Thái dương.

“Chuyện này…”

Tôi bắt đầu thấy thoải mái dần, cơn đau cũng chầm chậm tan biến.

“Maaaaaaa!”

Lương Thiên Mỹ và đạo trưởng Huỳnh kinh sợ la lên. Hai người họ nhìn thấy một bóng người đang tựa sau lưng tôi, lúc mờ lúc tỏ.

“Không sao…”

Tôi thở nhẹ ra, sau đó giải thích: “Cô ấy là ma, nhưng không phải là người xấu, cô ấy là vợ của tôi!”

“Vợ hả?”

“Đúng vậy, vợ của tôi, Lý Bội Bội.”

“Không… không phải chứ? Cậu kết hôn với ma hả?” Cửu kinh ngạc đờ đẫn nhìn sang tôi.

Tôi không hề muốn nói chuyện này với cậu ấy, chỉ lặng lẽ thở hắt ra: “Tôi không thể kể chuyện của cô ấy cho mọi người được, nhưng cô ấy sẽ không làm hại chúng ta đâu!”

Sau đó, tôi chậm rãi đứng dậy, nói với Lý Bội Bội sau lưng mình: “Cảm ơn em, em gánh giúp anh cơn đau đó rồi phải không?”

“Âm dương của anh đại loạn rồi, anh tự mình xem đi!”

Nói xong, Lý Bội Bội rút một cây kim bạc ra khỏi phía sau cổ của tôi.

“Đây là?”

“Vừa rồi có kẻ ở bên ngoài bắn cái này vào cổ của anh!”

“Gì cơ?”

Tôi dáo dác nhìn quanh, nhưng Lý Bội Bội lại nói: “Không cần xem đâu, tên đó đi mất rồi!”

“Ai vậy? Em có nhìn rõ mặt không?”

“Em không nhìn rõ nhưng cảm nhận được âm khí của tên này rất nặng, giống như cảm giác ở nhà tang lễ lần trước vậy!”

Tên đó?

Trong đầu tôi hiện lên dáng vẻ của Cao Hồng Phi, sau đó tôi hỏi đạo trưởng Huỳnh: “Đạo trưởng Huỳnh, ông làm nghề này, chắc là quen biết với một người đàn ông tên là Cao Hồng Phi phải không?”

“Ủa? Cậu nói lão Cao sao? Ta quen chứ!”

“Lẽ nào thật sự là anh ta?”

Tôi càng nghĩ càng thấy không đúng, rõ ràng mình đang đối phó với nữ sát, sao tên đó phải nhúng tay vào chứ?

“Tử Phàm!”

Ngay lúc đó, Cửu bèn nói với tôi: “Nếu bây giờ đã xử lý xong xuôi rồi, hay là ngày mai rồi nói tiếp những chuyện khác ha.”

“Dù gì bây giờ cũng đã thu phục được con nữ sát đó rồi, chắc cũng đến phiên chỗ của tớ rồi chứ nhỉ?”

Đúng rồi nhỉ, lúc này tôi mới nhớ ra, lần này tôi đến là để giúp Cửu tìm ra con quỷ chết treo kia, sao lại dây dưa chuyện của Lương Thiên Mỹ rồi quên bén chuyện này chứ?

“Cô Lương, đêm nay có thể đến nhà cô không?”

“Hả? Đến nhà tôi làm gì?”

“Lần trước chúng tôi thấy rất rõ, con quỷ chết treo kia đã bay vào cửa sổ nhà cô, vì vậy chúng tôi khẳng định con quỷ chết treo đó đang ở trong nhà cô, vui lòng cho chúng tôi xét nhà một chút nhé.”
« Chương TrướcChương Tiếp »