Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Người Đẹp Và Những Người Yêu Quái Vật Của Cô Ấy

Chương 2: Mỹ Nhân Yếu Đuối VS Nam Chính Dây Leo Xúc Tu

« Chương Trước
Khi Chu Tử Thanh còn định nói thêm điều gì đó, thì từ phía sau, một giọng nói êm ái nhưng hơi mơ hồ của cô gái vang lên: “Được rồi, Tử Thanh, không sao đâu, đừng làm khó anh ta.”

“Xin lỗi, em trai tôi chỉ hơi lo cho tôi mà thôi.”

Cô gái bước đến trước nhân viên soát vé. Chu Tử Thanh thấy không thể tránh khỏi khâu kiểm vé này, liền cắn răng cởϊ áσ khoác của mình ra để che chắn tránh những người phía sau, rồi bảo chị mình tháo khẩu trang ra để nhân viên soát vé xem.

Nhân viên soát vé vốn đã ngẩn người vì giọng nói êm ái của cô gái, nhìn thấy cô mặc kín mít từ đầu đến chân, trong đầu không khỏi mỉa mai nghĩ thầm: Người có giọng nói hay thường là những kẻ xấu xí, giọng càng hay thì người càng xấu. Chắc chắn là vì xấu quá nên không dám tháo khẩu trang ra.

"Quả nhiên, người xấu thì hay gây phiền phức."

“Thật là rắc rối—” Nhân viên soát vé liếc nhìn Chu Tử Thanh, mặt tỏ vẻ chán ghét và khó chịu.

Anh ta đã cầm lấy bộ đàm chuẩn bị gọi bảo vệ đến đuổi hai kẻ kỳ quặc này đi nhưng khi cô gái tháo kính râm và khẩu trang xuống, chiếc bộ đàm trong tay anh lập tức rơi xuống đất.

"Cạch!"

Chu Tử Thanh vừa mới giơ áo khoác lên, liền nghe thấy âm thanh phía sau, quay đầu lại liền thấy nhân viên soát vé, người chỉ một giây trước còn đầy bực bội, giờ đây đứng sững tại chỗ, vẻ mặt từ chán ghét chuyển thành si mê, cuồng nhiệt.

Chết tiệt! Cậu ấy biết mà!

Chu Tử Thanh bực bội đến mức chỉ muốn đấm vào mặt gã soát vé đang sắp chảy cả nước miếng ra kia.

Sau khi Lâm Vãn đeo lại khẩu trang và kính râm, Chu Tử Thanh nhanh chóng thu lại áo khoác, giật lấy vé tàu từ tay nhân viên soát vé, kéo Lâm Vãn chạy đi. Nhưng anh chợt nhớ đến lời dặn của ba rằng sức khỏe của chị không tốt, không thể vận động mạnh. Vì vậy, anh buộc phải kìm lại bước chân, bảo chị mình nhanh chóng đi trước.

“Chị đi trước đi.”

“Chờ đã...”

Nhìn thấy Lâm Vãn chuẩn bị rời đi, nhân viên soát vé lúc này mới bừng tỉnh, vội vàng đuổi theo nhưng bị Chu Tử Thanh chặn lại.

Thân thể của nhân viên soát vé bị cản lại, nhưng cái miệng thì không. Anh ta lớn tiếng gọi: “Tôi... tôi có thể xin số liên lạc của cô được không?!"

Hét lên xong, mặt anh ta đỏ bừng nhưng ánh mắt vẫn dán chặt vào Lâm Vãn, thậm chí còn muốn đẩy Chu Tử Thanh ra để đuổi theo.

Thấy cảnh này, Lâm Vãn người vốn đã định đi, chỉ còn biết bất lực quay lại.

Một người đàn ông trưởng thành thì sức lực dĩ nhiên sẽ lớn hơn, Chu Tử Thanh không thể cản được anh ta lâu. Nếu nhân viên soát vé thật sự đuổi theo chị mình, bỏ mặc công việc, làm rối loạn nhà ga thì có lẽ hôm nay chị em họ cũng không thể lên tàu được.

Lâm Vãn khẽ nói: “Giờ là thời gian làm việc của anh. Đừng vì tôi mà ảnh hưởng đến công việc, được không?"

Như một đứa trẻ mắc lỗi, nhân viên soát vé vội vàng xin lỗi: “Xin... xin lỗi! Tôi sẽ làm việc thật tốt! Tôi chỉ là... tôi chỉ là..."

Anh ta chỉ muốn làm quen với cô... Si mê đến mức nâng tay lên, nhân viên soát vé thực sự rất muốn tháo khẩu trang và kính râm của cô gái ra, để được nhìn thêm một lần nữa gương mặt tuyệt mỹ ấy.

"Nếu anh còn làm phiền chị tôi nữa, tôi sẽ kiện anh!"

Chu Tử Thanh hất tay nhân viên soát vé ra, trừng mắt nhìn anh ta rồi vội kéo Lâm Vãn đi.

Nhân viên soát vé theo phản xạ vẫn định đuổi theo nhưng lo sợ rằng ấn tượng của mỹ nhân về mình sẽ xấu đi, anh ta đành phải kìm lại. Lập tức lấy điện thoại ra, anh ta gọi cho đồng nghiệp đến thay ca, sau đó mới tính tiếp tục đuổi theo mỹ nhân.

"Như vậy... cũng không tính là ảnh hưởng đến công việc, đúng không?"

Trong tay cầm chiếc điện thoại, nhân viên soát vé ngây ngốc nhìn theo hướng mà Lâm Vãn rời đi, nở nụ cười ngớ ngẩn.

"Này, nhân viên soát vé kia, anh đang làm gì thế?! Mau đến kiểm vé đi! Tôi còn phải lên tàu nữa!"

—————-

Tác giả:

Hy vọng mỗi "bé cưng" (người đọc) vào đây đều sẽ thích cuốn sách này (* ^_^). Dưới đây là phần bổ sung nội dung vì phần tóm tắt không thể viết hết.

Nữ chính là một đại mỹ nhân, người người mê đắm, tính cách dịu dàng nhưng lại có một đặc điểm giống như "thể chất" của Tomie (nhân vật trong truyện tranh kinh dị của Nhật Bản), nghĩa là những người đã từng gặp nữ chính hoặc ở bên cô ấy trong thời gian dài sẽ trở nên biếи ŧɦái và muốn gϊếŧ nữ chính, ăn cô ấy để hoà làm một.

Ngoại trừ nam chính!!!

Nam chính của chúng ta chỉ không thể kiềm chế việc muốn gần gũi với vợ mà thôi~ nhưng tuyệt đối sẽ không làm tổn thương cô ấy! Đây cũng là một trong những lý do tại sao nữ chính lại chọn ở bên nam chính. Dù rằng có rất nhiều người yêu thích nữ chính, chỉ cần cô ấy đứng đó không làm gì cũng có vô số người muốn yêu cô, nhưng nam chính phải vượt trội để có được sự ưu ái của nữ chính.

Nam chính ban đầu hầu hết đều có ngoại hình con người, sau này mới biến thành không phải người. Nhưng bất kể nam chính biến thành hình dạng gì, vợ cũng sẽ không sợ đâu~

Giả vờ sợ là chuyện khác.
« Chương Trước