Dây điện chằng chịt trên đỉnh đầu, còn có thể nghe được âm thanh ồn ào huyên náo trong dinh thự Ý Vạn cách đó không xa.
Ban đầu, nhũ danh “Linh Linh” này chỉ là cô nói bừa mà thôi, cũng bởi vì cô ngại cái tên cha mẹ nuôi ở thị trấn nhỏ đặt cho cô có phần khó nghe, cảm thấy Văn Lương sẽ cười nhạo mình nên mới nói cho anh cái tên Linh Linh.
Anh cũng ít khi gọi cô như vậy, hầu như lúc nào cũng gọi cô bằng cả họ lẫn tên.
Nhưng ngay từ đầu, nhũ danh này đã là giả, Trần Điệp cũng không biết nên phản ứng như thế nào cho phải.
Cô đẩy Văn Lương ra, chăm chú nhìn anh, rồi xoay người bỏ đi.
Trở lại dinh thự Ý Vạn, Phương Nguyễn vẫn còn đang tức giận tranh cãi với Chu Kỳ Thông mấy chuyện gì đó, nhưng Chu Kỳ Thông đã bất động tại chỗ, không nói gì, cũng mặc cô đi đâu thì đi.
Trần Điệp đi đến, gọi tên Phương Nguyễn.
Phương Nguyễn sửng sốt, lập tức chạy lại: “Không sao chứ?”
“Không sao.” Trần Điệp lắc đầu: “Chúng ta về thôi.”
Vừa rồi, Phương Nguyễn ở trên bàn cơm không uống rượu, cũng không muốn Trần Điệp xuất hiện trong hoàn cảnh này, rất nhanh liền đưa Trần Điệp về nhà.
Bên kia.
Văn Lương trở lại dinh thự Ý Vạn chậm hơn Trần Điệp một bước.
Khi nãy ở dinh thự xảy ra chuyện, ông chủ đã vội vàng chạy đến, chỉ là đến nơi rồi thì lại không thấy Văn Lương, bây giờ rốt cuộc cũng thấy rồi, lập tức khom lưng, cúi đầu nhận lỗi về những chuyện đã xảy ra.
Văn Lương giơ tay cởi một cúc áo sơ mi, mặt mày ảm đạm, không có hứng thú tiếp chuyện với ông chủ.
Anh chỉ nghiêng đầu lạnh nhạt bảo Chu Kỳ Thông mang Cù Phóng đi xử lý, rồi sau đó mới nhìn về phía ông chủ, nói rõ video giám sát của đêm nay tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài.
——
Video giám sát của dinh thự Ý Vạn đúng là không truyền ra ngoài, nhưng đoạn video khác trong đêm đó đã lặng lẽ nhảy lên bảng hotsearch.
Trần Điệp, người bất ngờ nổi tiếng hồi Tết âm lịch, nay lại thêm một phỏng đoán mới sau khi bị vạch trần những quy tắc ngầm.
Không còn là một ảnh kém chất lượng nữa, mà là một đoạn video.
Đoạn video này rõ ràng là quay lén, khung cảnh xung quanh mờ mờ ảo ảo, nhưng có thể thấy rõ mặt của hai người, không thể chối cãi.
Hơn nữa, video này chỉ vỏn vẹn mười giây, bắt trọn khoảnh khắc Văn Lương đẩy cô lên cửa xe rồi cúi đầu hôn xuống.
[Cái này là sao đây, Trần Điệp này cũng dây dưa quá nhiều rồi đúng không?]
[Không phải, hình như đây không phải là Trần Thiệu lần trước đưa cô ta về nhà đúng không? Nhưng mà… Nói thật nha, cho dù là ai thì cũng đều rất đẹp trai… Tôi muốn có gương mặt của Trần Điệp, tôi thật sự đang hò hét đây, tôi muốn!!!]
[Đệch, miếng dưa này khó hiểu quá đi, ý là hiện tại Trần Thiệu xanh biếc rồi ư?? Trần Điệp sẽ bị phong sát sao???]
[Có ai định tìm hiểu xem anh chàng đẹp trai trong video này là ai không, nhìn cũng kiểu không phú thì quý đấy, có khi là đại gia đó nha, nói không chừng anh ta cũng biết Trần Thiệu, có phải là sắp có màn “Tôi xanh biếc rồi người anh em ơi” không?]
[Hahahahahaha chắc hai người đó đều đang tức lắm, tôi chỉ thắc mắc Trần Thiệu sẽ có phản ứng gì thôi!]
[Hài kịch chân chính ngoài đời thực [like] [like], cái này so với bộ phim《 Trâm Hoa 》còn hay hơn đấy nhỉ!! Tôi sắp không chịu được nữa rồi, muốn xem phần tiếp theo!!]
[Mọi người, phản ứng này là sao vậy, Trần Điệp này giống như đang bắt cá hai tay đó, sao không ai mắng cô ta vậy?]
[Cái gì mà bắt cá hai tay? Ngủ xong với Trần Thiệu, đạt được mục đích rồi thì cũng chỉ là đổi kim chủ nhanh hơn chút thôi, nhưng không có cảm tình gì thì còn OK, chỉ là người thường như chúng ta làm sao mà tiếp thu được.]
[Nói nhỏ nè, hiện tại các vị kim chủ đều có chất lượng cao như thế này sao…]
[Tôi cũng thấy vậy, thậm chí có chút động tâm rồi đây… Đặc biệt là vị trong video kia, tôi xem video thôi mà tim đập thình thịch dbq*, là tôi không biết cố gắng mà]
(* dbq = duìbuqǐ = 对不起 : Xin lỗi)….So với người qua đường đang xem náo nhiệt, sức ảnh hưởng tin tức này đối với fans của Trần Điệp lớn hơn nhiều.
[OK, fine, tôi, trước kia là fan của Chiêm Kiêu, hiện tại fan Trần Điệp, cầm chùy phang double kill luôn đi [mỉm cười] ]
[Sự nghiệp vừa khởi sắc, có chút thành tích liền bắt đầu yêu đương, thật sự không biết Điệp Muội đang nghĩ cái gì nữa.]
[Thoát fan đây, không giải thích gì thêm, ngày ngày làm quỷ đủ rồi.]
[Điệp Muội, vĩnh viễn tin tưởng em!!]
[Ê lầu trên, trước kia tôi cũng bình luận dưới bài viết của Vương Vân Hi như thế này đấy.]
[Tôi phục cô vãi, lúc trước thì giữ vững quan điểm, xây dựng hình tượng lạnh lùng cao ngạo, giờ thì đi yêu đương nhăng nhít.]
[Đại gia, ngài lý trí một chút giùm cái, tôi cảm thấy Điệp Muội không phải là người như vậy đâu.]
[Video cũng có luôn rồi, định dùng thuốc gì tẩy trắng nữa?]
…
Phương Nguyễn sắp phát điên rồi.
Đồng thời, cô cử người đi điều tra xem kẻ nào bày trò hắt nước bẩn sau lưng, cuối cùng cũng có đáp án.
“Lẽ ra ngay từ đầu chị nên nghĩ đến Vương Vân Hi mới phải! Bây giờ cô ta kéo em xuống vũng bùn chung rồi, sẽ không còn mấy người đàm luận chuyện của cô ta nữa, hiện tại công ty của cô ta chính là liều mạng muốn xóa mấy chuyện ác ý trước đó!”
Mặc dù fans của Trần Điệp trên Weibo rất tức giận, nhưng họ vẫn không dùng mấy bức ảnh quá thô tục.
Nhưng mấy tài khoản marketing phía dưới không giống vậy.
Khó coi đến sốc óc.
Lúc trước, Trần Điệp ở trường học cũng là tâm điểm bàn tán, không phải là chưa từng bị mắng, nhưng quy mô so với lần này không giống nhau, mắng chửi giễu cợt đến mức che trời lấp đất như này chắc chắn sẽ gây tổn thương, như con dao vô hình vậy.
Trần Điệp xem đi xem lại những bình luận đó, nhìn không rõ cảm xúc trên mặt cô.
Một lát sau, cô mới ngẩng đầu hỏi Phương Nguyễn: “Không bằng trước tiên chúng ta làm sáng tỏ chuyện này một chút?”
“Làm sáng tỏ cái gì, làm sáng tỏ Trần Thiệu chỉ là đơn thuần đưa em về nhà, mà vị Văn tổng trong video kia cũng không thân thiết với em sao?” Phương Nguyễn trừng cô một cái, “Bây giờ em mà lên tiếng, hẳn là sẽ bị mắng càng khó nghe hơn nữa cho coi.”
“…”
Tình huống bây giờ cho thấy phía đối phương đã lên kế hoạch và sắp đặt sẵn để hãm hại cô, thậm chí còn thuê cả thủy quân để kiểm soát dư luận, ngược lại nếu Trần Điệp càng lên tiếng thì sẽ bị phản công.
“Rốt cuộc video kia của em và Văn tổng là sao đây?”
Trần Điệp thở dài: “Không phải là hôm qua em bị Cù Phóng làm phiền sao, anh ta nổi giận với em, sau đó là cái phân cảnh như trong video đó.”
“Rồi sao nữa.”
“Em đẩy anh ta ra.”
Phương Nguyễn nhíu mà: “Em đẩy anh ta ra nhưng người khác sẽ không thả em ra đâu, chị kiểm tra rồi, không có cảnh đó.”
——
Bởi vì không rõ trong tay đối phương nắm bao nhiêu tư liệu, Phương Nguyễn đành trì hoãn việc làm sáng tỏ mọi chuyện lại.
Đến chiều, biên kịch《 Trâm Hoa 》đã đăng một bài Weibo dành riêng cho Trần Điệp.
@Điện ảnh《 Trâm Hoa 》- Weibo chính thức: Gần đây có rất nhiều tin đồn thất thiệt về Trần Điệp nữ sĩ, Hoa Hoa ngay tại đây làm rõ luôn, Trần Điệp nữ sĩ đã ký hợp đồng nữ chính với điện ảnh《 Trâm Hoa 》vào tháng 6 năm ngoái, lúc đó Trần Điệp nữ sĩ còn chưa đầu quân cho Giải Trí Nhất Minh.
Ngay sau khi Weibo chính thức được tung ra, quần chúng ăn dưa liền sôi động trở lại.
[Mới tẩy trắng được một điểm thôi, cần cố gắng tẩy thêm nhiều điểm đen nữa!]
[Weibo chính thức toàn dưa dỏm thôi, chúng ta nên quan tâm cái video kia đi.]
[Nhưng tôi thật sự cảm thấy Trần Điệp không phải người như vậy, đừng hỏi nguyên nhân, trực giác mách bảo đấy.]
Tuy nhiên, ngay khi dư luận có xu hướng quay đầu thì lại có một tin tức lớn khác giáng xuống.
《 Khi Trần Điệp còn học đại học đã quen đại gia lái xe Bentley, sau khi tiến vào giới giải trí thì nhanh chóng chia tay! 》
Bên dưới còn đính kèm bài đăng trên diễn đàn trường nói về việc Trần Điệp chia tay vào ngày lễ tốt nghiệp.
Mọi người càng ngày càng đào bới sâu hơn, thậm chí còn đào ra cả chuyện Lục Xuyên vì cô mà lên tiếng trên Tieba.
[Thành thật xin lỗi, ăn dưa đến giờ, tôi hình như có chút hâm mộ.]
[Ỷ vào cái mặt đẹp liền muốn làm gì thì làm…]
[Cầu xin Trần Điệp xuất bản một cuốn cẩm nang cưa cẩm đàn ông đi, đào ra vị bạn trai cũ nào, vị đó đều có gia thế kinh người.]
Cùng lúc đó, thông tin của người đàn ông trong đoạn video tối qua cũng bị cư dân mạng đào ra.
Văn Lương, 29 tuổi, chủ tịch tập đoàn Ôn Viễn, khối tài sản trăm tỷ, thương nghiệp cả ngàn lĩnh vực, từ bất động sản, khách sạn, đến cả du lịch, văn hóa đều không thiếu cái nào.
Hơn nữa còn đính kèm thêm bức ảnh từ cuộc phỏng vấn với tạp chí kinh tế tài chính Thương Khan vào tháng trước.
Người đàn ông mặc vest, đi giày da, thân hình cao ráo, vai rộng eo hẹp, mặt mày câu người, trông rất tài trí giỏi giang.
[Đm!!!! Tôi có thể!!! Hôn tôi đi!!!]
[Độ phân giải không cao đúng là một sai lầm lớn, có thể được người đàn ông như vậy hôn thì sao có thể nói là bán thân vì tiền aaa, tôi sẵn sàng bỏ tiền ra để được anh ta hôn huhuuuu T.T]
[Dưa này đúng là không thơm, càng ăn càng thấy tự ti là sao nhỉ.]
[Tôi thật sự càng ăn càng tự ti đây, Trần Điệp 23 tuổi, Weibo hiện tại có cả hàng triệu fans, doanh thu phim điện ảnh đầu tiên hơn một tỷ nhân dân tệ. Văn Lương 29 tuổi, nắm giữ trăm tỷ đồng bên người, đẹp trai đến mức khiến người ta muốn cởϊ qυầи…]
[Xin lỗi cho tôi nói thẳng, tôi muốn xem phim thần tượng của hai người họ…]
[Đích thực là kim chủ soái khí x tiểu minh tinh xinh đẹp, tự nhiên cảm thấy cảm động quá chừng.]
[Đợi chút đã, tôi đang kiểm tra sản nghiệp của tập đoàn Ôn Viễn, lúc trước đại ngôn thành phố ẩm thực của Trần Điệp chính là tài sản của Ôn Viễn sao?]
[A a a kim chủ thật có khí thế!]
[Chờ chút coi, đại ngôn thành phố ẩm thực hình như là ký từ sớm đi, khi đó có quen biết Văn Lương, đến đầu năm lại quen Trần Thiệu, rồi tới hôm qua lại là Văn Lương, ôi thật là một trò chơi cảm giác mạnh, người bình thường toàn là kim chủ đùa bỡn tiểu minh tinh, đến lượt Trần Điệp thì lại thành minh tinh đùa bỡn kim chủ???]
[Hahahahahahahahahahaha đùa bỡn kim chủ, cười chết tôi rồi!]
Trần Điệp: “…”
Cái này… gió đổi chiều nhanh quá nhỉ?
——
Ngay lúc này, rốt cuộc Trần Thiệu cũng kết thúc kỳ nghỉ phép ở phía Nam bán cầu.
Lần này Trần Thiệu nghỉ phép đến mức muốn phát điên luôn rồi, nhờ ơn Trần Điệp, mà giây phút nào anh ta cũng có thể nhận được cuộc gọi “hỏi thăm sức khỏe” của vô số tờ báo và tạp chí khác nhau.
Chuyến bay mười mấy tiếng liền rốt cuộc cũng khiến cho lòng người thanh tịnh, chỉ là ngay khi máy bay vừa hạ cánh, mở máy liền có người gọi đến.
“Ôi đm.” Trần Thiệu thấp giọng mắng một câu.
Anh ta trực tiếp nhấn từ chối, rồi lại gọi cho Trần Điệp.
Khi nhận được điện thoại của Trần Thiệu, Trần Điệp vừa mới tắm xong, đang lấy khăn lông lau tóc, cô lau tay, rồi cầm điện thoại, nhấn nút nghe.
“Alo?”
Trần Thiệu: “Trần Điệp, sao em gây chuyện hoài vậy?”
Trần Điệp phản ứng cực nhanh: “Anh bị bệnh à?”
“Em có biết gần đây có bao nhiêu người vì mớ lộn xộn em gây ra mà gọi cho anh không hả?”
“Anh không gây chuyện chắc? Anh giải thích một câu đơn giản thì sẽ chết sao?” Trần Điệp gặp mạnh thì càng mạnh, đối với anh cũng không khách khí.
Hai người cãi tới cãi lui một hồi, cuối cùng Trần Thiệu tức giận ném cho cô một câu “Em đợi đấy, anh sẽ giải thích”, rồi trực tiếp tắt máy.
Trần Thiệu lấy xong hành lý, vừa mới ra khỏi sân bay đã bị một đám phóng viên vây lại, âm thanh hỗn loạn từ bốn phía truyền tới.
“Trần Thiệu tiên sinh, xin cho hỏi quan hệ của anh và Trần Điệp là thật sao?”
“Xin hỏi anh và Văn tổng có quen biết không?”
“Trần Điệp nɠɵạı ŧìиɧ với Văn tổng đúng không?”
Trần Thiệu: “…?”
Tốt quá, mới chỉ nghỉ ngơi có mấy ngày, hai vị tổ tông Trần Điệp và Văn Lương kia đều đồng tâm hiệp lực cho anh ta đội nón xanh rồi?
“Nào nào, mọi người.” Trần Thiệu giơ cánh tay của mình lên, kiểm soát tình hình xung quanh, “Camera bật hết rồi đúng không?”
Anh ta quét mắt một vòng, nhìn thẳng vào máy ảnh, nói: “Trần Điệp thân yêu, em họ tôi.”