Chương 3

Cô lập tức thay đổi suy nghĩ: “Thôi, có là được rồi.”

Nhìn thấy những người trúng thăm rời văn phòng với vẻ mặt ủ rũ cúi gằm, cô bước vào cánh cửa xuyên không, những người còn lại trong phòng đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.

“Mấy người này liệu sẽ cầm cự được bao lâu?”

“Không được đến một tuần, ba ngày là đã giỏi, một ngày thì là bình thường.”

“Thật là khổ sở với quyển sách kia quá... Mà cậu đang nhìn chằm chằm cái gì vậy?”

“Cô gái mới đến, Thất Tịch ấy, ngoại hình cô ấy khá hợp với hình tượng tốt thí ác độc trong quyển sách đó.”

“A?”

“Chuyện đó... Trong sách, tốt thí ác độc đó cũng là một mỹ nhân.”

-

[Kích hoạt quá trình xuyên thư]

[Bắt đầu đồng bộ đặc điểm nhân vật]

[Ngài sẽ đóng vai Thiệu Thất Tịch, nhân vật tốt thí ác độc trong “Ngày Ngày Được Sủng Ái Ở Hào Môn”]

[Thời lượng xuất hiện của nhân vật này là 10 chương]

[Hãy chú ý duy trì thiết lập nhân vật, làm theo chỉ dẫn và hoàn thành cốt truyện’]

...

Ánh nắng nhẹ nhàng chiếu qua, Thất Tịch nhắm mắt lại. Đến khi mở mắt ra lần nữa, cô đã thấy mình đang ngồi trong một đình hóng gió kiểu Tây.

Trên bàn có một ấm trà hồng, một mâm bánh trà và một chiếc điện thoại di động.

Nhìn trước mặt là đình viện và không xa đó là tòa tiểu lâu màu trắng, rõ ràng nơi này chính là nhà của nhân vật tốt thí Thiệu Thất Tịch.

Thất Tịch khẽ giơ tay lên, vận động các ngón tay một chút.

Nhân vật phản diện ban đầu đã chết, giờ cô chỉ có thể dựa vào chính mình.

Tuy nhiên, để bám sát nhân vật trong nguyên tác, sau khi trải qua quá trình điều chỉnh đặc điểm, sắc mặt Thất Tịch trở nên tái nhợt, đôi môi nhợt nhạt, chỉ còn chút hồng phớt trên đầu môi giống như phù dung rụng trong sương.

[Cốt truyện sắp bắt đầu.]

[Trong vòng năm phút, không cần biết dùng cách nào, hãy làm cho đứa trẻ đi ngang qua khóc lên.]

Nghe qua đã thấy ngay cả lời chỉ dẫn cho nhân vật phản diện này cũng rất kỳ quặc.

Chờ giọng nói máy móc dừng lại, Thất Tịch nghe thấy điện thoại trên bàn trong đình hóng truyền ra giọng nói của một người đàn ông.

"Thiệu tiểu thư, tôi xin lỗi, sau thời gian điều trị vừa rồi, tình trạng sức khỏe của cô không có chuyển biến gì đáng kể. Nếu cô đồng ý, chúng tôi có thể thử một phương pháp điều trị khác."

Thất Tịch không trả lời, chỉ tập trung đọc nội dung cốt truyện.

---

Thiệu Thất Tịch vốn sinh ra đã yếu ớt và mang nhiều bệnh tật. Mặc dù cô được sinh ra trong gia đình hào môn, nhưng dẫu có bao nhiêu tiền cũng không thể chữa lành cho cô.

Có những người có thể chiến thắng bệnh tật sau thời gian dài chống chọi, nhưng cũng có những người như Thiệu Thất Tịch, phải gánh chịu đau ốm liên miên nên sinh ra lòng căm hận vô bờ.

Thiệu Thất Tịch căm hận bệnh tật đã giam cầm mình, căm hận cả cha mẹ đã sinh ra cô, căm ghét những người xung quanh, những người khuyên cô nên nỗ lực kiên cường nhưng lại không thể làm cho bệnh tình của cô tốt lên.

Mỗi lần điều trị thất bại, cô đều sẽ nổi điên, động một chút là đánh chửi người hầu trong nhà, hành hạ động vật đến chết, lúc nghiêm trọng lên còn có hành vi gϊếŧ người. Cha mẹ cô cũng không dám trách mắng vì những chuyện này.

Sau khi cha mẹ qua đời trong một tai nạn, tính cách của Thiệu Thất Tịch càng trở nên cực đoan hơn.

Cuộc điện thoại kia đến từ bác sĩ riêng của cô. Dù đã được điều trị rất lâu nhưng tình trạng sức khỏe của cô vẫn không tiến triển gì.

Thực ra, không cần bác sĩ nói, Thiệu Thất Tịch cũng biết bệnh của mình không thể khỏi.