Trầm Ý dắt tay đứa trẻ phản diện đi đến bên vali, bật nắp ra, lộ ra bên trong những đồ đạc lộn xộn và kỳ lạ.
Tần Trì Trì ngồi xổm xuống, dùng bàn tay nhỏ xíu chống cằm, làm hai bên má phình ra.
Ánh mắt nó như mặt hồ tĩnh lặng không gợn sóng, mí mắt hạ xuống một nửa trông rất điềm đạm.
Cho đến giây tiếp theo, nó nhìn thấy cái nồi trong vali.
Ngẩng đầu lên, Tần Trì Trì khẽ mở miệng, dùng ngón tay chỉ vào cái nồi, ánh mắt dường như chứa đựng ngàn lời muốn nói.
Trầm Ý lập tức hiểu ý của đứa trẻ phản diện, khoanh tay đứng thẳng người, nắm lấy búi tóc ngố của Tần Trì Trì.
"Con nghĩ cái gì vậy! Cái nồi này là vật quan trọng! Cho dù phải nộp cả hai đứa mình, cũng không thể nộp nó được!"
Vỗ vỗ cái nồi, Trầm Ý rất trân trọng ôm nó vào lòng.
Tần Trì Trì mím môi, ngồi xổm xuống lại lục tung đống đồ Trầm Ý mang theo, xem còn gì nữa.
Ngoài quần áo thay, thì cái nồi chiếm nhiều không gian nhất trong vali.
Khi cái nồi được lấy ra, còn lại hai túi nhỏ ngâm chân rất dễ thấy.
Tần Trì Trì vừa đưa tay ra, Trầm Ý lại hét lên:
"Không được! Bỏ túi ngâm chân của tôi xuống!"
Vội vàng lấy lại túi ngâm chân, hai mắt Trầm Ý mở to sợ hãi.
"Tôi đặc biệt mang theo để dùng, không thể nộp đi được!"
Thấy cậu ấy ngoan cố, Tần Trì Trì chỉ biết thở dài, lại cúi đầu xuống tìm kiếm.
Trầm Ý ôm hai thứ đó, ho nhẹ một tiếng, muốn lợi dụng cơ hội nhắc nhẹ vài câu:
"Nếu không thì con lựa thêm..."
Nháy mắt liên tục, Trầm Ý ra hiệu mạnh mẽ cho Tần Trì Trì.
Tần Trì Trì thấy nhưng lại lặng lẽ quay mình đi, làm như không thấy.
Chiêu này giả ngu giả điếc, nó học được mười phần giống Trầm Ý.
Trầm Ý vẫn muốn nói thêm gì đó, nhưng ngay lập tức, nhân viên quay phim cầm máy quay đi tới.
MC đã phỏng vấn xong các ngôi sao khác, bây giờ máy quay hướng về nhóm Trầm Ý, chỉ nói ngắn gọn:
"Không được gian lận nha, phụ huynh không được chỉ đạo hay gợi ý gì cho con, mà cái... nồi à?"
MC nhìn kỹ, mắt lập tức mở to.
"Sao cậu còn mang cả nồi lên chương trình vậy?"
MC sốc đến mức giọng nói tăng vυ"t lên tám độ.
Trầm Ý cười trừ hai tiếng, ấp a ấp úng:
"Thấy đẹp mắt nên mang theo."
MC: "..."
Thật sự rất đẹp mắt.
MC liền nhìn Trầm Ý với ánh mắt khó hiểu, khóe miệng không nhịn được giật hai cái.
Nhưng Trầm Ý không phải đối tượng phỏng vấn chính của họ, MC và quay phim ra hiệu rồi đi sang nhóm khác tiếp tục ghi hình.
Thấy MC rời đi, Trầm Ý thở phào nhẹ nhõm, ôm nồi và túi thuốc của mình, nhìn đứa trẻ với vẻ mặt cầu xin.
Tần Trì Trì quay đầu đi, không giao tiếp bằng mắt với Trầm Ý.
Đi vòng quanh vali, Tần Trì Trì rất đáng tin cậy cúi đầu xuống, tiếp tục tìm những đồ ít quan trọng hơn để giao nộp.
Còn Trầm Ý thì đứng một bên, não bị bão hòa, cố nghĩ cách giữ lại hai thứ của mình.
Năm phút trôi qua nhanh chóng.
Nhân viên đem giấy bút tới, đưa cho Trầm Ý.
Đạo diễn cầm micro bổ sung:
"Các bé không biết viết chữ thì có thể đi sang một bên, nhỏ giọng nói với chú nhân viên!"
Tần Trì Trì được nhân viên dắt đi tới chỗ khác.
Quay đầu lại, nó nhìn xa xăm Trầm Ý qua đống hành lý trải dài trên mặt đất.
Trong khoảnh khắc đó, ánh mắt của hai người, một lớn một nhỏ dường như phát ra thứ gì đó tương tự và quen thuộc.
Trầm Ý cúi mặt, vuốt ve cái nồi của mình.
Khi nhân viên dẫn Tần Trì Trì quay lại, Trầm Ý đưa tờ giấy đã viết cho họ.
Chương trình có mười nhóm gia đình tập sự, người quá đông nên mọi phần thi đều diễn ra rất chậm.
Sau khi thu về mười câu trả lời, MC còn phải kiểm tra từng cái với nhân viên.
Hành lý lại một lần nữa được ê-kíp tạm giữ, các ngôi sao tụ tập ở cổng sân, chờ MC công bố kết quả.
"Bây giờ câu trả lời của mọi người đều nằm trong tay tôi, xem hành lý của các bạn có phải giao nộp hay không, chúng ta sẽ tiết lộ ngay bây giờ!"
Trầm Ý nghe MC nói, hồi hộp chờ đợi, cuối cùng nghe thấy tên mình ở phần cuối:
"Nhóm Trầm Ý - Tần Trì Trì, câu trả lời giống nhau."
MC bày ra những gì Trầm Ý viết trên giấy:
Nồi, túi thuốc ngâm chân.
"Cái... nồi và túi thuốc gì đó thì không cần giao nộp."
MC cũng cảm thấy hai thứ đó quá kỳ quặc, nụ cười trên mặt có phần gượng gạo, vội vàng ném nồi và thuốc cho Trầm Ý.
Các ngôi sao khác cũng nhìn theo, thần thái đa dạng và suy nghĩa khác nhau.
Riêng Trầm Ý thì rất vui, đặt lại đồ vật vào vali đã lấy lại, phớt lờ ánh mắt của mọi người.
Ngôi sao vừa cười nhạo Trầm Ý trước đó bây giờ vuốt cằm, lẩm bẩm:
"Nhìn cậu xem nhẹ tất cả, không tranh không giành nhưng thực ra cũng khá giỏi làm loạn. Nhưng bỏ cả nồi trong hành lý thì quá rõ ràng, cư dân mạng chắc chắn sẽ nghĩ cậu cố ý làm như vậy."
Trầm Ý không buồn để ý tới hắn ta, đóng nắp vali lại, liếc mắt nhìn hắn.
Bịt tai đứa trẻ phản diện, Trầm Ý tấn công chửi rủa:
"Liên quan gì đến ngươi!"
Tần Trì Trì thì ngước đầu lên, không nghe thấy âm thanh gì, vẫn một mặt ngơ ngác nhìn Trầm Ý bằng đôi mắt tròn xoe.
Trầm Ý xoa xoa đầu nó, thả tay ra khỏi tai Tần Trì Trì.
Ngôi sao nhỏ Lâm Viễn bị Trầm Ý chửi, trước ống kính, anh ta không giận dữ như lúc nãy, chỉ rủa thầm trong lòng.
Chờ đi, chờ tập đầu tiên chính thức được phát sóng, cái nồi to tướng thế này, khán giả chắc chắn sẽ chửi cậu vì cố tình làm loạn chỉ để câu view!
Lâm Viễn cũng nhận ra Trầm Ý có vẻ không phải người được đẩy mạnh, nhưng nhìn kiểu cốt truyện gây tranh cãi như thế này thì chắc chắn sẽ để lại trong bản chính thức.
Đợi đấy, sẽ có ngày cậu khóc huhu!
Hai người choảng nhau xong, MC phía trước cũng đã công bố xong kết quả của tất cả mọi người.
Khác với Trầm Ý muốn giữ lại đồ đạc của mình, phần lớn các ngôi sao còn lại đến đây không phải vì mong muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.
Nếu trả lời giống con trẻ thì phần thi của họ còn gì hay ho nữa!
Thứ họ muốn là câu trả lời khác nhau!
Như vậy khi ê-kíp thu hành lý, một khi trẻ con khóc lóc, họ có cơ hội an ủi chúng trước ống kính, thể hiện hình ảnh tốt bụng và đồng cảm.
Quả nhiên, trẻ nhỏ dù có được cha mẹ dặn dò cẩn thận cũng không nhịn được mà khóc khi đồ đạc của mình bị lấy đi, biến chương trình thành sân khấu dỗ dành trẻ em.
Là nhóm duy nhất có sự ăn ý, Trầm Ý và Tần Trì Trì đứng dưới bóng cây, mặt mày đờ đẫn và tê dại.