Chương 19

Đạo diễn nhìn lướt qua lều trang điểm dựng tạm, quay đầu tiếp tục phân công: "Chưa trang điểm thì đi mau, ai có nhân viên trang điểm riêng thì đừng có lại đây làm rộn."

Chương trình không có tiền, tất cả cơ sở vật chất đều rất tồi tàn, ngay cả phim trường cũng chỉ dựng tạm. Vài ngôi sao nhỏ rõ ràng không thuộc hàng có thể có nhân viên trang điểm riêng, nghe vậy liền vội vàng đi về phía lều trang điểm.

"Tôi trước!"

"Lão sư trang điểm đừng vẽ eyeliner cho tôi!"

"Tôi có đem theo kem nền, thương hiệu này tôi đã quen dùng."

Trầm Ý nắm tay Tần Trì Trì đứng xa xa, cả hai mặc áo quần màu xanh nhạt, gần như hòa làm một với bối cảnh ngoại ô. Thấy không ai chú ý họ, Trầm Ý đặt vali xuống đất, kéo Tần Trì Trì ngồi lên trên.

"Con có muốn trang điểm không?"

Trầm Ý hỏi Tần Trì Trì, cậu cảm thấy trẻ con không cần trang điểm, nhưng các trẻ khác đều được cha mẹ đưa đến lều trang điểm. Biết đâu Tần Trì Trì cũng muốn đi chứ? Trầm Ý thầm nghĩ.

Tần Trì Trì đang cúi đầu, nhìn chằm chằm vào một đám cỏ khô héo màu vàng cháy sém, nghe vậy chậm rãi ngẩng đầu lên, thở dài. "Không, chật."

Câu trả lời ngắn gọn của đứa trẻ phản diện trực tiếp chỉ ra vấn đề. Trầm Ý thấy hai nhân viên trang điểm gần như không xuể, mấy đứa trẻ vẫn chạy lung tung quanh phim trường, gật đầu đồng tình.

Cảnh tượng này hầu như không khác gì cổng trường mẫu giáo ngày hôm đó.

Thở dài, Trầm Ý lấy nước trà đã pha sẵn trong balo ra, rót một ít vào nắp cốc.

Uống một ngụm, cả người ấm lên ngay.

Bên cạnh, Tần Trì Trì liếc nhìn Trầm Ý, cũng bắt chước lấy bình sữa nóng treo ở cổ, uống một ngụm.

Hai người quấn khăn quàng cổ, ngồi đó thong thả, duỗi thẳng chân, lắc lư hai bàn chân, như thể đang đi nghỉ mát.

Tần Trì Trì vẫn còn là một đứa trẻ, nó tò mò với mọi thứ xung quanh, giờ ngước đầu lên nhìn đàn ngỗng bay thành hàng trên bầu trời.

Trầm Ý ghé sát bên tai nó, bắt đầu nói: "Đàn ngỗng này bay về phương nam, con xem chúng còn bay theo hàng ngũ nữa!"

Hai người ngồi ngắm cỏ cây chim chóc một lúc, định đi dạo quanh núi thì buổi ghi hình chương trình cuối cùng cũng bắt đầu.

Đạo diễn cầm loa, giọng vốn đã thô ráp, giờ càng vang xa mười dặm đường. "Bắt đầu theo kịch bản, ngôi sao và trẻ em lùi về sau, từ hướng tây nam bên cạnh xe, lần lượt đi tới, quay cảnh mở đầu tập đầu tiên!"

Trầm Ý cũng có kịch bản, nhưng kịch bản của cậu rất mỏng, kể cả phân cảnh của Tần Trì Trì, tổng cộng chỉ có hai ba câu. Nhìn qua, biết ngay là cấu hình của bia đỡ đạn.

Không chen lên trước, Trầm Ý dắt Tần Trì Trì đứng vào vị trí cuối cùng. Sợ đứa trẻ phản diện sẽ mất cân bằng tâm lý và không ổn định, cậu che miệng thì thầm: "Không sao, máy quay đằng sau vẫn có thể quay mình."

Tần Trì Trì chắp tay sau lưng, nhìn cậu một cái, rồi lắc đầu thở dài.

Nó đâu phải trẻ ba tuổi, không thấy ra được những mưu mô phức tạp ở đây sao?

Dù gì cũng là một nhân vật phản diện, bộ não của Tần Trì Trì hoạt động tốt hơn nhiều so với trẻ con bình thường.

Chỉ là gần đây nó chịu ảnh hưởng sâu sắc từ Trầm Ý, tính cách lười biếng bất thường, đối với nhiều chuyện, nó cũng lười suy nghĩ nhiều.

Hai người đang thì thầm, thì phụ huynh ngôi sao phía trước lại cười khẩy một tiếng.

"Mơ đẹp quá đi, mọi người đều được quay, nhưng có đưa vào tập phim chính thức hay không, thì chưa chắc."

Khoanh tay, người này liếc Trầm Ý, lẩm bẩm:

"Trailer của các người ở phía dưới, lần này còn bị sắp xếp ở cuối cùng, vậy mà vẫn không hiểu ý đồ của ekip chương trình?”

“Hay là nên sớm chấp nhận thực tế đi."

Trầm Ý ngẩng đầu, mắt đầy vẻ khinh thường.

Nhếch mép, Trầm Ý trợn mắt nhìn đối phương.

Bịt tai đứa trẻ phản diện, Trầm Ý lẩm bẩm: "Không nghe, không nghe, tên khốn tụng kinh!"

Phụ huynh ngôi sao phía trước tức giận, trợn mắt nói "ngươi", nhưng ngay lập tức bị Trầm Ý chặn lại.

"Đi mau đi, không đi bọn họ sẽ cướp hết phân cảnh quay của ngươi đấy."

Trầm Ý nhướn mày, ngửa cằm ra hiệu phía trước.

Người kia quay đầu lại, rủa thầm một câu, kéo tay đứa trẻ bên cạnh, hung hăng va vào người phía trước.

Chỉ là quay đoạn mở đầu, mà các ngôi sao đã tranh giành hơn thua.

Trầm Ý đứng nhìn chằm chằm, không khỏi thở dài...

Hôm ghi hình trailer, mọi người thật sự còn kiềm chế quá.

Người phía trước quay xong, mặt trời đã từ nửa dốc núi leo lêи đỉиɦ.

Đến lượt Trầm Ý và Tần Trì Trì lên hình, hai người làm mặt đơ như phỗng, gió thổi vào chân, giống như có chó đuổi phía sau, nhanh chóng quay xong phân cảnh xuất hiện.

Không lãng phí một giây nào.

Đạo diễn cầm thuốc lá sau máy quay, suýt nữa không kịp quay được hình hai người.

Hít sâu một hơi, đạo diễn ngước nhìn Trầm Ý đã nửa chết.

Nhăn mày, cuối cùng ông ta cũng không nói gì thêm.

Cầm lại loa, đạo diễn hét lên:

"Mọi người đứng ở cổng sân, bây giờ bắt đầu quay phần đầu của nhiệm vụ."

Phần lớn nội dung ghi hình của chương trình tạp kỹ này đều có kịch bản.

Một số ngôi sao mà công ty muốn đẩy mạnh, trong kịch bản mỗi tập đều có nhân vật và điểm nhấn riêng.

Nội dung nhiệm vụ của tập đầu tiên khá cơ bản, nhưng kịch bản của một vài người rõ ràng khác biệt, giữa chừng còn có MC cố ý đưa chủ đề về phía các ngôi sao này, cho họ thêm vài chục giây lên hình.

Trầm Ý đã lăn lộn trong giới giải trí hàng chục năm, những mánh khóe phía sau các chương trình tạp kỹ, cậu biết rõ mồn một.