Chương 15

Lúc này đã hơn mười giờ tối, chính là thời điểm có lượng người xem phát sóng trực tiếp cao điểm nhất. Đa số những người trẻ tuổi bắt đầu cuộc sống về đêm của họ. Cuộc cạnh tranh trên bảng xếp hạng của ứng dụng trực tiếp Mèo Con mới ra mắt vô cùng khốc liệt. Trên trang chủ, các hiệu ứng quà tặng bỗng chốc lướt qua đỉnh, một thông báo trôi qua:

[Chúc mừng streamer Trầm Trầm Trầm Trầm Ý đã nhận được một chiếc du thuyền vũ trụ~]

Du thuyền vũ trụ là món quà đắt nhất trong tất cả các món quà, cùng hạng nhất với Mưa sao băng và Trái tim xa hoa, một chiếc cần 10.000 nhân dân tệ.

Thông thường khi có món quà như vậy được tặng, trang web sẽ phát cả màn hình ở đỉnh một lần.

Không ít người xem tò mò theo thông báo và bấm vào, nhưng phát hiện ra phòng livestream đó đã đóng.

Nhận được món quà lớn như vậy mà vẫn có thể tắt livestream một cách bình tĩnh như vậy. Streamer nhỏ này có chút đặc biệt đấy, cư dân mạng nhấp vào không thể không suy nghĩ.

Trong khi đó, các khách mời khác của chương trình tạp kỹ vừa kết thúc livestream, khi thấy tên Trầm Ý xuất hiện, đều giật mình.

Tuy nhiên, họ lại nghĩ đến khuôn mặt của Trầm Ý... Có thể có phú bà thích cậu ấy, việc đó cũng bình thường.

Nhưng điều đó không có nghĩa gì cả. Chương trình tạp kỹ của họ là ghi hình trước, trong đoạn giới thiệu, Trầm Ý thậm chí không có mặt, chỉ có thể tìm thấy hình bóng của cậu ấy ở trong các khe hở. Chỉ có thể nổi tiếng nếu may mắn.

Nghĩ vậy, trong lòng các khách mời khác đầy ghen tị cũng tốt hơn phần nào.

***

Triệu Mộng tình cờ bấm vào phòng của Trầm Ý, trở thành một trong những người hâm mộ nhan sắc đầu tiên của cậu ấy.

Cô ấy là một người chỉ thích nhan sắc, không có yêu cầu gì khác với người nổi tiếng, chỉ hy vọng người đó có gương mặt đẹp!

Trong hai tiếng đồng hồ xem livestream của Trầm Ý, Triệu Mộng cảm thấy trái tim hưng phấn của mình đập dữ dội cả đêm.

Đây là loại mỹ nhân vô song gì vậy!

So với những ngôi sao nam tự xưng là người đẹp nhất giới giải trí, khuôn mặt của Trầm Ý có thể nói là đè bẹp hoàn toàn.

Điều quan trọng là giọng hát của cậu ấy cực hay!

Triệu Mộng cũng khá nổi tiếng trong cộng đồng fan với biệt danh "Người kéo", từng là fan hâm mộ của rất nhiều ngôi sao nhỏ, nhưng chưa bao giờ thực sự yêu mến ai.

Nhưng lần này, Triệu Mộng thực sự thích Trầm Ý, cả đêm không chút buồn ngủ, cô ta cày nát bản nhạc mà Trầm Ý hát, cuối cùng, cô ta tỉnh táo, đeo cặp mắt thâm đen và cắt ra được đoạn nhạc.

Sau khi đăng đoạn video đã cắt lên Weibo, cô không còn chống đỡ được nữa và ngủ thϊếp đi.

Trong nửa đêm tĩnh mịch, ngay cả cú đêm cứng cỏi nhất cũng không thức được nữa. Ngoại trừ Tần Thâm, anh vẫn lặp đi lặp lại bài hát Trầm Ý hát trong livestream.

Anh hơi cúi đầu, tay chống cằm, chăm chú xem livestream. Mỗi lần nghe xong đoạn Trầm Ý hát, anh lại kéo thanh trượt về đầu để nghe lại đầy đủ một lần nữa.

Cho đến khi điện thoại đưa ra gợi ý đoạn audio Trầm Ý hát đã được cắt ghép sẵn theo sở thích của anh.

Lần đầu tiên Tần Thâm cảm thấy cái bong bóng thông tin này cũng có ích.

Bật chế độ lặp lại tự động, Tần Thâm nằm trên giường và ngủ thϊếp đi cho đến sáng.

***

Ánh bình minh rực rỡ như quả hồng chín mọng từ từ bay lên bầu trời.

Gió vào sáng sớm vẫn còn se lạnh, nhưng ánh nắng chiếu trên người vẫn ấm áp.

Trầm Ý sinh hoạt rất đều đặn, dù tối qua livestream muộn một chút, sáng nay cậu vẫn dậy trước bảy giờ như thường lệ.

Hâm nóng chút súp ngô còn lại từ tối qua, gọi thêm mấy cái màn thầu nhỏ về nhà, Trầm Ý quay lại phòng ngủ để giúp Tần Trì Trì mặc quần áo.

Tần Trì Trì có khả năng tự lập rất tốt, gần như Trầm Ý không cần giúp gì. Nhưng chiếc áo len mà Trầm Ý mua cho nó vài hôm trước có cổ hơi chật. Mỗi lần mặc áo, Tần Trì Trì phải nhăn nhó đỏ bừng cả mặt, vật lộn mới luồn đầu qua được.

Khi Trầm Ý bước vào, Tần Trì Trì đang mắc kẹt đầu trong áo, giống như đội một cái mai rùa. Bàn tay nhỏ bé của nó dùng hết sức kéo xuống, cái đầu nhỏ bị vải áo siết đỏ lên.

Trầm Ý vội chạy tới giúp, dùng tay đỡ cổ áo.

Dưới sự nỗ lực của hai người, khuôn mặt Tần Trì Trì cũng ló ra ngoài.

Đầu tóc bù xù, mặt hơi tái, miệng mở ra, đôi mắt ẩm ướt, giống như một con nhím nhỏ bị choáng.

Trầm Ý luôn trêu chọc nó, lần này cũng không ngoại lệ, vỗ vỗ đầu đầy lông của đứa trẻ phản diện.

"Ha ha, tóc Tần Trì Trì dựng đứng hết rồi này!"

Tần Trì Trì hơi cúi đầu, tay vẫn nắm chặt áo, tự mình buồn bực.

Trầm Ý lại nhân cơ hội nó không để ý, véo khuôn mặt mềm mềm của nó, rồi hài lòng dắt nó đi rửa mặt.

Tần Trì Trì đứng trên ghế, trước gương, lờ đi ánh mắt cười toe toét của Trầm Ý, nghiêm túc chải lại mái tóc bù xù.

Trầm Ý dựa người vào khung cửa, chống cằm suy nghĩ một lúc rồi nói: "Hôm nay chúng ta ra ngoài một chuyến, tóc con dài rồi nên cắt tỉa lại, mua thêm vài bộ quần áo vừa vặn."

Thông thường, mỗi lần Trầm Ý ra ngoài là sẽ mua sắm như điên, rồi như con ốc sên cuộn mình trong nhà, cả tháng trời không bước ra khỏi cửa. Nhưng nghĩ rằng Tần Trì Trì dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ, đang ở độ tuổi năng động vui tươi, nhốt mãi trong nhà cũng không phải cách.

Vừa khéo lần này ra ngoài mua đồ, có thể đưa đứa nhỏ đi dạo một vòng.

Trầm Ý gật đầu suy nghĩ.

Tần Trì Trì cũng thuộc kiểu thế nào cũng được, cho nên không có ý kiến gì, chỉ gật đầu đồng ý.