Trong khi Tần Trì Trì không biết mấy chữ, chỉ ngồi chống cằm, bắt đầu hành động quen thuộc là phát ngốc.
Cho đến khi phụ huynh lười biếng Trầm Ý đi ra từ nhà vệ sinh.
Trầm Ý bắt chước vẻ nghiêm túc của Tần Trì Trì, đút tay vào túi quần, đi vòng quanh phòng khách một vòng.
Mỉm cười với Tần Trì Trì, Trầm Ý nói:
"Con đang livestream, thế cha nằm nghỉ chút nhé."
Vừa dứt lời, cậu đã ngồi phịch xuống sofa.
Hồi cải tạo lại ngôi nhà, Trầm Ý giao gần như toàn bộ việc trang trí nội thất cho công ty.
Chỉ riêng sofa và giường là cậu tự mình chạy đi chạy lại cửa hàng đồ nội thất hai lần, thử tới thử lui mới chọn được.
Có thể tưởng tượng được chiếc sofa này ngồi lên sẽ thoải mái như thế nào.
Trầm Ý cá mặn này chỉ muốn nằm 24/7 trên đó.
Không để ý đến Tần Trì Trì đang trừng mắt nhìn mình, Trầm Ý cầm lấy cốc sữa tương tự, nhấm nháp một ngụm trà sữa đã đổi mới bên trong.
Vị trà sữa thì ngọt, ngon hơn nhiều so với sữa không vị.
Trầm Ý chưa kịp ngồi được hai phút trên sofa, đứa trẻ phản diện đang giận run lên đã cầm điện thoại vẫn đang livestream, líu lo líu lo chạy tới.
Sợ phụ huynh không thấy mình tức giận đến mức nào, Tần Trì Trì vén mái tóc dài trước trán sang hai bên, để lộ đôi mắt tròn đầy căm phẫn.
Trầm Ý đặt cốc xuống, im lặng quay đầu đi, tỏ ra lúng túng giả vờ như không nhìn thấy.
Tần Trì Trì tức giận đến mức ngực nhỏ phập phồng, trèo lên ghế sofa, đặt mặt mình sát vào mặt Trầm Ý.
Giơ bàn tay nhỏ bé ngắn ngủi của mình ra, một lần nữa chỉ vào đôi mắt đầy giận dữ của mình.
Tần Trì Trì: "A!"
Đứa nhỏ tức giận!
Trầm Ý cười hai tiếng, cố tình giả vờ không hiểu, còn nghiêng đầu chọc chọc vào trán của đứa nhỏ.
"Sao thế? Trì Trì bị cát vào mắt à? Sao mở to mắt vậy?"
Thấy Tần Trì Trì phồng má giận dỗi, trông giống như một con cá vàng ngốc nghếch, Trầm Ý không nhịn được chọc thêm vài cái vào mặt của đứa nhỏ.
Tần Trì Trì đã nhìn thấu chiêu trò của phụ huynh tâp sự vô trách nhiệm, giữ nguyên khuôn mặt nhỏ của mình, phì một tiếng nặng nề.
Đặt điện thoại vào tay Trầm Ý, Tần Trì Trì nhúc nhích cái mông trèo đến mép ghế sofa, khoanh tay, quay lưng tỏ vẻ giận dỗi với phụ huynh.
Trầm Ý cầm điện thoại vẫn đang livestream, thấy bình luận đầy những hàng "Ha ha ha" liên tục cuộn lên, cậu nở nụ cười ngượng ngùng.
"Trì Trì làm sao có thể giận vì tôi lười biếng livestream chứ, tính tình của nó rất tốt, là một thiên thần nhỏ dễ thương và chu đáo."
Đặt điện thoại lên bàn trà, dùng hộp khăn giấy làm giá đỡ, Trầm Ý cố ý nói to để trả lời các bình luận trong phần bình luận.
Thấy đôi tai nhỏ của Tần Trì Trì cử dộng, Trầm Ý nói tiếp:
"Tôi chỉ là mệt nên ngồi nghỉ trên ghế sofa một chút thôi, Trì Trì ngoan như vậy chắc chắn sẽ không so đo với tôi mà!"
Lúc này phần bình luận phấn khích như điên:
[Cậu cứ việc giả vờ đi! Trì Trì sẽ không nghe cậu nói những lời vô nghĩa đâu!]
[Nhưng biết làm sao được, Trầm Ý đẹp trai quá, cậu ấy nói gì tôi cũng muốn tha thứ cho!]
[Toàn lời nịnh hót! Chỉ để ăn mòn trái tim của tôi thôi! Tôi đã từng bị lừa, chị em hãy để tôi ăn hành trước đi!]
Làm ầm ĩ như vậy, số người xem trong phòng phát sóng trực tiếp tăng nhanh hơn.
Lúc này Trầm Ý không quan tâm tới phòng livestream, lén lút dịch người về phía Tần Trì Trì, dùng tay chọc chọc vào vai nhỏ của đứa nhỏ.
Sống với Trầm Ý vài ngày, khuôn mặt nhỏ của Tần Trì Trì vẫn không có da thịt nhưng đã trắng hồng hơn rất nhiều.
Đứa nhỏ quay mặt nhỏ nhắn lại, mím chặt môi, không thèm để ý đến phụ huynh.
Trầm Ý cười khúc khích, tiếp tục chọc vào vai đứa nhỏ, cho đến khi chọc nó nhột quá không chịu được nữa, đôi môi nhỏ vẫn căng thẳng cũng mở ra.
"Tôi sai rồi, ngày mai mua thêm cho con hai hộp sữa Bò Con để bồi thường được chứ?"
Sữa Bò Con là tên của một thương hiệu sữa dành cho trẻ em, khác với sữa tươi nguyên chất, sữa Bò Con pha mật ong và đường saccharin, uống vào ngọt lịm.
Tuy nhiên vì sợ Tần Trì Trì ham ngọt mà bị sâu răng, Trầm Ý chỉ cho nó uống tối đa một hộp mỗi ngày.
Nghe vậy, mặc dù im lặng, nhưng cái đầu nhỏ của Tần Trì Trì đã từ từ quay trở lại.
Nó giơ ba ngón tay lên, mặc cả với Trầm Ý.
Ý là muốn ba hộp sữa Bò Con.
Đứa nhỏ không thích nói chuyện, nhưng khi đòi hỏi lợi ích thì chẳng tỏ ra mềm yếu chút nào!
Trầm Ý thở dài một tiếng, xoa tay, miễn cưỡng đồng ý.
"Được rồi, vậy Trì Trì cùng tôi livestream nhé."
Dùng ba hộp sữa Bò Con để đạt được thoả thuận, Trầm Ý và Tần Trì Trì tạm thời hòa giải, cùng ngồi trên ghế sofa tiếp tục livestream.
Hai người chiến tranh lạnh hơn mười phút, mệt mỏi không còn sức, mỗi người cầm một cốc thủy tinh, từ từ uống sữa bên trong.
Trầm Ý cuộn tròn trên ghế sofa, sau khi uống nửa cốc trà sữa, thoải mái gật đầu.
"Thật tuyệt, cốc trà sữa... sữa này uống ngon đấy, lần sau mua của hãng này nữa."
Suýt lỡ miệng, Trầm Ý lấp liếʍ ánh mắt nghi ngờ của đứa trẻ phản diện, cười haha cho qua chuyện.
Đợi đến khi nghỉ ngơi đủ, Trầm Ý mới rảnh rang quan tâm đến chuyện livestream.
Chữ trên điện thoại quá nhỏ, Trầm Ý phải cúi xuống mới đọc rõ.
Kết quả khi nhìn vào, góc phải trên màn hình của phòng livestream, số người đang xem:
13,865 người.
Mí mắt Trầm Ý giật giật.