- Zack, em chỉ nói giỡn với anh thôi. . . . . .
- Anh không có để ý em cứ tiếp tục. – Anh cố ý hướng đến lỗ tai trắng noãn cô thổi khí, ngoài ý muốn đánh trúng vùng mẫn cảm của cô.
Cả người Ngải Điềm ngồi phịch ở trong ngực anh, hai chân đều không ngừng run rẫy. Trời!, sức tấn công thật là đáng sợ!
- Tiền gửi ngân hàng của tôi chỉ có sáu con số. Không có tiền vốn bao nuôi anh đâu. . . . . . - Cho nên xin anh buông cô ra a a a a a!
- Bây giờ anh là bạn trai em, tự nhiên có nghĩa vụ phải chăm sóc khách hàng, tạo sự hài lòng cho khách hàng. - Bờ môi của anh như đang rà soát vành tai của cô, hài lòng nhìn bên má cô đang dần chuyển màu sắc.
- Tôi đang rất vui vẻ, đến nổi trái tim muốn nhảy múa. - Thật là kỳ quái, cũng không phải là lần đầu ôm ấp bạn trai, như khi bên cạnh anh nhiệt độ cơ thể bỗng lớn hơn rất nhiều.
- Chẳng lẽ cô không có kinh nghiệm?
- Kinh nghiệm là cái gì?, tôi chỉ biết kỳ kinh nguyệt mà thôi – Cô cười khúc khích, đùa bỡn ngu ngốc.
Cho nên anh tin chắc rằng cô không có kinh nghiệm. Tề Trọng Khải đối với chuyện này càng nghe tâm tình càng tốt hơn, trên môi vẻ ra độ cong nhất định, bàn tay đặt trên lưng cô êm ái lướt qua, trong thoáng chốc đã làm toàn thân cô run rẩy.
- Chúng ta thử một chút xem sao.
- Thử cái gì?
- Làm bộ chúng ta đang làm người yêu thật sự của nhau, tất cả thử nghiệm qua một lần. Không được phép từ chối. - Lời vừa ra khỏi miệng, ngay cả anh cũng cảm thấy kinh ngạc về chính mình.
Những lời này tự nhiên lại bật thốt ra, anh chưa từng suy nghĩ nhiều như thế, giống như đã sớm muốn đề nghị như thế với cô, một cỗ khó nói lên lời, khiến cơ thể kích động đến co rút.
Anh đối với hai tiếng "tình yêu" không có kinh nghiệm, nhưng anh biết, mình đối với cô gái này, trong lòng nảy xin rất nhiều cảm giác thầm kín.
- Anh điên rồi sao? – Tình yêu nam nữ?! Cô mới không cần cùng người yêu đống giả này lên giường!
- Cô không phải đã nói muốn thử qua tôi một chút xem thoải mái ra sao ư? - Không biết duyên cớ vì sao, anh chính là rất xấu tâm muốn trêu chọc cô, nhìn cô ngượng ngùng, thẹn thùng, làm cho bộ ngực của anh dần nóng lên, tâm tình vui vẻ khác thường.
- Đây chẳng qua là muốn chọc giận Thái Vi, chứ tôi không có. . . . . . - Được rồi, được rồi, cô đúng là có ảo tưởng qua cùng anh trên giường lăn lộn, cô là một cô gái có tinh thần khỏe mạnh, ảo tưởng một cái không quá đáng chứ?
Lòng gái ế chua xót không biết phải nói gì.
- Tôi nguyện ý không thu thêm phí dùng thử của cô.
Không thu phí ư?! trong chốc lát cô gái nhỏ có chút kích động vì nghĩ đến món lời lớn lại có thêm tiện nghi này.
- . . . . . . Vậy suy nghĩ lại một chút… như thế cũng tốt lắm.
Cô lộ ra một nụ cười gian trá, cười đến đôi mắt to ngập nước biến thành trăng rằm, nhưng suy nghĩ nhanh chóng chuyển một cái, rồi lại đột ngột như mùa thu tiêu điều.
Không! Không! không! Quá nguy hiểm! cô tự nhiên lại bị anh dụ dỗ!
Quả thật là người càng đẹp càng nguy hiểm, đàn ông cũng không ngoại lệ, cô thật là sơ suất quá.
Ngải Điềm vội vàng đổi lời nói:
- Ách, chuyện tôi suy tính chỉ là đùa giỡn mà thôi . . . . . anh . . . . anh . . . . . anh. . . . . ngàn vạn đừng tin là thật nha. Chúng ta giữ quan hệ như bây giờ là tốt rồi
Tề Trọng Khải cười cười, ngưng rót nụ cười vào tai cô, đôi mắt tối dần, ngực cổ động không rõ tâm tình gì. Trong lòng anh hiện lên một cỗ dự cảm, trò đóng giả này, nói không chừng có lẽ sẽ thay đổi hoàn toàn thế giới của anh. . . . . .
Bvlgari không hổ danh là khu nhà nghỉ cao cấp, nơi này có năm mươi villa chính tất cả đều do những kiến trúc sư hạng nhất thiết kế, bên trong mọi căn phòng đều là một không gian tuyệt vời.
Đập vào mắt có thể thấy được hàng mây tre hoặc là gỗ lim cao cấp, tràn đầy phong cách phương Nam, phong cảnh hữu tình, Ngải Điềm vừa đi vào cửa liền bước đến chiếc ghế nằm giữa nhà, thả lỏng tâm tình, bắt đầu cảm nhận sự mệt mỏi của tứ chi.
Chạy đi ngắm qua căn phòng, cô chợt sửng sốt một chút. Cái gì thế, phòng tắm tự nhiên không có cửa! Mặc dù trong phòng có một cái tủ treo quần áo, nhưng chỉ cần ngồi ở phòng khách hơi nghiêng đầu tìm tòi, liền thấy được cảnh xuân sắc bên trong
Ngải Điềm đang điên tiếc, liếc mắt vừa đúng nhìn thấy Tề Trọng Khải cởϊ qυầи áo ra, tháo cà vạt xuống, nhiệt độ trong phòng do đó dần nóng lên, anh mặt đồ vest nặng nề thế mà một giọt mồ hôi cũng không chảy, thực không phải người thường mà.
Không chỉ hiên ngang, mạnh mẽ; toàn thân cao thấp cũng rất nhẹ nhàng, khoan thai, áo sơ mi nền trắng áp kim tuyến không tìm được một dẫu chỉ một giọt mồ hôi rơi rớt.
Từ . . . từ . . . từ . . . . từ! Anh đang mở nút áo sơ mi ra? Ngải Điềm sợ ngây người, cái miệng nhỏ nhắn mở to ra.
Ánh mắt của cô nóng lên, nhìn Tề Trọng Khải mở ra nút áo cuối cùng, động tác đơn giản thanh và thanh thoát cởi chiếc áo sơ mi ra, sáu múi thịt hùng hậu và căng đầy ở l*иg ngực không hề che dấu, hoàn toàn hiện ra trước mặt cô.
Quá, quá hoàn mỹ rồi! Vóc dáng người đàn ông này không có chỗ nào bắt bẻ được, này thân rắn chắc, bắp thịt cuồn cuộn tuyệt đối không phải vài giây vài phút có thể tạo ra, anh đem việc tập thể dục làm thành thú vui giải trí sao?
- Cẩn thận, nước miếng của cô đang chạy ra kia. - Đang giải chuẩn bị cởi dây nịt, Tề Trọng Khải chợt quay mặt lại, khóe miệng nâng lên, ánh mắt đùa giỡn nhìn cô.
Ngải Điềm vội vàng lấy mu bàn tay lau miệng, lại phát hiện căn bản không lau được nửa giọt nước miếng.
Người đàn ông này thật xấu tính, căn bản là cố ý làm cô xấu hổ.
Tề Trọng Khải cười oang oang, cố ý đi về phía cô, đem hai cánh tay vòng ra chỗ vịnh phía sau lưng ghế, đem cô vây dưới cơ thể mình.
- Quái thú cút ngay! - Tâm của cô như đang có một cuộc chiến tranh nhỏ, thế nhưng cơ thể lại xông lên một sự mong đợi, cô không ngừng hoài nghi mình có phải là cô gái chính trực không?
- Sợ cái gì, tôi chưa muốn ăn cô đâu. – Anh nhìn cô, bất giác cười to, cô gái này bị anh tùy tiện trêu chọc lại trở thành nghiêm túc thế, nếu cô biết anh là Tề Trọng Khải thật, phản ứng của cô sẽ ra sao nhỉ?
Đúng, đầu tiên cô ấy nên có một phản ứng nào đó vô cùng khoa trương, hình như là cô chưa từng chung đυ.ng với người đàn ông nào khác. Cô còn là xử nữ(*) đó nhé, không được làm như vậy.
(* Xử nữ: Xử nữ ý chỉ những cô gái còn Trinh, chưa từng lên giường với bất cứ người đàn ông nào)
Đều do anh vóc dáng rất xinh đẹp, giọng nói lại rất hư thối, hơi thở quá mạnh mẽ, làm cho thần kinh của cô không ngừng căng thẳng, cô lại vừa ngồi máy bay mất năm giờ cũng có đi tiểu vài lần, nếu không cô cho là bàng quang của mình đã nhiễm trùng rồi.
- Anh...anh không phải muốn đi tắm sao?
- Một người tắm rất buồn tẻ, hay cô tắm cùng tôi đi. . . . . . - có hơi dừng lại, tròng mắt anh nhìn xuống phần ngực nhô cao của cô.
- Ánh mắt anh để chỗ nào thế - Cô nổi giận.
- Tôi hoài nghi nếu tắm rửa cùng với cô, có thể tôi tắm cả đêm cũng không có ra ngoài. Nhưng cũng chỉ là dự tính mà thôi. Vì nhìn cô vô cùng yếu đuối – Miệng người đàn ông này thật quá hư hỏng
- Tôi không tin. Phải kiểm tra mới biết
Chú ý! Cô gái này có một nhược điểm nặng ký là không chịu được bị người ta nói khích; đặc biệt là rất dễ tức giận khi ai đó bảo mình là “gái ế”, nói về vóc người hoặc thể lực của mình. Trong đầu Ngải Điềm vừa nhớ tới cái người bạn trai cũ bắt cá hai tay, cũng là bởi vì ngực của Tiểu Tam đầy đặn hơn cô, lần này nghe đến giận càng thêm giận.