Mặc dù những thứ kia cũng chỉ là lời nói chế nhạo mà thôi, nhưng anh chính là không thích nhìn cái bộ dạng lúng túng của cô, bộ dạng kia làm trái tim anh vô cùng khó chịu, khiến cho người luôn luôn hư hỏng như anh lại nổi lên một trận tiếc thương.
Xem ra, khác với tưởng tượng, anh càng ngày càng nhập tâm vào trò chơi này rồi, cũng càng quan tâm cái cô gái thú vị này.
Lúc đầu là bị hấp dẫn, càng ngày càng có nhiều chung đυ.ng, từ từ gây thành quan hệ yêu mến của nam nữ, đó thực sự là ngoài ý muốn của anh.
Có lẽ ngay từ lúc ban đầu, anh liền có ý muốn cùng cô dây dưa cả đời sao?.
Tề Trọng Khải một chân quỳ xuống đất, ngồi chồm hổm trên bể bơi, ngón tay thon dài nhẹ nhàng chạm mặt nước, tạo thành những vòng gợn sóng.
Những gợn sóng lay động trên mặt nước, truyền đến vai cô, khiến cho lòng cô trở nên xôn xao, theo bản năng lại muốn di chuyển ra xa một chút, tránh tiếp xúc với anh trong phạm vi gần.
- Ngải Tiểu Điềm, em dám cử động, anh liền xuống dưới nước bắt em. - Anh híp mắt lại, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm cô.
Cơ thể cô chợt căng cứng, trái tim nhỏ rung động như cuồng phong trong mùa thu, không dám nhìn anh, đành phải đem thân thể lặn xuống mặt nước.
Mắt anh như một lưỡi dao bay tới thẳng mắt cô.
- Em làm gì mà nhìn anh y như nhìn quái thú vậy?
Trong người anh đúng có hooc môn quái thú mà! Trong đầu cô không ngừng rầu rĩ, nhưng mà trên mặt lại là nụ cười giả tạo
- Không có gì, là anh quá nhạy cảm thôi.
- Nhạy cảm? - Anh cười lạnh. - Buổi tối kiên trì ngủ ghế sofa, nửa đêm lại nhìn chằm chằm anh đến nổi chảy nước miếng mà không hay, thật ra ai mới gọi là tương đối nhảy cảm vậy?
- Tôi không có chảy nước miếng! - Được rồi, cô thừa nhận là có mấy lần thiếu chút nữa không cẩn thận liền chảy xuống. Nhưng không có biện pháp khác, bởi vì bộ dáng khi ngủ của anh quá mê người, là phụ nữ đều sẽ kích động đến hằng đêm mộng xuân.
- Thừa nhận đi, em yêu thích thân thể anh.
- Sinh lý phụ nữ trong tôi là của một cô gái bình thường, khỏe mạnh; đương nhiên có thể lấy góc độ khách quan để thưởng thức đàn ông. - Chỉ là tư tưởng hơi không thuần khiết mà thôi. Đó, điểm này mới khiến cô chết đây này.
- Khách quan? – Anh không khách khí cười nhạo một tiếng, ý vị chế giễu rất nồng nặc – Chuyện đó theo em nói là ý thức thưởng thức vẻ đẹp chủ quan, em nghĩ tôi nên làm thế nào?
Anh mang cô lên giường!
Khi ý niệm không biết xấu hổ kia xuất hiện trong đầu, Ngải Điềm cũng sợ đến ngây người.
Cái gì? Thật ngượng quá, du͙© vọиɠ phụ nữ quả thật là đen tối, đen tối đã lâu xảy sẽ xảy ra đại họa! Cô lại muốn cùng bạn trai đóng giả lên giường, nếm thử cảm giác chân thật của quan hệ nam nữ.
Tư tưởng thuần khiết hơn chục năm qua đã ra đi không trở lại. . . . . . Cô yên lặng lau nước mắt.
Ngải Điềm không dám đem du͙© vọиɠ chính mình nói thật ra, nhưng Tề Trọng Khải đã nhìn thấy rất rõ ràng. Trình độ như cô mà dám nghĩ đến chuyện giấu giếm trước mặt anh, quá nông cạn, quá non.
Anh biết thân thể của mình đã hấp dẫn cô, mà cô vì vậy mới cảm thấy xấu hổ, cô không biết rằng loại phản ứng này của cô càng làm anh thêm hứng thú.
Bọn họ đều là đàn ông, sớm vượt qua cái chiến tuyến kia khi mười tám tuổi, không phải cái loại thanh niên mới lớn nghĩ đến quan hệ đó liền đỏ mặt, quan hệ nam nữ chín chắn sẽ luôn xuất hiện du͙© vọиɠ, có khát vọng muốn hòa lẫn vào nhau, đây chính là nguyên tắc tự nhiên, không có gì phải xấu hổ.
Anh không ghét cô, thậm chí còn có điểm thích cô, mặc dù còn không rõ anh nghiêm túc đến mức nào, nhưng anh không ngại cùng cô phát triển lên một giai đoạn nữa.
Sự xuất hiện của cô, làm dịu cuộc sống khô khan từ lâu của anh, giống như mỗi ngày có hoa tươi xung quanh, chợt phát giác bên chân có một gốc cây cảnh vô cùng xinh đẹp, nhưng đập vào mắt lại là thần thái của một cây Dương Sỉ, liền không nhịn được bắt đầu để ý đến cây hoa bình thường này.
Để ý, là loại cảm giác vừa mới bắt đầu không có mấy cảm giác, từ từ tích lũy, sau đó ẩn sâu trong lòng, bắt đầu không thể tự kềm chế được.
Tề Trọng Khải suy nghĩ, du͙© vọиɠ trong cơ thể cũng không rõ ràng, sờ chút bọt nước trên ngón tay; sau đó chợt dừng lại, tim Ngải Điềm cũng bắt đầu run lên
Ánh trăng giống như cánh hoa bị xé nát, tất cả rơi vào khuôn mặt anh tuấn, đôi mắt sâu hun hút chứa đầy du͙© vọиɠ, đột nhiên anh nhảy vào hồ bơi, đi tới trước mặt cô, nâng cằm của cô lên.
- Tôi phục vụ qua rất nhiều cô gái, bọn họ đều không dứt lời khen ngợi tôi, cô có muốn thử qua một chút không? - Anh cười thầm, biết da mặt của cô mỏng, cố ý tạo ra một tư thế vô cùng quyến rũ
- Tư tưởng tôi rất thuần khiết, đối với anh chẳng có ý nghĩ gì! – Cô tốt bụng nói cho anh biết.
- Loại phụ nữ như cô, ánh mắt nào nói cho tôi biết cô có tư tưởng thuần khiết? Cô cho tôi là ngu ngốc sao? Trừ phi cô bị bệnh gì đó hoặc lãnh cảm, nếu không làm sao thì làm sao cô có thể không có cảm giác với tôi.
- Anh . . . . . . anh . . . . . anh. . . . . . Anh nên tự giác đứng xa tôi! Ôi, anh đừng đi tới nữa - Một cô gái ế hai mươi tám tuổi lại cô đơn thì du͙© vọиɠ rất dễ bộc phát, nhất định sẽ chết người đó.
- Người yêu giả chỉ là một danh xưng tô điểm cho đẹp mà thôi, thật ra nghề nghiệp này của bọn tôi so với Ngưu Lang(*) thì không khác biệt lắm, cô không thử là tổn thất của cô.
(Ngưu Lang(*): Ý anh nói là người ta cho phép thì đến; không cho phép thì không được xuất hiện đó ạ)
Dưới ánh trăng, Tề Trọng Khải nghiêng nửa mặt, hô hấp nóng bỏng như lửa thiêu, quét qua cánh môi khẽ run rẫy của cô.
Mấy ngày ở chung, anh thăm dò được cô là người không thích người khác kí©h thí©ɧ, cố ý nói xấu, đem cô ra cười nhạo:
- Chẳng lẽ cô sợ mình sẽ si mê tôi, cho nên không dám?
- Tôi có cái gì không dám! Nam và nữ cùng nhau leo lên giường, giải quyết nhu cầu sinh lý là chuyện rất bình thường. - Ngải Điềm đã bị lời nói khi làm đánh mất tự chủ.
- Đó, đây chính là cô nói. Hiện tại tôi có nhu cầu, cô không muốn sao? - Có lẽ theo chân bọn họ, lần đầu tiên anh biết nói khích cũng có thể liên quan đến chuyện “quan hệ” này, những đoạn đối thoại của anh với người thường chỉ như thế, không có Logic, có chút tùy hứng, nhưng là dựa dẫm vào nhau phối hợp ăn ý.
- Người đàn ông xấu xa, anh mau cút đi cho tôi – Cô rất muốn quay đầu chạy trốn, kết quả lập tức liền bị người đàn ông phía sau bắt trở lại.
Bàn tay của người đàn ông phía sau lưng bắt đầu hoạt động, đem cô quay lại, gương mặt tuấn tú cúi xuống đặt lên môi cô một nụ hôn vô cùng mãnh liệt.
Đôi môi mềm mại giống như một dạng trái cây bị anh mυ"ŧ vào, lưỡi dài thẳng xâm nhập vào phòng tuyến bên trong, cạy hàm răng ra, càn rỡ làm bậy, uốn lượn giữa không trung, liếʍ qua mỗi tất trong khoang miệng cô.
Cô khẩn trương, tay nắm chặt thành quyền, đánh vào l*иg ngực anh, bộ đồ bikini dính chặt vào cơ thể, phác thảo ra một đường cong xinh đẹp, hai quả đào màu nâu sẫm hiện ra trước mắt .
Dưới ánh trăng mờ ảo, một người đàn ông xinh đẹp toàn thân ướt đẫm, khiêu gợi đứng nghiêm trang trong bể bơi, ánh mắt thả ra khát vọng đối với cô, hình tượng này rất . . . rất . . . rất phạm quy.
Cô chống đỡ không được, chống đỡ không được nữa rồi.
- Ngải Tiểu Điềm, nói em muốn anh. - Tề Trọng Khải liếʍ môi dưới đỏ tươi của cô, ánh mắt khép hờ tựa như sương mù, cô như bị bỏ bùa mê, toàn thân nóng lên, hai chân dưới nước trở nên mềm mại.
- Em. . . . . . - Cô nỉ non, ánh mắt giống như đung đưa những gợn mê ly.