Chương 34: Dùng quen côn ŧᏂịŧ cương cứng, ngón tay có thể thỏa mãn du͙© vọиɠ của cô sao?

Chu Vĩnh Huy vội vàng giải thích, Điền Tú Quyên nhìn thì phụt cười một tiếng.

Đau lòng cho con nhưng cũng là đau lòng cho vợ mình.

Chu Vĩnh Huy gãi đầu, Điền Tú Quyên rời khỏi lòng ngực anh, hai người đi ra ngoài rang mỡ lợn.

Rán xong mỡ lợn, khi mỡ sắp đông lại thì đổ vào lọ và khuấy đều.

Khi nấu ăn dùng một ít mỡ, không những giúp món ăn thơm ngon hơn mà còn có thể đỡ cơn thèm.

Xào một ít dưa chua, bởi vì có mỡ heo nên đồ ăn thơm hơn rất nhiều.

Vài ngày sau nhà họ Điền gửi tin tới, mẹ Điền bị ốm nên Điền Tú Quyên đi về nhà một chuyến.

Điền Tú Quyên tự mình đi, ôm bụng bầu đi bộ bốn đến năm dặm mới đến nhà.

Vừa bước vào nhà, không khí rất căng thẳng, trên mặt mọi người không có chút tươi cười nào.

“Chị, chị làm sao vậy?”

Hai mắt Điền Tú Hoa đỏ bừng, đầu rù tóc rối ngồi trên giường sưởi, vô cùng tiều tụy.

Mẹ Điền thở dài: “Bị giả về rồi.”

Điền Tú Quyên cởi khăn quàng cổ cùng khăn trùm đầu xuống, ngồi ở đầu giường sưởi, “Giả về?”

Bụng Điền Tú Hoa không biết cố gắng, mang thai lại sinh thêm một cô con gái, mẹ chồng cô ấy đã không còn ôm bất kỳ hy vọng nào nữa, nên đuổi cô ấy về nhà mẹ đẻ.

Điền Tú Quyên nhìn chị cả của mình, trong lòng không khỏi thở dài.

“Vậy hiện tại phải làm sao?”

Mẹ Điền lau nước mắt, “Còn có thể làm sao nữa.”

Điền Tú Quyên mím môi: “Không sinh được con trai cũng không thể do chị được, chẳng lẽ anh rể không có trách nhiệm sao?”

Mẹ Điền không nói lời nào, những người khác cũng không lên tiếng, Điền Tú Quyên càng nghĩ càng không nghĩ được gì.

Không khí trong phòng rất áp lực, Điền Tú Quyên thở dài, ngồi ở đó không nói một lời.

Một lúc sau mẹ Điền nói: “Nếu bị giả về, có lẽ người ta cũng không muốn nhìn thấy chị gái của con…”

Ý mẹ Điền là muốn cho Điền Tú Hoa đến nhà Điền Tú Quyên ở một năm để tránh né, đỡ phải ở lại trong nhà bị người đời cười chê.

Chuyện này Điền Tú Quyên phải về thương lượng với Chu Vĩnh Huy trước.

Điền Tú Quyên không vui đi về nhà, ngay cả cơm cũng không ăn.

Chu Vĩnh Huy biết Điền Tú Hoa muốn đến nhà ở một năm cũng không nói gì.

Cách một ngày, hai vợ chồng Chu Vĩnh Huy đưa Điền Tú Hoa đến nhà bọn họ.

Vương Xuân Anh biết việc này thì trong lòng có chút không vui, ở ngày một ngày hai còn có thể, ở mấy tháng ai có thể chịu được?”

Nếu mang đồ ăn đến Vương Xuân Anh cũng không như thế, mọi người đều hiểu rõ lương lực, nhiều thêm một người thì những người khác lại phải ăn ít đi một chút.

Vương Xuân Anh đau lòng cho con dâu cùng con trai, ngoài miệng không thể nói rõ, dù sao cũng là thân thích, hơn nữa còn là chị cả của Điền Tú Quyên, không vui cũng phải nhịn.

Sau khi Điền Tú Hoa vào ở, Chu Vĩnh Huy cùng Điền Tú Quyên cũng cảm thấy khó chịu.

Bình thường trong nhà có hai người, đột nhiên có nhiều thêm một người, làm gì cũng không tiện.

Chu Vĩnh Huy làm vợ mình cũng phải chịu đựng, mỗi lần đều không tận hứng, qua loa liền kết thúc.

Anh không tận hứng đương nhiên Điền Tú Quyên không thoải mái, tiểu huyệt ướt nhẹp cả ngày, thỉnh thoảng ngủ còn bị cơn ngứa ngáy đánh thức.

Đêm nay tiểu huyệt ngứa ngáy, Điền Tú Quyên ở trong chăn không ngừng cọ xát đùi, Chu Vĩnh Huy nhìn nơi Điền Tú Hoa ngủ, đem tay vói vào quần của vợ mình.

Điền Tú Quyên ngứa muốn chết, rất phối hợp dang chân ra, ngón tay lập tức cắm vào tiểu bức, thoải mái đến mức khiến cô thiếu chút nữa kêu ra.

Đã quen với việc dùng côn ŧᏂịŧ cương cứng, ngón tay có thể thỏa mãn du͙© vọиɠ của cô sao?

Ba ngón tay không ngừng thọc vào rút ra trong tiểu huyệt, càng cắm bên trong càng trống rỗng.

Dươиɠ ѵậŧ Chu Vĩnh Huy cứng đến mức không chịu được, anh lật người Điền Tú Quyên, cởϊ qυầи lót vuốt ve dươиɠ ѵậŧ của mình.