- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Người Đàn Bà Đẹp Và Gia Sản Không Thể Mất
- Chương 83
Người Đàn Bà Đẹp Và Gia Sản Không Thể Mất
Chương 83
Một đêm mơ đẹp.
Gần đây chất lượng giấc ngủ của Đồng Vũ Vụ được nâng cao, mấy ngày gần đây cô đã thích nghi được với đồng hồ sinh học của Phó Lễ Hành. 7 giờ sáng, cùng nhau thức dậy, cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, sau khi chờ Phó Lễ Hành đi vào toilet, cô nằm trên giường để tỉnh táo lại một lúc, rồi mới thức dậy, khi cô đang chuẩn bị vào toilet thì đột nhiên dừng lại,.......
Có thể trên đời này có nhiều cặp vợ chồng già đã quen với câu “Anh đánh răng, em đi vệ sinh”, nhưng cô không muốn ở trước mặt Phó Lễ Hành giải quyết vấn đề sinh lý.
Đồng Vũ Vụ dứt khoát xoay người đi đến phòng ngủ phụ, trong phòng ngủ phụ cũng có toilet.
Ngoài ý muốn, cô phát hiện trong phòng ngủ phụ có tàn thuốc lá còn rất mới, rõ ràng hôm qua khi cô đến phòng ngủ phụ vẫn chưa có, loại bỏ suy đoán có trộm vào nhà thì cô nghĩ ngay đến Phó Lễ Hành, hình như anh có hút thuốc nhưng mà rất ít.
Anh hút thuốc là vì gặp phải chuyện phiền lòng sao?
Đồng Vũ Vụ nghĩ tới nghĩ lui, với hiểu biết của cô với Phó Lễ Hành, người như anh chắc cũng chỉ phiền lòng vì công việc thôi.
“Thật đáng thương.” Đồng Vũ Vụ lầm bầm lầu bầu, xem ra trên đời này không ai mà không có chuyện phiền lòng, đến người như Phó Lễ Hành mà cũng có lúc gặp phải chuyện phiền não phải hút thuốc.
Trước đây cô rất có chừng mực, sẽ không đi thăm dò cuộc sống riêng tư của Phó Lễ Hành, tất nhiên khi đó anh cũng sẽ không cho cô cơ hội để làm như vậy.
Ở những gia đình bình thường, khi người chồng gặp phải vấn đề trong công việc thì thường về nhà sẽ phàn nàn với vợ về lãnh đạo/ động nghiệp/ khách hàng, sau khi điên cuồng mắng chửi thì tâm trạng có thể tốt hơn nhiều, lại ăn một bữa ăn ngon, dù gặp phải chuyện nghẹn uất tới đâu thì cũng đều tiêu tán được.
Chỉ tiếc là Phó Lễ Hành không có phàn nàn với cô, mà cô cũng nấu cơm không ngon.
Nghĩ tới nghĩ lui, Đồng Vũ Vụ nghĩ dù sao anh cũng đã bất chấp trời mưa mà đi mua băng vệ sinh cho cô, nên đối với tâm trạng không tốt của anh cô cũng không thể xem như là không thấy được.
Giữa trưa, hai người vẫn ăn cơm do trợ lý Vương đặt, Đồng Vũ Vụ giả bộ lơ đãng hỏi: “Thời tiết hôm nay tốt hơn rất nhiều, rất trong xanh, tối nay anh có đi xã giao không?”
Hôm qua Phó Lễ Hành ngủ rất muộn, nhưng anh ngủ rất ngon, tuy rằng tâm trạng không quá tốt nhưng cũng tốt hơn ngày hôm qua, tốt hơn rất nhiều, đôi đũa của anh chuẩn xác né miếng thịt bò cùng tiêu xanh gắp một miếng xương sườn.
“Không có.”
“À, em muốn hẹn anh đi ăn bữa tối, rồi làm một số chuyện khác.”
Phó Lễ Hành ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt bình tĩnh.
Đồng Vũ Vụ nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng nói: “Anh yên tâm, không phải là đi xem phim đâu.”
Phó Lễ Hành nghe vậy lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
“Hôm nay là ngày quan trọng gì sao?” Phó Lễ Hành không trực tiếp đồng ý mà ngược lại hỏi cô một vấn đề như vậy.
Có phải ở trong mắt của tất cả trai thẳng, thì ngoại trừ những ngày quan trọng ra còn lại đều không nguyện ý bớt chút thời gian cùng bạn gái hay cùng vợ đi ra ngoài lãng mạn một chút được sao?
Đồng Vũ Vụ buông đũa mỉm cười, “Nếu không phải ngày quan trọng thì không thể hẹn hò với anh được sao?” Không đợi anh trả lời, cô lại nhanh chóng nói, “Nếu như vậy thì hôm nay là ngày 30 tháng 8,” cô lấy điện thoại ra kiểm tra, “Được rồi, hôm nay là sinh nhật của Warren Buffett(*), chắc cũng được xem là một ngày quan trọng đó.”
(*)Warren Buffett: một tỷ phú người Hoa Kỳ.
Phó Lễ Hành sững sốt một chút, sau đó liền mỉm cười.
Anh là người thận trọng biết kiềm chế, bình thường rất ít khi cười, lâu lâu cười một cái liền khiến cho tim Đồng Vũ Vụ không tự chủ mà đập nhanh hơn một chút.
“Anh cười cái gì.” Đồng Vũ Vụ chính là người được một tấc lại muốn tiến một thước,vừa thấy bầu không khí tốt lên liền khẽ hừ một tiếng, “Hôm nay chúng ta sẽ đơn phương tổ chức sinh nhật cho Warren Buffett lão gia tử. Buổi tối em muốn đi ăn món Nhật.”
Phó Lễ Hành còn có thể nói được gì nữa, cô thậm chí còn mượn cớ của Warren Buffett nữa, nếu anh tiếp tục giằng co không đáp ứng cô chỉ sợ cô sẽ sinh khí nữa.
“Được.”
Sau khi tan làm, Đồng Vũ Vụ và Phó Lễ Hành đi đến một nhà hàng Nhật Bản gần công ty.
Phó Lễ Hành thích ăn thịt, Đồng Vũ Vụ không chọn Sukiyaki mà chọn thịt nướng, Phó Lễ Hành cũng phát hiện, hôm nay cô quá mức ân cần, còn nướng thịt giúp anh, rồi gắp vào chén cho anh, cô ăn không được nhiều lắm, một tay chống lên má cười tủm tỉm, vẻ mặt thỏa mãn nhìn anh, “Anh ăn nhiều một chút đi, thịt này ăn rất ngon, lưỡi trâu cũng rất mềm.”
Lòng người không thể dò xét được, Phó Lễ Hành cũng không biết suy nghĩ thật sự trong lòng Đồng Vũ Vụ, nhưng mà cho dù đứng ở một góc độ nghiêm khắc mà đánh giá, lấy cô làm vợ cũng rất tốt, cô không có chỗ nào là không tốt cả, vậy mà hôm qua anh còn ấu trĩ muốn vì chuyện ngày mưa đó mà đi kí©h thí©ɧ chính mình rồi kí©h thí©ɧ cô, anh ngẩng đầu lên, nhìn thấy đôi mắt sáng như sao của cô, giờ phút này Phó Lễ hành vì hành vi ngày hôm qua của mình mà cảm thấy rất có lỗi.
Chuyện này từ đầu đến cuối đều không liên quan đến cô, chẳng qua là có một người đàn ông thâm tình không thể quên được cô, và một người đàn ông để ý đến quá khứ của vợ mình nên đã dẫn đến sóng gió như vậy.
“Xin lỗi em chuyện ngày hôm qua.” Phó Lễ Hành gắp cho cô một miếng thịt nướng, vẻ mặt dịu dàng bình tĩnh giống như trước đây, “Thái độ của anh đối với em không được tốt, sau này sẽ không như vậy nữa.”
Đồng Vũ Vụ cúi đầu, nói: “Làm gì mà phải nói xin lỗi chứ, bây giờ anh vui vẻ lại là tốt rồi. Chỉ cần tâm trạng của anh tốt thì em cũng sẽ tốt.”
Xem ra anh cũng không phải là không có lương tâm, nhưng mà trong công việc rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ?
“Ừ.” Phó Lễ Hành xoa nhẹ lên mu bàn tay của cô, xem như là an ủi cũng coi như là xin lỗi.
Mặc dù Phó Lễ Hành nói tâm trạng của anh đã tốt lên rất nhiều, nhưng cuộc hẹn mà Đồng Vũ Vụ chuẩn bị cũng không phải là ăn cơm xong rồi trở về nhà, sau khi từ nhà hàng Nhật Bản đi ra, Đồng Vũ Vụ chỉ đường dẫn Phó Lễ Hành đến một cửa hàng cosplay.
“Loại cửa hàng này chơi rất vui, giống như anh đang đóng phim vậy đó.” Đồng Vũ Vụ kéo tay Phó Lễ Hành dẫn đến khu vực lựa chọn, “Trước đây em đã đến đây chơi, còn chọn một bộ phim gián điệp, sau đó liên tiếp bị dọa sợ.”
Phó Lễ Hành không dấu vết liếc mắt nhìn cô một cái, “Em đi với ai?”
“Nhân Nhân nha, trò chơi giống như thật vậy, cuối cùng từ cửa hàng cosplay đi ra, Nhân Nhân thậm chí còn khóc nữa.”
Phó Lễ Hành thầm tức giận, cảm thấy mình không nên hỏi những vấn đề này.
“Đến đây, chọn một bộ phim đi, nhân viên công tác của chúng tôi phối hợp rất chuyên nghiệp. Bối cảnh cũng rất chân thật.”
Cửa hàng cosplay này rất lớn, hôm nay có đến 4 khu vực lựa chọn, >, > cũng rất hấp dẫn, nhưng Đồng Vũ Vụ và Phó Lễ Hành không phải là người thích mạo hiểm, nên quyết định loại trừ, còn một bộ phim gián điệp và một bộ phim tình cảm, Đồng Vũ Vụ chọn bộ phim tình cảm >.
Phó Lễ Hành nhìn thấy tên phim thì trên mặt lộ vẻ ghét bỏ.
Nhân viên công tác vừa dẫn bọn họ đi thay trang phục vừa giới thiệu nội dung vở kịch: “> là một bộ phim có rất nhiều cặp đôi được lựa chọn, nói về chuyện tình yêu của hoàng thượng và một phi tử muốn giải oan cho cha mình, cha của nữ chính Lưu Li Lôi bị những tham quan hãm hại bắt giam, cô thay thế thân phận tiểu thư con tri huyện mà vào cung tuyển tú, sau khi vào cung nhiều lần bị hãm hại, nhưng mỗi lần đều có thể hóa nguy thành an, với sự lương thiện và thông minh của cô đã nhanh chóng khiến hoàng thượng để ý đến, hai người cùng nhau trải qua nhiều chuyện, cuối cùng cũng mở lòng với nhau.”
Phó Lễ Hành: .........thà đi xem một bộ phim điện ảnh kém phát triển còn hơn.
“Đây, tiên sinh, mời bên này, đây là phòng thay đồ của nam, ngài yên tâm, long bào đã đươc giặt sạch cũng đã được khử trùng.”
“Đây, phu nhân, mới bên này, đây là phòng thay đồ của nữ......”
Phó Lễ Hành đi qua bên trái, còn Đồng Vũ Vụ đi qua bên phải, đều có nhân viên công tác đi theo bọn họ, khi Đồng Vũ Vụ nhìn thấy đạo cụ và trang phục diễn, liền chú ý đến môt bộ trang phục lộng lẫy khác, liền cảm thấy trang phục của nữ chính đều là vải rách, cô chỉ chỉ vào bộ trang phục lộng lẫy kia, “Tôi không thể mặc bộ kia được sao?”
Nhân viên công tác giải thích: “Đó không phải là trang phục của nữ chính Lưu Li Lôi, đó là của nhân vật phản diện Thần phi.”
Đồng Vũ Vụ không cần suy nghĩ liền nói: “Vậy tôi sẽ diễn vai Thần phi.”
Nhân viên công tác: “? Sau này Thần phi sẽ bị biếm vào lãnh cung.”
“Không có việc gì, tôi cảm thấy quần áo của cô ta rất đẹp, quần áo của Lưu Lôi Li rất xấu tôi không thích.”
..........
...................
Phó Lễ Hành thật sự rất thích hợp để mặc long bào, nếu không phải bản thân anh không thích chụp hình thì nhân viên công tác đã chụp hình của anh để làm tuyên truyền rồi.
Người bình thường khó mà có thể hợp với long bào, mặc vào người có cảm giác giống như một bức ảnh mấy chục đồng lòe loẹt vậy, mà Phó Lễ Hành lại không giống như vậy, khi Đồng Vũ Vụ nhìn thấy anh, thậm chí còn suy đoán…..có phải kiếp trước anh là hoàng đế không, anh mặc long bào vô cùng hài hòa, giống như là đang mặc quần áo của chính mình vậy?
Khi nhân viên công tác đóng vai Lưu Li Lôi chuẩn bị cùng Phó Lễ Hành thể hiện tình cảm thì anh mới ý thức được có gì không thích hợp, vì sao anh lại phối hợp với nhân viên công tác mà không phải là vợ của anh?
Không ngờ Đồng Vũ Vụ lại đóng vai nhân vật phản diện.
Trong lúc nữ chính vô tình đυ.ng phải Thần phi, Thần phi muốn phạt cô ta 50 đại bản, đúng lúc này, hoàng thượng đi ngang qua, nữ chính nhanh trí tự mình ra tay để lại ấn tượng cho hoàng thượng.
Đồng Vũ Vụ cong môi: tốt quá, làm nhân vật phản diện thật là thích! Muốn đánh thì liền đánh, muốn phạt thì liền phạt!
Chẳng qua là khi nữ chính còn đang quỳ gối, thì cơn nghiện phim truyền hình của Đồng Vũ Vụ lại bùng phát, cô muốn thêm vào một đoạn trong kịch bản, cô ngẩng đầu nhìn thẳng vào bóng lưng đang mặc long bào, vẻ mặt của Phó Lễ Hành không thay đổi, cảm xúc dồn nén một chút, cô nắm lấy tay áo của anh, nũng nịu nói: “Hoàng thượng…..”
Cô gọi như vậy làm Phó Lễ Hành giật mình một cái, kinh ngạc nhìn về phía cô.
Chỉ thấy hai mắt cô chuyển động, cau mày hờn dỗi nói: “Hoàng thượng, cô ta nhìn thấy nô tỳ mà không quỳ xuống thỉnh an, đây là không để nô tỳ vào trong mắt nha, bây giờ còn muốn đổi trắng thay đen, thật sự là lòng lang dạ thú, bụng dạ khó lường, mọi người ai cũng biết nha!”
Đồng Vũ Vụ hận không thể đem hết toàn bộ thành ngữ mà mình học được vào dùng.
Nhân viên công tác quỳ bên cạnh: “?”
Hello? Kịch bản không phải như vậy mà, cô đã không nhớ lời thoại thì thôi, còn đổi trắng thay đen nữa sao?
“Hoàng thượng, ngài phải làm chủ cho thần thϊếp nha!” Đồng Vũ Vụ nói xong thiếu chút nữa không nhịn được mà bật cười.
Cô còn chưa nói là sẽ làm theo trong kịch bản mà, cũng giống như, hệ thống nói cô là nữ phụ phải hi sinh, nhưng cô cứ không muốn tin, cô nhất định phải dùng hành động thực tế của mình để thay đổi kết cục vận mệnh của chính mình.
Đồng Vũ Vụ nhìn Phó Lễ Hành, trong mắt không giấu được ý cười.
Phó Lễ Hành nghĩ một chút, rồi nghiêm túc nói: “Được, chém.”
Thái giám và cung nữ đứng bên cạnh nhân viên công tác đóng vai nữ chính trong đầu đều xuất hiện nhiều dấu chấm hỏi.
?? Nam chính chém nữ chính sao? Kịch bản không phải diễn như vậy nha…..
Nhất là nữ chính Lưu Li Lôi sau khi phản ứng lại chỉ có một suy nghĩ: a a a các người là đang ngược cẩu nha!
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Người Đàn Bà Đẹp Và Gia Sản Không Thể Mất
- Chương 83