21
Mới ra khỏi thang máy, một bó hoa to lớn tiến đến trước mặt, bên cạnh còn có một người.
Tôi khẽ nhíu mày: “Đây là cái quái gì thế?”
Giang Ích ra sức khiêng đóa hoa hồng:
“Lễ Tình Nhân, không phải phụ nữ đều thích hoa sao? 999 bông đó.”
“Tôi không thích, cảm ơn.” Tôi trừng mắt nhìn anh một cái.
Thằng nhóc này còn có không ít tâm tư.
“Vậy chị thích quà gì?” Anh vẫn theo đuổi không bỏ.
“Tôi thích xe thích nhà, giá trị cao, giảm giá nhanh.”
“Tốt nhất năm nay cậu nên nỗ lực, năm sau tôi đổi một chiếc Ferrari.”
Tôi không còn lời nào để nói liếc nhìn anh một cái.
“Được, chị chờ……” Anh chạy đi nhanh như chớp.
Vẻ mặt tôi ngơ ngác, đây là tình huống như thế nào vậy?
Một lúc sau, anh gọi điện thoại bảo tôi xuống tầng.
Tôi không kiên nhẫn mà đi xem tên nhóc này lại giở trò gì,
Lại nhìn thấy anh ngồi ở trên một chiếc xe thể thao Ferrari mới tinh màu đỏ, thật sự quyến rũ.
“Này……” Tôi chỉ vào siêu xe mới tinh với vẻ mặt mờ mịt.
“Tặng chị đấy.” Anh lắc lắc tay.
“Nhà ở thì còn phải lại tích cóp tiền.”
Tôi một hơi thiếu chút nữa không đi lên nổi……
“Giang Ích, cậu có phải bị điên rồi không? Kiếm được ít tiền là muốn làm lung tung hả!!!”
Tôi tức giận đến mức tay đấm chân đá anh một trận, anh lại vẫn cười rực rỡ, không kiêng nể gì mà nhìn về phía tôi:
“Chị nói xem, đẹp hay không đẹp?”
“Ừ…… Đúng thật khá đẹp.”
Anh vươn tay ra với tôi, cười đến càng khoe khoang:
“Vậy xin hỏi vị nữ chủ xe Ferrari tôn quý, có thể để tôi làm tài xế đưa ngài đi đâu hóng gió được không?”
Tôi bất đắc dĩ rất nhiều, lại không nhịn được bật cười:
“Được.”