Ngày hôm sau.
Chưa kịp chờ trai đẹp hệ điều hành bố đường thì Thẩm Kình đã gọi tới hỏi tội tôi.
Tiếng nghiến răng nghiến lợi của anh ta truyền qua ống nghe khiến tôi vô thức di chuyển điện thoại ra xa hơn.
“Trần Cảnh! Ý cô là cái quái gì vậy! Tôi nói cho cô biết, cô là con ch.ó của tôi. Cho dù tôi không cần cô nữa, cô cũng không được phép tìm người khác!”
Ây dô, mồm mép nói chuyện trơn tru vậy chắc đã tìm được bác sĩ diệu thủ hồi xuân rồi!
Hôm qua, bức ảnh chụp anh ta hôn phù dâu đã nằm trên top tìm kiếm thịnh hành trong hai giờ trước khi bị gỡ xuống. Thậm chí tôi còn thả like cho nó.
Chẳng phải yêu điên dại cô ta sao, sao tách nhau ra sớm quá vậy?
Đúng vậy, làm sao có thể tin được lời ngon tiếng ngọt của một người đàn ông cơ chứ? Trước đây anh ta đã yêu Từ Yên Nhiên xinh đẹp, nhưng một tuần sau lại đi yêu người khác.
Đang suy nghĩ thì đầu bên kia lại vang lên tiếng loảng xoảng, chắc là anh ta đã ném vỡ một chiếc bình, giọng nói càng ngày càng cáu kỉnh.
“Tôi cho cô nửa giờ để quay về, nếu không cô sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ!”
Ồ, đây là muốn lật bài ngửa với tôi.
Đáng tiếc anh ta uy h.i.ế.p nhầm người rồi, dù có thất bại trăm lần cũng không bị tiêu diệt đâu.
Thẩm Kình đã biết tôi là người công lược.
Khi tôi công lược anh ta lần thứ mười thì tình cờ nghe được cuộc nói chuyện say xỉn của anh ta.
Anh ta có thể xác định được những kẻ công lược trong nháy mắt, nhưng anh ta lại là người độc ác đến cực điểm, lấy việc đùa bỡn các NPC và người công lược làm niềm vui.
Đối với anh ta, anh ta là nhân vật chính của thế giới này và mọi người ở đây đều xoay quanh anh ta.
Anh ta không yêu ai cũng chẳng tôn trọng ai.
Cho dù anh ta có đối xử tệ với các NPC đến đâu thì họ cũng sẽ quên sạch điều đó và tiếp tục vây quanh anh ta sau lần khởi động lại tiếp theo.
Về phần người công lược thì dễ hiểu hơn. Mạng sống của họ đều nằm trong tay anh ta, nếu thất bại một số lần nhất định họ sẽ bị xóa sổ khỏi nhận thức của thế giới.
Tất nhiên, đây là quy định trước đó.
Do sự tồn tại của những nhân vật nam chính như anh ta nên rất nhiều người công lược đã bị tiêu diệt.
Các quyền và lợi ích cơ bản của người công lược không được bảo vệ, nên một số lượng lớn người công lược đã nổi dậy và đổ không biết bao nhiêu m.á.u để đổi lấy bảo hiểm chạm đáy cho thế hệ sau này.
Ngày hôm đó, nhìn khuôn mặt say khướt của anh ta mà tôi tức điên lên được, ý muốn gϊếŧ người lóe lên trong mắt, lần đầu tiên trên khuôn mặt vốn bình tĩnh của tôi hiện lên những vết nứt.
Thẩm Kình, tại sao anh lại làm thế?
Tại sao lại quyết định sự sống và cái c.h.ế.t của chúng tôi một cách nhẹ nhàng bâng quơ như vậy?
Tôi dựa vào tường suy nghĩ rất lâu, từng nghĩ đến việc gϊếŧ quách luôn cho xong, để anh ta đỡ đi hại người khác, nhưng cuối cùng vẫn phải nhịn.
[Không thể tổn thương nhân vật chính!]
Đây là khóa học bắt buộc đối với mỗi người công lược.
Vậy nếu anh ta không còn là nhân vật chính nữa thì sao?