Chương 8

“Tôi xem qua, trò chơi này nào có không cân bằng như vậy? Kỵ sĩ quyết đấu gϊếŧ chết Lang mỹ nhân , nhà tiên tri nghiệm được người sói, thủ vệ bảo vệ nhà tiên tri, phù thủy còn có một lọ giải dược và một lọ độc dược, thế nào cũng đủ dùng.”

Người đàn ông trung niên đeo kính số 3 đẩy mắt kính mở miệng: “Tuy tôi không quen với trò chơi này, nhưng trên đây đều là suy đoán tình huống tốt nhất, cũng không hợp lý.”

Thiếu nữ tóc đuôi ngựa số 10 gật đầu phụ họa: “Ví dụ như tình huống tốt nhất của kỵ sĩ chính là quyết đấu chết Lang mỹ nhân, như vậy theo trình tự người tốt tuyệt đối sẽ dẫn đầu, lại chút nữa quyết đấu chết người sói, như vậy sau đó cũng sẽ trở về trạng thái cân bằng.”

Người trung niên mang mắt kính số 3 cau mày nói tình huống tồi tệ nhất: “Nhưng nếu kỵ sĩ quyết đấu với người tốt, tự mình cắt kiếm chết đi, như vậy có nghĩa là dẫn người sói đi theo trình tự xấu nhất (đối với trận doanh người tốt).”

“Đúng! Còn có người thầm mến, nếu yêu thầm người tốt thì là hơi cân bằng một chút, giai đoạn trước người thầm mến kết luận đối tượng yêu thầm là người tốt sẽ không làm thao tác lẳиɠ ɭơ gì, như vậy sau đó người tốt bình thường và người sói sẽ chém gϊếŧ lẫn nhau.”

“Lỡ như đối tượng yêu thầm của người thầm mến là người trận doanh người sói, cục diện sẽ cực kỳ bất lợi cho người tốt.” Thiếu niên số 13 bổ sung thêm.

Người phụ nữ trung niên số 12 xem ra cũng từng chơi qua trò chơi này, đối với chuyện này cũng có cái nhìn của mình.

“Hơn nữa không ai biết người tốt và người sói nằm trong tay ai, lỡ như người tốt không biết chơi mà người sói biết chơi thì sao? Tình huống này không thể nào tự đánh giá.”

“Cao thủ, cô thấy thế nào?”

Đối với câu hỏi này của người chơi số 8, Tân Trĩ Hạ cũng không biết bắt đầu trả lời từ đâu, quét mắt nhìn thấy số 9 đang đứng một bên.

Nhanh chóng xoay chuyển tròng mắt, quay đầu hỏi: “Người chơi số 9, anh thấy thế nào?”

Số 9 mỉm cười, mắt lướt qua số 8 nhìn về phía Tân Trĩ Hạ: “Trước đây tôi chưa từng chơi qua. Theo ý kiến khiêm tốn của tôi, đúng là hai ván đều không cân bằng, bây giờ kết hợp lại cũng có thêm nhiều nhân tố không ổn định.”

Số 8 gật đầu như có điều suy nghĩ.

“Vậy cao thủ, cô cảm thấy thế nào?”

Trong lòng cô đã kết luận, nếu như xuất hiện tình huống không tốt, ván trò chơi này tùy tiện chơi chơi cũng được, tất cả người tốt sẽ game over.

Nhưng mà những lời này cô sẽ không nói ra.

Chỉ nhún vai giơ tay: “Cô muốn hỏi tôi cảm thấy thế nào sao? Tôi cảm thấy vô dụng.”

Số 8 có chút không hiểu nhìn về phía Tân Trĩ Hạ: “Cô cảm thấy vô dụng là có ý gì?”

Sau đó chợt nghe Tân Trĩ Hạ nói: “Không bằng cô làm như vậy đi.”

Số 8 nghi ngờ nghiêng đầu.

Ngay sau đó, cậu ta đã nhìn thấy số 7 trước mặt hai mắt nhắm chặt, hai tay “Bụp” một cái hợp thành chữ thập.

Ngoài miệng lẩm bẩm: “”Cầu nguyện các vị Thần linh, tôi hy vọng có thể dùng công đức cả đời của mình đổi lấy một lá bài người sói.”