Người Chồng Bị Vứt Bỏ

6.43/10 trên tổng số 7 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Nhiêu Triết, anh rất hối hận vì đã vô tình làm người mình yêu phải chết. Mỗi lần nỗi nhớ ấy tràn về, anh lại cảm nhận thấy sự thiếu vắng của cô trên cuộc đời này thật sự …
Xem Thêm

"Pằng" một tiếng, Nhiêu Triết ngồi xuống vỗ tay, ý bảo quả gia kêu người dọn thức ăn lên, anh không thèm nhìn Mạc Hàn Vũ mà chỉ chuyên chú chuẩn bị bửa ăn của mình, giọng nói không nhanh không chậm.

"nói cho cô ấy biết, tôi không có thời gian."

"Ông chủ, như vậy không tốt lắm đâu? nói thế nào thì Lạc tiểu thư cũng đã ra giá rồi. . . . . ."

"Cậu nghe không hiểu lời của tôi nói?" Trong giọng nói không có chất vấn, không có chỉ trích, rất bình thản như một lời hỏi tăm.

Làm cho da đầu của Mạc Hàn Vũ tê dại, liên tục gật đầu không ngừng, "Tôi sẽ giúp ông chủ từ chối bửa tiệc này."

Thiệt là, rõ ràng chỉ cần ăn một bữa cơm có thể kiếm ít nhất ba chục triệu, nhưng ông chủ của anh lại không làm.

"Tình huống ở Thượng Quan gia như thế nào rồi?" Anh nhấp một hớp nước.

"Nghe nói rất loạn, anh và em gái của cô ấy muốn phân chia tài sản của cô ấy, họ muốn giải trừ quỷ từ thiện mà cô ấy làm."

Anh nghe xong, gương mặt lúc đầu còn bình thường, trong nháy mắt vẻ mặt anh cực kì tức giận, vỗ mạnh tay lên bàn, làm cho Cửu Liên Hoàn rớt xuống đất bay ra ngoài.

Đúng lúc hai người làm bưng thức ăn thêm, cô gái đi trước không kịp né tránh liền giẫm lên, hiểu rõ đó là vật yêu thích của thiếu gia, cô ấy sợ tới mức hô lên, vội vàng lui về phía sau, suýt nữa đυ.ng vào cô gái ở phía sau.

hiện trường một mảnh hỗn loạn, Nhiêu Triết nhìn món đồ chơi yêu thích của mình bị giẫm lên, sắc mặt anh cực kì khó coi.

Mạc Hàn Vũ nuốt nước miếng, vì người phụ nữ kia mà lo lắng.

Cửu Liên Hoàn này là món đồ mà Nhiêu Triết coi trọng nhất, bởi vì món đồ kia được lấy từ trong thi thể của Thượng Quan Nhu.

Tiệc sinh nhật đêm hôm đó, làm cho Nhiêu Triết cực kì thống khổ, là tiệc sinh nhật mà anh không muốn nhớ lại nhất.

Bởi vì anh ham vui nhất thời, làm cho Thượng Quan Nhu ở trước mặt mọi người bị xấu hổ, nhưng đổi lấy đều đó lại là cái chết của cô.

Trận tai nạn hôm đó làm cho cô chết đi, vật may mắn duy nhất còn sống sót, đó là món đồ chơi Cửu Liên Hoàn.

Nó đã từng là món đồ chơi Thượng Quan Nhu thích nhất, trước kia cô thường mang theo bên người, lúc nào cũng cầm nó, hiện tại nó là vật gắn kết giữa anh và cô, anh cực kì xem trọng nó, thậm chí anh không cho phép bất kì ai đυ.ng vào.

Nhưng bây giờ, nó đã bị giẫm phải bởi một người giúp việc.

Gương mặt Nhiêu Triết lạnh lùng, hung tợn nhìn người giúp việc đó, làm cho người giúp việc đó toàn thân run lên, giống như một giây tiếp theo cô ấy sẽ khóc nấc lên.

"John, phát tiền lương cho cô ấy, ngày mai tôi không muốn nhìn thấy cô ấy nữa."

"Thiếu gia, xin anh đừng đuổi tôi đi, tôi đã làm việc ở đây được ba năm rồi, cho tới bây giờ cũng không có phạm sai lầm, mới vừa. . . . . . Mới vừa là tôi không cẩn thận, tôi không phải cố ý."

Mặt Nhiêu Triết lạnh lùng xoa xoa tay, không để ý gì cô.

Mạc Hàn Vũ đồng tình nhìn cô gái kia, họ đúng là xui xẻo mà.

Lúc này, cô gái đứng ở phía sau, từ từ cong người xuống, đem Cửu Liên Hoàn nhặt lên, lật qua lật lại xem, sau đó cô đưa tới trước mặt Nhiêu Triết, "Nó không có hư."

Nhiêu Triết lạnh lùng hất mặt, nhìn cô người làm lớn mật đó.

Mặt trên người cô là bộ quần áo người làm, áo trắng váy đen, tóc dài xoăn tự nhiên, trên chân mang giày da màu đen, bắp chân tuyết trắng lộ ra trong không khí.

Nhiêu Triết nhìn rồi đánh giá cô, nhìn cô không có chổ nào đặc biệt, chỉ có cặp mắt kia là rất tỉnh táo, rất lạnh nhạt, không tỏ ra sợ sệt.

thật ra cô rất xinh đẹp.

Tất cả người giúp việc của Nhiêu gia đều rất đẹp.

Làm người giúp việc của Nhiêu gia rất khó vào, trừ tiền lương cao đãi ngộ tốt, có rất nhiều người của cạnh tranh, điểm quan trọng nhất, đại thiếu gia Nhiêu gia rất hay bắt bẻ người, anh rất sợ một ngày nào đó mới ngủ dạy vừa bước ra cửa sẽ gặp một người xấu hù mình.

Cho nên lúc lựa chọn người giúp việc, John sẽ tự mình làm, diện mạo xấu, sẽ bị loại ra.

Nhìn Cửu Liên Hoàn được đưa tới trước mặt, Nhiêu Triết không lấy, mà lẳng lạnh nhìn cô, bốn mắt giao nhau.

Qua hồi lâu, anh mới nhẹ nhàng nói, "Vậy thì thế nào?"

cô nhíu mày, khẽ cười nói: "không có hư, anh không có lý do sa thải người."

Đây là cô cố ý khıêυ khí©h anh.

John nhíu nhíu mày, Mạc hàn Vũ ở đáy lòng oán thầm, cô gái này thật đúng là lớn gan, cô nhất đinh gặp xui xẻo rồi!

Nhiêu Triết lạnh lùng khẽ hừ, "Lá gan của cô rất lớn."

"Tôi chỉ là không muốn mất việc mà thôi." Liếc thấy cô gái cách đó không xa, "cô ấy cũng vậy"

"Được, năm phút đồng hồ, nếu cô mở được nó ra, các cô sẽ được ở lại, không mở được, liền lập tức biến đi!"

"Ông chủ, năm phút đồng hồ có phải quá ngắn hay không?"

Con Cửu Liên Hoàn này được thiết kế tương đối phức tạp, nếu không có làm rõ nguyên lý bên trong, đừng nói là năm phút đồng hồ, năm tiếng cũng chưa chắc gì mở được.

Nhiêu Triết rõ ràng là đang gây khó khăn cho người ta.

Nhưng cậu bị anh lạnh lùng nhìn, Mạc Hàn Vũ lập tức lại im lặng.

Kể từ khi Thượng Quan Nhu qua đời, tính tình của anh trở nên lạnh lùng hơn, xem ra hai người này ngày hôm nay nhất định sẽ bị đuổi đi.

cô không nói gì hết, đem thức ăn để lên bàn, đôi tay cầm lên con Cửu Liên Hoàn xinh đẹp kia liền bắt đầu hóa giải.

Cửu Liên Hoàn ở trong tay cô nhẹ nhàng chuyển động, phát ra tiếng vang leng keng, rất dễ nghe.

Cuối cùng Nhiêu Triết có vẽ không kiên nhẫn nữa, ngón tay của cô nhẹ nhàng dừng lại, con Cửu Liên Hoàn đã phá giải xong.

Từ khi động thủ đến kết thúc, làm không tới năm phúc đồng hồ.

Điều này làm cho tất cả mọi người vô cùng khϊếp sợ, bao gồmcả Nhiêu Triết, bởi vì anh tự mình hóa giải, cũng phải cần bảy phút đồng hồ.

Mà cô chưa tới năm phút đồng hồ đã phá giải xong, trừ Thượng Quan Nhu, anh chưa gặp qua được người thứ hai.

"Thiếu gia, công việc của chúng tôi có phải được làm tiếp hay không?"

Thượng Quan Nhu không ngờ rằng, cô vẫn còn sống.

không, Thượng Quan Nhu đã chết, người còn sống này, chỉ là linh hồn của Thượng Quan Nhu nhập vào thân xát này mà thôi.

Thân thể này là Kỷ Hinh Mi, năm nay hai mươi hai tuổi, nhà ở Đài Trung, cha mẹ là người đi làm bình thường, trong nhà còn có hai em trai, ba em gái, mà cô lại là con gái đầu.

Hai năm trước tới Đài Bắc đi làm, làm người giúp việc cho Nhiêu gia.

Thượng Quan Nhu còn nhớ, tại tiệc sinh nhật của Nhiêu Triết hôm đó, cỏi lòng cô tan nát mang xe chuẩn bị rời đi, trong lúc đó cô mất khống chế, làm cho chính mình tong vào cây cột và nổ tung. . . . . .

Khi cô lâm vào bóng tối, cô mơ hồ nghe được tiếng nói văng vẵng ở bên tai, cô tuổi thọ chưa hết, vốn không nên chết, nên đưa cô hoàn dương, nhưng bởi vì thân thể đã bị thiêu hủy, cô trở về cũng không được nữa.

Vừa lúc ở trần gian có một người tự sát, nếu cô nguyện ý, sẽ mượn thân sát của đối phương để hoàn dương.

Vì vậy sau khi cô tỉnh lại, phát hiện mình nằm ở một căn phòng rất đơn sơ, đó là chổ ở của Kỷ Hinh Mi.

Kỷ Hinh Mi rất nhát gan, hướng nội, bởi vì cha mẹ gọi điện ép cô trở về, muốn cô lấy một người giàu có, lớn hơn cô tới mười hai tuổi, cô nhất thời nghĩ không thông mới uống thuốc ngủ tự tử.

Nhờ Kỷ Hinh Mi có thói quen viết nhật kí, Thượng Quan Nhu mới biết được tình huống của cô, cũng biết. . . . . cô làm người giúp việc cho Nhiêu gia, bởi vì cô thầm mếm Nhiêu Triết cho nên mới xin vào đây làm.

Giống như các phụ nữ khác, Kỷ Hinh Mi cũng mơ ước có một ngày, cô có thể phất lên làm Phượng Hoàng.

Nhưng cô đã từng có cơ hội gả vào Nhiêu gia, bởi vậy cô không muốn dính líu gì với anh cả.

Thêm Bình Luận