Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

NPC Đừng Sợ, Tôi Là Người Tốt

Chương 26

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thẩm Thời Tự thấy phản ứng của kỹ thuật viên rất thú vị, liên tục nói chuyện nhiều lần, nhận được vài câu thoại khác nhau nhưng ý nghĩa tương tự, hài lòng rời đi.

Kỹ thuật viên: TAT.

Phó hạm trưởng: "..."

Thẩm Thời Tự nhìn chằm chằm anh ta: "..."

Phó hạm trưởng: "..."

Thẩm Thời Tự kiên trì nhìn anh ta: "..."

Thử hỏi, khi một người chơi RPG gặp NPC không nói chuyện chỉ đáp lại dấu ba chấm trong game, họ sẽ làm gì?

Câu trả lời quá đơn giản, tất nhiên là kiên trì nhấn đối thoại liên tục cho đến khi đối phương phát nhiệm vụ.

Thế là sau một phút im lặng nhìn nhau, một NPC khác bước tới vỗ vai Thẩm Thời Tự: "Thẩm Thời Tự, anh ấy không nói được, không phải cố ý không để ý cô đâu."

Thẩm Thời Tự: "."

Xin lỗi vì đã làm phiền.

Thẩm Thời Tự dứt khoát bỏ qua phó hạm trưởng, quay đầu đổi phòng khám phá.

Đi qua phòng lưu trữ thực phẩm, lục lọi, thức ăn nén không ngon +131.

Đi qua kho vũ khí nhỏ, lục lọi, vũ khí và giáp hỗn tạp +5.

Đi qua phòng hạm trưởng, thông báo phòng khóa, mở kỹ năng định vị điểm yếu để cạy khóa, tăm xỉa răng -1, phát hiện trên tủ đầu giường hạm trưởng có bức ảnh chụp với con gái.

Thẩm Thời Tự nhìn chằm chằm nụ cười rạng rỡ của hai mẹ con, biểu cảm dần trở nên nghiêm trọng.

Lái phi thuyền, lái máy bay, lái giáp chiến đấu, chỉ cần xuất hiện bức ảnh "chụp thân mật với gia đình" này, lưỡi hái tử thần cơ bản cũng đã kề cổ rồi. Đây là flag tử vong cấp một!

Đi hỏi hạm trưởng xem sao, có lẽ sẽ kích hoạt nhiệm vụ.

Thẩm Thời Tự tiện tay nhét bức ảnh có lẽ không có tác dụng thực tế vào ba lô, ung dung bước ra khỏi phòng hạm trưởng.

Đi qua phó hạm trưởng thấy đống mảnh vỡ bình hoa: "..."

Thẩm Thời Tự mắt không chớp đi qua, không có chút cảm giác tội lỗi.

Phó hạm trưởng lặng lẽ tiến lên, đóng cửa phòng hạm trưởng lại.

Phòng hạm trưởng ở tận cùng phi thuyền, Thẩm Thời Tự quay đầu đi ngược lại, đi qua cửa khoang lúc đầu lên phi thuyền, cô đột ngột dừng lại, nhìn chằm chằm cửa khoang rơi vào trầm tư.

Cửa khoang vẫn hiển thị biểu tượng tam giác trắng có thể tương tác, nhưng nếu thử tương tác sẽ nhắc nhở [Trong quá trình phi thuyền di chuyển, vui lòng không mở cửa khoang], điều này cho thấy người chế tác đã dự đoán trước suy nghĩ của người chơi.

Thẩm Thời Tự không cam tâm quay lưng lại thân tàu nhảy liên tục, nhưng cũng không thể thành công chui ra khỏi vách khoang.

Được rồi, tính ra bạn quản lý va chạm khá tốt đó.

Nhưng vì đây là một phi thuyền nên chắc sẽ có lối thoát khẩn cấp khác.

Thẩm Thời Tự mò mẫm xung quanh, cuối cùng tìm thấy cửa khoang thoát hiểm ở góc.

Cửa khoang thoát hiểm bên cạnh chính là bầu trời sao vô tận, dường như có một sức mạnh thần bí đang kêu gọi người chơi...

Vũ trụ là gì? Sinh mệnh là gì? Ý nghĩa tồn tại của nền văn minh là gì?

Như mọi người đều biết, người chơi: Một loài sinh vật "không làm thì không chết, chỉ có lưu lại".

Thẩm Thời Tự lưu game, cạy cửa khoang và tò mò nhảy ra ngoài.

Phó hạm trưởng theo dõi từ phía sau suốt đoạn đường, không thể ngờ và cũng không kịp ngăn cản: ?!?!?!

Vừa vào không gian, máu của Thẩm Thời Tự bắt đầu giảm với tốc độ 10% mỗi 3 giây.

Chỉ có vậy thôi à? Thẩm Thời Tự khinh thường vì có bệnh viện di động trên lưng.

Máu không phải là vấn đề nhưng một người chơi không có trang bị hỗ trợ trong không gian thì di chuyển là một vấn đề.
« Chương TrướcChương Tiếp »