Diệp gia là gia tộc võ giả lâu đời, mà tiểu thư Diệp Vân Thường từ trước đến này rất được cưng chiều, thương yêu, nào ngờ mọi thứ đều thay đổi sau sự cố khi năm nàng lên năm tuổi.
Chính vì sự cố đó, nàng thành một “phế vật” không thể tu luyện, thành nỗi nhục của gia tộc, bị mọi người cười nhạo, khinh bỉ, tránh né,…
Yến Mộ Thành là Tứ hoàng tử của Vĩnh An Quốc, lúc chào đời đã mất mẹ, không có mẹ thương cha yêu nên nhiều lần bị hãm hại. Người đời truyền tai nhau rằng Tứ hoàng tử là một người vô dụng, một ma bệnh lại khắc thê đã vậy còn có diện mạo xấu xí, nhưng người đời làm sao biết được hắn lại là một người ẩn giấu rất sâu.
Diệp Vân Thường nhìn nam nhân ngũ quan tinh xảo, hoàn mỹ không tì vết đang nằm trên người nàng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Yến Mộ Thành, ngươi lại dám gạt ta, dáng vẻ bây giờ của ngươi giống ma bệnh ở chỗ nào?”
Yến Mộ Thành cười cười, cưng chiều ôm nàng vào lòng: “Nếu làm ma bệnh mà ta được ở bên cạnh nàng, ta cam tâm tình nguyện.”