Editor: Gia Nghi.
Beta: Gia Nghi.
Reid sở dĩ muốn bồi đến cửa WC là bởi vì đã quá hiểu rõ bản chất của "nhà đỏ".
"Nhà đỏ" tuy rằng xác thực là "Toilet", nhưng đối với vũ hội sau nửa đêm mà nói, càng là thánh địa vụиɠ ŧяộʍ.
Hiện tại ngay dưới mắt Reid đang có một khuê tú lôi nô ɭệ nhân loại đi tới toilet nữ. Nô ɭệ nhân loại kia tuy rằng lớn lên đến cao to khỏe mạnh, anh tuấn bất phàm, nhưng chỉ có thể làm bảo tiêu. Hiện tại bị một em gái người chim nhỏ nhắn kéo đi cũng không dám phản kháng, đành phải yên lặng đi theo. Hắn nếu như phản kháng, sẽ bị tài bẩn, nói hắn là đang đùa giỡn thiếu nữ quý tộc, kết cục của hắn chính là chết...
Reid lại nhìn toilet nam một chút, càng hỗn loạn... Không phân biệt nam nữ loạn ôm nhau, cảnh "xuân" vô hạn, không chút nào che lấp, rêи ɾỉ, gào thét... Có căn bản không kịp vào bên trong, liền dựa vào tường ở bên ngoài bắt đầu xằng bậy...
Reid phiền muộn mà ở bên ngoài nhà đỏ đi qua đi lại lo lắng. Đang chuẩn bị vọt vào lại phát hiện mấy con ma men lại đây cùng hắn lằng nhà lằng nhằng.
Reid lớn lên rất tuấn tú, từ nhỏ đã có các sắc nhân đến quấy nhiễu tìиɧ ɖu͙© với hắn. Bây giờ hắn đã trưởng thành và thành đạt, không nghĩ tới hôm nay còn kẻ đến tìm đường chết.
Chờ nhìn kỹ lại, lại không tiện phát tác, hóa ra là bạn của mình đã từng chơi chung khi còn bé. Lớn rồi tuy rằng không có liên can gì nhiều, nhưng mấy tên này cũng là kẻ có nhà có thế, cũng không phải ghét thì có thể đi tới cho các thiếu gia hai bạt tay.
"Người này lớn lên thật giống Nhị thiếu XP gia! Các ngươi thấy đúng hay không?" Gia hỏa cánh xanh híp túy mắt, khẩn trương lôi tay áo của Reid, lại đi mò mặt hắn.
Bên cánh xanh có mấy gia hỏa càng say, dồn dập gật đầu, đầu như đảo toán: "Không sai, xinh đẹp tuyệt luân như Nhị thiếu!"
"Nhưng mà Nhị thiếu làm sao có khả năng ở đây đi tới đi lui trêu chọc người. Ở nơi như thế này một mình đi tới không phải là ở cầu người thượng hắn sao?"
"Đúng đúng đúng, hắn chắc là hình dáng giống nhị thiếu mà thôi, hắn muốn bị người thượng như thế, chúng ta liền thỏa mãn hắn đi!"
"Buông tay!" Reid mặt đều khí đỏ, nhưng lại làm cho khuôn mặt yêu diễm thêm mấy mạt kiều diễm.
Để mấy tên gia súc càng nóng rực, vây quanh chặt chẽ hắn!
"Ngươi, ngươi tỉnh táo cho ta một chút! Nhìn rõ ràng ta là ai!" Reid rất muốn nói ra tên kẻ kia, nhưng đánh số thực sự quá dài, nhất thời không nghĩ ra được. Chỉ nhớ rõ tên này lúc còn ở vườn trẻ, đoạt lấy kẹo que của hắn, nhưng không nhớ rõ đến cùng là IR gia hay là FE gia...
"Ngươi, ngươi không phải là một mỹ nhân!"
Hai quyền khó địch bốn tay, Reid thật không nghĩ tới chính mình sẽ gặp được chuyện hoang đường như thế!
Mà ở trong phòng đỏ, Tiêu Tiễn càng bết bát hơn so với tình hình bên ngoài.
Bồn rửa tay công cộng trong phòng đều bị tình nhân chiếm cứ, toàn bộ duy trì một ngồi ở rãnh nước, một cái tư thế khác ép ở phía trên, ừ nha nha thật không vui.
Tiêu Tiễn hồi còn trẻ cũng quậy qua như vậy rồi, cảnh tượng tình ái tiệc đứng như vậy nhìn nhiều lắm rồi, lẽ ra phải bình tĩnh, nhưng trên người bây giờ có chút dược hiệu, lại chậm chạp không lấy được nước lạnh rửa mặt, cả người như thiêu như đốt. Y quả thực nghe được thân thể của chính mình chi chi vang vọng...
Tiêu Tiễn đỏ mắt lên, lần lượt tìm từng phòng WC đơn, bởi vì y biết cái thời đại này phòng đơn phi thường xa hoa rộng rãi như phòng ngăn, bên trong cũng có bồn rửa mặt riêng...
Nhưng mà làm sao dám đưa tay gõ cửa mấy cái phòng này?
Hết thảy "Phòng ngăn" đều đầy!
Mỗi một phòng ngăn đều phát sinh âm thanh ám muội.
Tiêu Tiễn nghe bên trong phòng ngăn da^ʍ tiếng gầm gọi, cảm thấy đến nhịp tim đập của chính mình đã lên đến huyệt Thái Dương, thình thịch thình thịch. Thân thể đã khát khao đến đến cực hạn, Tiêu Tiễn cảm thấy mình đã nóng tới toàn thân mất nước.
Y tìm thấy một "Phòng ngăn" phía góc cuối cùng, cũng không thể nhấc nổi chân lên nữa, đành phải tuyệt vọng mà thất bại ngồi xổm trên đất. Dùng tay xoa mặt của mình thật mạnh, để cho mình duy trì tỉnh táo, đồng thời cũng che lấp bộ dạng khố khổ cùng khốn quẫn...
Cuối cùng bên trong một gian phòng ngăn này, lại truyền ra một chút giọng nói quen thuộc —— khắc tinh của White. Lúc đứng ở phi thuyền, một gia hỏa cánh xám liền đến cùng bọn họ nói chuyện, là hắn không sai.
Bên trong còn có tiếng kêu thảmcủa một thiếu niên, cổ họng cũng kêu đến khàn.
Mà hắn càng rên, người chim kia càng hưng phấn.
"Không muốn, không muốn, van cầu ngài!"
"A a! Tiểu yêu tinh ngươi đừng chạy, thả lỏng một chút!"
"Cầu ngài thả tôi trở lại, chủ nhân của tôi sẽ tức giận!"
"Tiểu phóng túng, chủ nhân của ngươi đem ngươi đưa cho ta chơi, ngươi không có nhìn ra sao?"
"... Sẽ không, chuyện này không thể nào!"
"Quá ngây thơ, chủ nhân ngươi đêm nay coi trọng tân sủng XP gia! Vì tạo cơ hội cho hắn, coi ngươi là lễ vật đưa cho ta chơi!"
"Này không phải sự thật! A... A... Cầu ngài bỏ qua cho tôi đi! Đau a, không muốn..."
"Chủ nhân ngươi đều tình nguyện muốn đại thúc kia chứ không muốn ngươi, ngươi còn không thức thời. Nếu như hầu hạ cho ta thoải mái, ta sẽ trả ngươi về cho hắn... Nhưng bổn đại gia đây so với hắn càng thương hương tiếc ngọc hơn nha, nhìn xem cả người đều đầy rẫy những vết thương! Ngươi đại khái không biết người bị nắm đến trong tay lão ngũ chơi đùa, đều không sống hơn nửa năm đi."
Thiếu niên cả kinh, một lát sau nhận mệnh mà khóc không thành tiếng, nơi cổ họng phát sinh nghẹn ngào như mèo, cũng không nói một lời.
Hắn là một người thức thời. Chủ nhân của mình cả tràng vũ hội đều nhìn chằm chằm tên Tiêu Tiễn kia, hơn nữa chủ nhân của chính mình ở chuyện kia phi thường thô bạo. Hiện tại vị này tuy rằng cũng như thế, nhưng ít nhất không có dùng các loại dụng cụ đáng sợ...
Nhưng chính mình thật sự có thể cân nhắc, mưu lối thoát khác, đổi chủ nhân.
Tiêu Tiễn không chút biến sắc ở ngoài cửa nghe dày vò, nghe xong toàn bộ cuộc nói chuyện vừa rồi.
Hiện tại y rốt cuộc biết chuyện mình tao ngộ không phải ngẫu nhiên, mà là có ý.
Y bị nhìn chằm chằm! Hơn nữa người kia tương đối có thủ đoạn!
Bên trong phòng ngăn không còn âm thanh kêu đau, chỉ có âm thanh so với lúc trước càng nhiệt liệt phối hợp hoan ái. Vách tường có tiết tấu mà phát sinh "Đùng, đùng" va chạm. Thính giác Tiêu Tiễn bị vô hạn phóng to, loại tiếng vang này quả thực kí©h thí©ɧ màng nhĩ của y.
Tiêu Tiễn xuyên thấu qua phía dưới cùng khe hở WC nhìn thấy bốn chân, hai cái tráng kiện trưởng thành, hai cái non nớt trắng thon, một tơ máu từ đôi chân trắng tinh tế như sứ chảy tới mắt cá chân, nhỏ đến trên đất WC.
Thiếu niên kia cũng không còn phát sinh âm thanh từ chối hoặc kêu đau, hắn thậm chí cao giọng làm nũng nói: "Dùng sức làm hỏng tôi đi, chủ nhân mới của tôi!"
"Cái gia hỏa trời sinh dâʍ đãиɠ..."
"Chủ nhân thích tôi dâʍ đãиɠ không?"
"Thích... Lại nhấc cao hơn một chút... Gần một chút... Tách cái mông nhỏ đáng yêu của ngươi ra..."
"Ô ô... Vậy tôi thật sự có thể mỗi ngày bồi chủ nhân chơi đùa không?"
"... Ân, thật ngoan... Tiểu yêu tinh, bổn thiếu gia sẽ thao ngươi đến cùng!"
"A a... Chủ nhân, người tôi thật thoải mái, chủ nhân ngài thật giỏi..."
"Như thế nào, có phải là cường hơn cả lão ngũ?"
"Chủ nhân ngài xịn nhất, ai cũng không thể so với ngài... A a... tôi lại muốn... Chủ nhân tôi mệt mỏi quá..."
"Mới có mấy lần thôi đaz không chịu được? Chủ nhân ta còn chưa tận hứng đây!"
"Không muốn..." Này không phải từ chối, mà là đang mời.
"Nói, là chủ nhân trước làm ngươi được thoải mái, hay là được ta làm thoải mái."
"... Đương nhiên... Là ngài rồi... Thật thoải mái thật thoải mái, chủ nhân ngài nhất định phải tiếp nhận tôi. Con mèo nhỏ xin thề sẽ cố gắng hầu hạ ngài, ngài muốn tôi thế nào, tôi liền thế đấy... Cầu ngài."
"... Được, ngoan, lại thấp một chút..."
...
Tiêu Tiễn cắn cắn môi, đầu lưỡi một luồng ngọt tinh, y rốt cuộc biết mình tới toilet rõ ràng là một sai lầm lớn. Chút thu hoạch duy nhất chính là y "Nghe cửa" được một chút tin tức. Vị "Lão ngũ" kia nhất định là Ngũ Ca bé trai kia, cũng chính là gia hỏa cánh hoa, khuyên tai to, cũng chính là gia hỏa hướng về y nâng chén...
Cũng còn tốt, y biết bị ai hại, chết được minh bạch.
Ngoài cửa truyền đến giọng nói phẫn nộ của Reid, như là cùng người nào bắt đầu đánh nhau, phát ra tiếng mắng chửi người như thú dữ bị chọc giận.
Nha, đúng rồi, từ khi y uống cái dược kia, đến White mê muội trò chơi, lại tới Reid ở cửa phòng rửa tay bị vây nhốt, ba chuyện này đều là có liên quan.
Y cảm thấy mình đã thành cua trong rọ.
Sau đó, y cảm nhận mình bị một người đàn ông ôm lên. Tiêu Tiễn tứ chi có chút mềm nhũn, vì thế khi y vung ra một quyền, uy lực giảm mạnh, như là gãi ngứa cho đối phương.
Nồng nặc mùi nước hoa của nam nhận bị vô hạn phóng to, là mùi vị mê hoặc khiêu gợi.
Khuyên tai to lớn ở ánh đèn trong phòng chiếu rọi xuống sáng lên lấp loá, khiến người ta không mở mắt nổi. Cánh năm màu lấy toàn bộ coi hiện đã biến thành ống kính vạn hoamê huyễn, trước mắt Tiêu Tiễn liên tục xoay tròn, xoay tròn... Vô biên khô nóng chỉ thăng không giảm...
Một nam nhân ham muốn cực kỳ mà ôm Tiêu Tiễn, giương lên cánh khổng lồ màu sắc rực rỡ, nhảy ra khỏi cửa sổ lớn ở WC. Hắn đắc ý ghé vào bên tai Tiêu Tiễn nói: "Bảo bối, ngươi hiện tại thật giống rất không thoải mái. Có điều tin tưởng ta, ta chẳng mấy chốc sẽ để ngươi thoải mái. Ngươi rốt cục của ta rồi ha ha ha..."