- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!
- Chương 178: Cho bọn chúng ăn đạn hạt nhân
Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!
Chương 178: Cho bọn chúng ăn đạn hạt nhân
Ba người nhà XP tinh thần thoải mái - mỗi người đi mỗi hướng. Blake đi tới phòng tổng chỉ huy quân bộ, chuẩn bị chiến đấu; Reid đi tới ngân hàng xử lý lượng lớn nghiệp vụ; White đến trung tâm xử lý tin tức chỗ San Đạo...
"Ba ba?" San Đạo giương vành mắt đen nhìn White tiến vào, giật nảy cả mình.
"Ừm! Ta đã trở về!" White hả hê mà tiến lên, ôm lấy con trai bảo bối.
San Đạo gào một tiếng, nhào vào trong l*иg ngực của hắn, nước mắt ròng ròng nói: "Ba tỉnh rồi! Hiện tại có ba ba, con rốt cuộc không chiến đấu một mình!" Kỳ thực nhóc không nói với ai, là một thiên tài, một mình gánh vác trọng trách của thiên tài, áp lực thật lớn!
Ai nha, hơn nữa nhóc không phải chiến đấu với một người khác, mà là chiến đấu cùng một tên trưởng máy biếи ŧɦái a!
San Đạo mở to đôi đối mắt xanh lục, trừng mắt nhìn White vài giây, một hơi liền đặt ra mười nan đề khó, giám định trí thông minh hiện tại của hắn một chút, để phòng ngừa hắn không phải trạng thái điên cuồng mà chạy loạn đến...
White mắt cũng không chớp mà trả lời tất cả. San Đạo rốt cuộc kích động nói: "Xem ra ba đã thật sự trở về! Quả thực là mãn huyết trạng thái phục sinh, quá tuyệt!"
"Cái kia tất yếu!"
"Ồ, số 13 bác sĩ gia gia không phải nói ba ít nhất còn phải biến ngốc ba tháng trở lên sao? Làm sao nhanh như vậy đã tốt rồi?"
"Ba người cha kia của con đó, chơi trò vui nhưng không rủ ta! Ta bị bọn họ làm cho giận đến tỉnh!" Nói tới việc này, White vẫn là một mặt căm phẫn sục sôi.
"..." Dùng ngón chân nghĩ, San Đạo cũng biết trò vui này là trò gì, nhất định là cái trò tạo em bé... Mấy phụ thân không có chút tiết tháo nào này!
"Con làm đến đâu rồi?" White tiến lên, nhìn công tác tiến triển gần nhất của con trai bảo bối một chút. Kết quả, hắn thật sâu tự hào một hồi -- hổ phụ sinh hổ tử a! Quả nhiên năm đó tổ hợp gen như thế này là đúng đắn!
"Một ngàn máy tính này là?" White nhìn thuộc hạ của con trai mình một chút -- một ngàn quan văn quan quân thông minh nhất đang nghe theo chỉ huy, người giật dây mới từ dây chuyền sản xuất lắp ráp ra những máy tính hoàn toàn mới.
"Đây chỉ là món khai vị!" Lúa ba vụ tiện tiện - nở nụ cười nói: "Ba ba, chúng ta phân công hợp tác đi! Hiện tại ba chỉ cần đi khởi động vũ khí hạt nhân của ba, chặn lại những "Vị khách ngoài vũ trụ" kia là được rồi, đối phó cái trưởng máy kia, con chỉ cần lại hoàn thành vài bước là xong rồi!"
Sự tình có nặng nhẹ, đại sự liền để ba ba đi thu thập đi, nhóc tới đối phó cái bánh ngọt kia! Cắn nó một cái!
"Con lại có biện pháp đối phó cái gia hỏa giảo hoạt kia?" White lấy làm kinh hãi, cho dù là hắn, cũng bởi vì phải đối phó đám trưởng máy IQ cao kia mà trở nên điên dại! Lẽ nào sau dưỡng trẻ con trước tiên ngoan, nhi tử lại có thể vượt qua lão tử?
"Đến, con cho ba biết, con làm sao đối phó hắn ta..." San Đạo thần bí ghé vào bên tai White, giải thích kế hoạch của nhóc với ba. White lộ vẻ mặt khó mà tin nổi, đến nửa ngày mới lấy lại tinh thần, đôi mắt lóng lánh, vừa mừng rỡ, lại là than thở nói: "Quả nhiên sóng sau đè sóng trước, biện pháp này của con, ba làm sao không nghĩ tới đây!"
Hóa ra vạn sự vạn vật, nhìn như phức tạp, chỉ cần tìm được nút thắt, hóa phức tạp thành đơn giản, cuối cùng chỉ đến như thế. San Đạo tư duy ngược chiều, xác thực là nghé con mới sinh không sợ cọp, hắn trái lại là người trong cuộc mơ hồ, nhìn không sâu sắc!
"Được, giao cho con!" White xoa xoa đầu San Đạo, cảm thấy mấy ngày không gặp, tiểu tử này tóc thật giống lại dày một điểm, đỏ đó rất chói mắt, dáng dấp cũng tuấn tú không ít, rất có phong thái của ba, tin tưởng qua một chút thời gian, tất thành vạn người mê a! Chính là thân thể thật giống yếu một chút... Khả năng là một tài tử thân...
hai thiên tài một lớn một nhỏ đều nhanh chóng vùi đầu vào trong cảm xúc mãnh liệt người ngoài khó có thể lý giải.
White đang hồi tưởng lại từng bước từng bước chế tạo hạt nhân, chuẩn bị dùng đạt hạt nhân mà Johnson 23 dùng cái chết mới chế tạo được, tới đối phó sắp đến tập "quân đoàn ngoại tinh".
Johnson 23 nếu như còn sống nhất định sẽ ói máu đi! Khổ cực làm được đạn hạt nhân, liền để cho người ta dùng tới đối phó quân đoàn máy móc của chính hắn ta!
"Nhị ca, hầm phụ cận của chúng ta có thể điều động bao nhiêu người?" White thông qua bộ đàm hỏi Reid.
Reid bình tĩnh - nhún nhún vai nói: "Ngươi đoán xem!"
"Thêm vào hết thảy công nhân ở hầm mới cũ, cũng có điều gần nghìn người đi, ta là nói nhân lực thanh niên trai tráng!"
"Ha ha, ngươi muốn nhân lực làm gì?"
"Đào hầm! Ta cần đào một thứ! Càng nhiều người càng tốt! Hiện tại thời gian cấp bách, không kịp điều binh! Phải ở hầm phụ cận gấp điều nhân lực đào hầm!"
"Nếu như ta cho ngươi biết, ta điều hơn vạn công nhân ở công ty đều kéo đến quê nhà của chúng ta đi "huấn luyện", "Đặc huấn", "Tham quan", ngươi không sẽ cảm động đến khóc?" Reid tà ác - trêu ghẹo hắn.
"Hơn một vạn người?" White quả thực chấn kinh rồi! Đây là trời giúp hắn sao?
"Nhị ca huynh quả thực là một nhân tài! Không, huynh mới là thiên tài!" White nhảy lên đến, chăm chú nắm chặt tay, lớn tiếng hô câu "Yes!"
"Giúp bọn họ phát mỗi người một bộ trang phục chống phóng xạ đặc hiệu, giúp ta khai quật căn cứ quân sự hạt nhân của nhân loại năm đó, tọa độ ta đưa cho huynh! Mời cái nhóm quân đoàn ngoại tinh này ăn chút đạn hạt nhân, thoải mái nhếch!"
"Ây... Tiểu đệ ngươi thật phúc hắc!" Reid giật cả mình. Hắn đã sớm biết năm đó White không lập tức gϊếŧ chết 23, tất có hậu chiêu. Không nghĩ tới là như vậy... Tiểu đệ lợi dụng thành quả lao động của hắn ta, nắm giữ vũ khí nguy hiểm nhất trên địa cầu!
Hơn nữa, hắn muốn lấy bạo chế bạo, nắm tới đối phó cái kẻ địch ngoại tinh này.
Cũng còn tốt tiểu đệ không có biến thành nhân vật phản diện, nếu không sợ là hắn cùng đại ca càng thêm đau đầu, đều không thắng nổi hắn! Cũng còn tốt bọn họ là huynh đệ, là chiến hữu, mà không phải kẻ địch! Bằng không liền nhìn cái dáng giả heo ăn hổ của tên này, đùa chết bọn họ cũng không phải không khả năng!
Phòng thí nghiệm XP, trưởng máy đại nhân nổi trận lôi đình!
Đáng chết, ảnh chụp từ vệ tinh của hắn ta nhìn thấy một màn để nỗi lòng hắn ta bất an!
Ở Bắc nguyên, ở địa phương hệ thống trí tuệ nhân tạo không đạt tới, có một đám người đông đúc như kiến, đang làm công tác khai quật nguyên thủy nhất. Dường như 10 ngàn dân công đang xây Kim Tự Tháp, hoặc là Vạn Lý Trường Thành, đội ngũ khổng lồ như vậy a!
Hắn ta chỉ có thể khống chế địa phương có mạng lưới, trình độ công nghệ tiên tiến, nhưng không khống chế được nhất cử nhất động của người bình thường.
Cái hầm kia còn chọn dùng phương thức nguyên thủy nhất, dùng giấy bút, sổ sách, nhân công tính toán, tiện nhất là dùng máy tính cầm tay. Thậm chí xuống mỏ khai thác đá còn phải kiểm tra từng người, một người một tấm thẻ. Vì lẽ đó hắn ta có thể khống chế hết thảy chuyện làm ăn của tập đoàn XP ở trong thành thị, nhưng không khống chế được bất luận cái gì ở chốn hẻo lánh kia!
Thế nhưng chết tiệt, quan trọng nhất chính là cái sào huyệt kia của tập đoàn XP, cái tổng bộ kia, cuối cùng lượng lớn doanh thu đều được lưu trong những cuốn sổ cũ nát!
Có thể thấy được tổ tiên tập đoàn XP, căn bản không tin tưởng máy móc, không tín nhiệm trí tuệ nhân tạo!
Thậm chí hiện tại cái đám người đang đào bới ngọn núi này, đều cầm trong tay công cụ nguyên thủy nhất, xẻng, cuốc, đinh, chuy... toàn bộ đều dùng sức người...
Trưởng máy trở nên điên cuồng hơn! Hắn ta tuy rằng trào phúng cố sự "Ngu Công dời núi", nhưng hết thảy trước mắt đều quá mức kinh người, 10 ngàn lao lực như bầy kiến dọn nhà, miễn cưỡng đào ra cái ngọn núi rắn chắc kia!
Bọn họ đều ăn mặc trang phục bền chắc nhất, chống phóng xạ tốt nhất. Từ sau khi bị phóng xạ hạt nhân, vật này trở nên quen thuộc với nhà nhà, toàn cầu nhiệt tiêu, trải qua một ngàn năm thay đổi, đã tương đối cường lực, an toàn như tường đồng vách sắt, hơn nữa mang theo tiện lợi!
Nhìn địa điểm bọn họ đào bới một chút, hắn ta rốt cuộc biết bọn họ muốn làm gì!
Đó là hang động chủ nhân của hắn ta - Johnson 23 đã chết đi. Nơi đó có vũ khí nguyên tử hắn chế tạo trước khi chết! Cái đám người chim này đang tìm kiếm thứ đó, rõ là muốn dùng chính thứ này, đối phó quân đoàn của hắn ta!
Trưởng máy đại nhân tà ác cụt hứng rơi trên mặt đất, cảm giác mình quả nhiên quá mê luyến máy móc mạnh mẽ, lơ là cái đường tắt này.
Nếu như lúc đó, hắn ta nắm giữ hạt nhân trước tiên, hắn ta không phải thắng sao? Tại sao phải nhọc lòng đi chiếm phòng thí nghiệm XP?
Ở trên thế giới này, hạt nhân vẫn là chí thượng như cũ! Cũng không phải thật sự khoa học kỹ thuật mới là nhất!
Hắn ta đã quên hắn ta chiến đấu cùng một đám mẹ nó người nguyên thủy! Cái đám này căn bản không biết phát triển khoa học kỹ thuật mới có thể thay đổi tất cả!
"SHIT!" Hắn ta mắng to! Hắn ta rất buồn bực.
"Nể tinh chúng ta đều là đồng loại, ta nhắc nhở ngươi một chút -- không bằng hiện tại thu tay lại, vẫn còn kịp! Làm bằng hữu nhân loại đi, đừng cố làm kẻ địch!" Trưởng máy Tiểu Thanh tân nhắc nhở hắn ta.
"X ngươi, ta mới không có thua! Còn ba tiếng nữa quân đoàn của ta liền đến địa cầu! Chút đạn hạt nhân còn chưa đủ để quân đoàn của ta gãi ngứa!" Trưởng máy âm lệ - kêu gào nói: " Đến thời điểm ta lên tới hàng ngàn, hàng vạn, có thể lấy một địch vạn, hủy diệt toàn bộ sự sống trên địa cầu này, ngươi có tin hay không, ngươi có tin hay không?"
Tiểu Thanh tân đành phải câm miệng, than nhẹ một câu, trong lòng thầm nói: Cái hàng này cũng thật là, ngu xuẩn mất khôn!
"Ta đã tích trữ rất nhiều dầu trước đó! Đủ cho các người máy của ta dùng rất lâu! Nhân loại chỉ như đám kiến bé nhỏ, căn bản không có cách nào chiến đấu cùng binh đoàn máy móc. Ngươi chờ xem kịch vui đi! Đến lúc đó ngươi sẽ biết, tất cả những việc tốn công sức như hiện tại của bọn chúng, không có bất kỳ ý nghĩa gì!"
"Đợi Thần Binh của ta giáng lâm địa cầu, các ngươi liền biết mình có bao nhiêu nhỏ bé!" Hắn ta điên cuồng hét dài một tiếng, gầm hét lên: "Run rẩy đi, phàm nhân!"
...
Reid thông qua video cùng hơn vạn công nhân tiến hành khích lệ cuối cùng: "Buổi trưa hôm nay trước 11 giờ rưỡi đào thông cái ngọn núi này, tiền lương của tất cả mọi người tăng 8%. Trước 11 giờ đào thông cái ngọn núi này, tăng lên 10%, mỗi người phát thưởng 1 vạn kim nguyên... Nếu như đến 12 giờ còn chưa đào thông, xin lỗi nha, toàn thể cuốn gói, mọi người tự tìm đường khác mưu sinh đê!"
Trời đất, không cần giám công, đám công nhân này cũng như mang dây cót, đào a đào liên tục không ngừng nghỉ, ai có thể thắng sức mạnh đông tiền!
Giời ạ! Này tiến độ, so với Kim Tự tháp, Vạn Lý Trường Thành đều nhanh chóng hơn! Quả thực là -- thần tốc!
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!
- Chương 178: Cho bọn chúng ăn đạn hạt nhân