Căn nhà này chỉ có một phòng tắm, Quý Truyền cởϊ áσ khoác ngồi trên sofa, rõ ràng ý là bảo Lưu Duyệt Minh đi tắm trước. Lưu Duyệt Minh đi vào phòng ngủ lấy quần áo rồi nhanh chóng vào phòng tắm tắm rửa. Anh không để Quý Truyền chờ lâu.
Lúc hai người thu thập xong đã là đêm khuya, Quý Truyền nằm trên giường chuẩn bị ngủ thì có tiếng gõ cửa.
Y mở cửa, thấy Lưu Duyệt Minh đang đứng bên ngoài. Quý Truyền hỏi anh: “Có chuyện gì à?”
Lưu Duyệt Minh ngẩng đầu đối diện với Quý Truyền: “Anh có cần tôi phục vụ không?” Lưu Duyệt Minh nở một nụ cười tiêu chuẩn.
“Phục vụ?” Quý Truyền nhất thời không kịp phản ứng.
—————Đây là đường phân cách———–
Lưu Duyệt Minh ôm chặt Quý Truyền, đặt cằm lên bờ vai dày rộng của y. Ở nơi Quý Truyền không thể nhìn thấy, anh lặng lẽ mỉm cười, nụ cười đẹp đẽ mà điên cuồng.