Chương 21

Năm phút sau.

Sắc mặt Thời Tinh Tinh trắng bệch kết thúc màn biểu diễn với tone nữ cao của mình.

Cô ta tỉ mỉ chuẩn bị ca múa! Cô ta dụng tâm xây dựng hình ảnh đối lập với chị gái câm! Nhưng đều không có công dụng?! Kỳ đại thiếu không có xem!

Mọi người nhao nhao an ủi cô ta, "Kỳ đại thiếu gia bận rộn như vậy, nhất định là đột nhiên có việc."

"Chắc chắn anh ấy cũng rất muốn nghe Tinh Tinh biểu diễn!"

"Trong giới của chúng ta còn có rất nhiều hoạt động nghệ thuật! Thời Thính có điểm nào có thể sánh được với cậu?"



Trong phòng khách quý.

Kỳ Xán cầm di động: "......"

Lúc đó trợ lý Vương nghe bóng nghe gió tìm được nhà bà nội ở trong vùng núi, video rất cổ xưa, chất lượng hình ảnh, chất lượng âm thanh đều vô cùng kém, nhưng bên trong vẫn ghi lại lác đác vài câu âm thanh.

Trong video: — Ha ha ha ha, bà nội xem ống kính.

Trong hiện thực:

— Ha ha ha ha, sao anh ta lại đi thế? Thời Tinh Tinh khóc ngất ở hiện trường rồi kìa.

Hai giọng nói, một giọng nói mơ hồ non nớt, một giọng nói có thể nghe thấy rõ ràng.

Dần dần trùng hợp với nhau.

Tay cầm di động của Kỳ Xán run nhè nhẹ: "......"

Cửa phòng nghỉ mở ra.

Kỳ Xán nhìn Thời Thính đang ngồi xổm bên ngoài.

Nghĩ đến gần đây trong lòng anh tự mình phân tích đủ loại, nghĩ đến anh mạnh mẽ dạy dỗ logic tầng dưới chót, tất cả cố gắng đều trở nên hài hước.

Vậy ngay từ đầu anh đã không nghe lầm, đây chính là tiếng lòng của cô.

Đột nhiên Thời Thính sửng sốt.

— Mẹ nó, vì sao con số góc trên bên phải lại đột nhiên bắt đầu tăng nhanh?

Trong nháy mắt kia thật giống như cô dẫm lên sợi dây mạng tốc độ cao nào đó, kết nối thông suốt trơn tru, hiện tại đột nhiên tốc độ mỗi một câu tiếng lòng bắt đầu tăng lên gấp bội?

Cứ tiếp tục như vậy, lập tức có thể đạt được phần thưởng của một trăm vạn câu!!

Sắc mặt Kỳ Xán không chút thay đổi nhìn Thời Thính, dùng hết toàn bộ tố chất tâm lý của mình.

Cuối cùng, anh còn có một vấn đề chưa từ bỏ ý định, nếu như là vấn đề trong tiềm thức của anh, vậy những chuyện liên quan đến tin tức cá nhân của đối phương, anh sẽ không có khả năng nghe lầm ra được —— như vậy nói rõ những âm thanh này thật sự là tiếng lòng của Thời Thính.

"Bà cô tên gì?" Anh hỏi.

Vẻ mặt của người câm vô tội khó hiểu.

— Vương Thúy Phân á.

Kỳ Xán nhắm mắt lại. Một khắc kia, rốt cục trái tim treo lơ lửng cũng treo ở cổ.

— Sao lại hỏi bà nội tôi? Ba anh đang ở trước mặt.

Ha ha.

Kỳ đại thiếu siết chặt nắm đấm.

— Thời Thính, cô dám chơi ông đây.

Trong nháy mắt nội tâm Kỳ đại thiếu gia đã chuyển qua chuyển lại mấy lần, cuối cùng đi về hướng thẹn quá hóa giận mà không muốn thừa nhận.

Căn bản đây không phải là ảo giác của anh!

Căn bản anh không có bệnh!

Vẻ mặt Thời Thính ngây thơ:?

— Tay anh ta run cái gì vậy, Parkinson?

Kỳ Xán nhắm mắt lại, cũng không biết là tức giận, hay vẫn là tức giận.

Nhưng thật ra Thời Thính không quá để ý sắc mặt đen như đáy nồi của Kỳ Xán, dù sao bệnh thần kinh mà, vui buồn thất thường mới là bình thường.

— Dù sao cũng là bệnh thần kinh, nhường anh ta một chút đi!

Hiện tại toàn bộ tâm tư của Thời Thính đều đặt ở con số đang tăng lên ở góc trên bên phải, thật không biết là người tốt nào giúp cô một tay, hiện tại cô tùy tiện nghĩ cái gì, tiếng lòng đều đang gia tốc tăng gấp bội! Tốc độ thật tuyệt!

Như vậy cho dù tâm tình của cô không có phập phồng, tốc độ tăng trưởng vẫn rất nhanh, vậy nếu như tâm tình hơi phập phồng một chút, chẳng phải là ngồi lên tên lửa sao?

Được được được, nhất định là ông trời nhìn thấy cô làm bạn với bệnh thần kinh như làm bạn với hổ, nên mới cho cô tiên cơ như vậy.

Chờ phá tan một trăm vạn, tuyệt đối nội dung cốt truyện sẽ cho cô một cái điều chỉnh càng có lợi, thoát khỏi gánh vác mệnh pháo hôi sắp tới, khôi phục giọng nói không còn là giấc mơ nữa!

— Nhanh quá! A ha ha ha, thật là nhanh quá!

Sắc mặt Kỳ Xán không chút thay đổi: Rất vui vẻ đúng không.

Anh sẽ sớm làm cho cô không vui nữa.

Trợ lý Thẩm đứng bên cạnh quan sát nửa ngày, cũng không nắm chắc được rốt cuộc tâm tình lúc này của Kỳ đại thiếu là gì. Anh muốn nghe đoạn video có giọng nói của phu nhân, hẳn là muốn hiểu rõ cuộc sống trước kia của phu nhân, nhưng vì sao sau khi xem xong lại tức giận như thế?

Trợ lý Thẩm cẩn thận thấp giọng hỏi: "Tổng giám đốc, có còn quay lại xem cuộc thi nữa không?"

Kỳ Xán cố nén tức giận: "Về nhà."

Hiện tại không thể thất thố, không biết trong bóng tối còn có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm anh. Dù sao nơi này cũng không phải là địa bàn của anh.

Trợ lý Thẩm: "Vâng!"

Kỳ Xán xoay người rời đi.

Trợ lý Thẩm quay đầu lại, ôn hòa gọi: "Phu nhân, chúng ta đi trước. Nếu cô còn muốn xem biểu diễn gì, lát nữa tôi sẽ sửa lại video rồi gửi cho cô."

Thời Thính ngoan ngoãn gật đầu.

Kỳ Xán đi ở phía trước không nói gì.

Tốt lắm. Sự ngụy trang của cô đã ăn sâu vào lòng người, thế nhưng lại lừa được anh.

Thậm chí trong lòng anh còn giải vây cho cô, cảm thấy tiếng lòng của cô không thể như vậy!

— Đi nhanh như vậy, mông cháy rồi à?

Kỳ Xán: "......"

Kỳ đại thiếu gia càng đi nhanh hơn!