Chương 18

Kỳ Xán nghe vậy, cười lạnh nhạt.

Có vẻ như sâu thẳm trong não anh cũng đồng ý với lựa chọn của anh.

Những hô ứng vô hình này, làm cho anh càng thêm tin tưởng phân tích của mình đối với những ảo giác này.

Bên kia Thời Thính còn muốn vui vẻ một hồi, đột nhiên nghe thấy một giọng nói thân mật chen vào.

"Chị, hóa ra chị ở đây thưởng thức tranh của người khác ~ chị cảm thấy bức tranh nào đẹp nhất?"

Thời Tinh Tinh mặc một thân lễ phục hoa lệ, thân thiết kéo tay Thời Thính, ném cho cô một vấn đề, muốn xem cô mở miệng trả lời như thế nào.

Thời Thính chép chép miệng một chút, ngược lại rất nghiêm túc chỉ một bức tranh ở đối diện [Thính], vừa rồi cô đã nhìn qua, màu sắc của bức tranh này rất tốt. Màu sắc không nồng đậm, nhưng cực kỳ thanh nhã, ánh sáng sáng tối cũng rất tinh tế, phác họa ra biên giới giữa thiếu nữ và lan hồ điệp.

Thời Tinh Tinh vừa nhìn liền nở nụ cười, Thời Thính thì hiểu nghệ thuật gì? Chắc chắn là cô nhìn thấy cái này đầu tiên nên mới chọn!

Thời Tinh Tinh lập tức bước về phía trước một bước, chỉ vào bức tranh vừa rồi Kỳ đại thiếu gia chọn: "Theo em, vẫn là bức tranh này tốt nhất! Vừa nhìn đã biết họa sĩ này vô cùng chuyên nghiệp, dùng màu sắc cũng rất chú ý, mấu chốt nhất chính là tiếng gió đập vào mặt – cực kỳ phù hợp với chủ đề hoạt động lần này của chúng ta, [Phát ra âm thanh với thế giới]!"

Cười chết đi được, Thời Tinh Tinh đã sớm mượn ưu thế địa lý mà lẻn vào xem qua, cố ý chọn mấy bức tranh tốt rồi học thuộc lòng lời khen ngợi, bây giờ không phải là vừa vặn dùng tới trước mặt Kỳ đại thiếu gia rồi sao!

Chị gái câm của cô ta chỉ có thể đứng nhìn, một chữ cũng không thể nói.

Thời Tinh Tinh nói xong, dùng đôi mắt sùng bái nhìn về phía Kỳ Xán:

"Tôi sẽ lôi kéo mọi người cùng nhau bỏ phiếu cho bức tranh "Thính" này, nhất định mọi người đều tán thành thẩm mỹ của Kỳ đại thiếu!"

Kỳ Xán nhíu nhíu mày, đột nhiên nhớ tới cái gì, xoay người đi về khu B, người phụ trách cùng đoàn đội của anh lập tức hô một cái rồi đuổi theo.

Chỉ có Thời Thính,

Cô toát ra cảm động đối với Thời Tinh Tinh đang nói chuyện.

Thật sự, cô khóc muốn chết.

Cảm ơn nhé??



Tâm tình của Thời Thính vô cùng tốt.

Trong lòng ngâm nga khúc nhạc, đi theo đội ngũ của Kỳ đại thiếu gia.

Xuyên qua hành lang thủy tinh, tiến vào khu A, nơi này đã có không ít người xem và thí sinh tham gia. Thời Thính nhìn thấy một bóng người đang nhảy lên nhảy xuống leng kang leng keng ở đối diện, tập trung nhìn lại, là Bạch Bảo Nguyên đang làm nóng người.

Vừa rồi ban tổ chức đã rút thăm xong, tất cả thí sinh của tổ hát đi lên theo thứ tự rút thăm, Bạch Bảo Nguyên là người đầu tiên lên sân khấu!

Thật sự là tế trời mà!

Hơn nữa phía sau cô ấy chính là Thời Tinh Tinh, nếu như cô ấy không chuẩn bị tốt, chẳng phải là không có cách nào làm cho Thời Tinh Tinh mất mặt?!

Bạch Bảo Nguyên thật sự quá khẩn trương, chờ vừa ngẩng đầu nhìn thấy Thời Thính và Kỳ đại thiếu, hoảng sợ.

Kỳ Xán nhíu mày: Đúng là ồn ào.

Thời Thính đứng ở phía sau cười vẫy tay với cô ấy, đè tay xuống, ý bảo cô ấy thả lỏng, đừng khẩn trương, lại giơ ngón cái lên tỏ vẻ cô ấy đã rất lợi hại rồi.

Bạch Bảo Nguyên: "Hu hu hu Thính Thính!"

Kỳ Xán nhíu mày, nhưng nhớ tới sự phó thác của bác sĩ Bạch, rốt cuộc vẫn nhẫn nại cổ vũ một câu, "Cố lên."

Hai chữ không hề có tình cảm, Bạch Bảo Nguyên sợ tới mức giật mình.

Chết tiệt! Kỳ đại thiếu gia cổ vũ càng dọa người hơn được không!

Làm sao Thính Thính có thể ở bên cạnh một người đàn ông như vậy?

Bạch Bảo Nguyên run rẩy ngón tay nói cám ơn, cuối cùng chờ bọn họ vào sân mới run rẩy gửi cho nhân viên hậu trường hình nền biểu diễn và nhạc đệm BGM của mình.

Nhưng bởi vì Kỳ đại thiếu gia cổ vũ thật sự quá kinh hãi, lúc cô ấy run rẩy không cẩn thận gửi thêm vài tấm hình, khẩn trương đến mức chính mình cũng không phát hiện.

Thời Tinh Tinh đứng ở xa xa tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình, quay đầu, siết chặt nắm đấm.

Vừa rồi Kỳ đại thiếu không để ý tới cô ta, Bạch Bảo Nguyên dựa vào cái gì mà có thể được Kỳ đại thiếu cổ vũ?!

Lần trước Bạch Bảo Nguyên vô duyên vô cớ lên tiếng mắng cô ta, Thời Tinh Tinh vẫn còn chưa tính sổ với cô ấy!

Vẻ mặt Thời Tinh Tinh không thoải mái, đến chỗ nhân viên hậu trường kiểm tra một chút, nhạc đệm và bối cảnh màn hình lớn của mình cũng không thể phạm sai lầm. Dẫn đầu chính là Thời gia, những nhân viên làm việc này cũng đều là người Thời gia, Thời Tinh Tinh vừa đi qua, bọn họ đều mặc cho cô ta tùy ý sử dụng hệ thống máy tính.

Vì thế Thời Tinh Tinh làm xong của mình, làm xong cho Thời Thính, cuối cùng lại len lén mở phần chuẩn bị của Bạch Bảo Nguyên ra.

Bên trong có vài tấm ảnh, trộn lẫn một số thứ không giải thích được, thậm chí còn có ảnh chụp màn hình tiểu thuyết, Thời Tinh Tinh xem xong trực tiếp nở nụ cười.

Bình thường Bạch Bảo Nguyên đều lén lút xem thứ này?

Cái gì cố chấp mãnh liệt yêu, cái gì tổng giám đốc lang tính?

Nếu đã sơ ý gửi như vậy, vậy cũng đừng trách cô ta.....