Người câm nhỏ vì bị ép buộc mà phải câu dẫn vị đại lão tàn nhẫn kia, ăn cắp bí mật thương mại. Sau đó, không một lời từ biệt, cậu chọn cách trốn chạy, chẳng dám đối mặt. Bốn năm trôi qua, đại lão trở …
Người câm nhỏ vì bị ép buộc mà phải câu dẫn vị đại lão tàn nhẫn kia, ăn cắp bí mật thương mại. Sau đó, không một lời từ biệt, cậu chọn cách trốn chạy, chẳng dám đối mặt.
Bốn năm trôi qua, đại lão trở về, cuối cùng cũng tóm được cậu.
“Thiếu tiền đến vậy sao? Chạy tới nơi như thế này để bán mình?”
Ánh mắt lạnh băng của Nhϊếp Bắc Huyền làm cậu run rẩy. Khuôn mặt đỏ bừng, cậu ra sức lắc đầu, nhưng không thể giải thích.
“Run cái gì? Lúc phản bội tôi, không phải rất gan dạ lắm sao?”
Người câm nhỏ chỉ biết khóc không thành tiếng, có miệng mà chẳng thể thanh minh.
“Yên tâm, tôi sẽ không gϊếŧ em đâu. Nhưng tôi nhất định sẽ khiến em sống không bằng chết.”
Cứ tưởng đây là một cuộc gặp gỡ tình cờ sau bao năm xa cách, nhưng thật ra, tất cả đã được sắp đặt tỉ mỉ.
Cậu bị ép phải ký vào một thỏa thuận dùng thân thể để trả nợ.
Thế nhưng, con người tưởng chừng lạnh lùng, tàn nhẫn như Nhϊếp Bắc Huyền, sau cùng lại phá vỡ hoàn toàn hình tượng của mình. Hắn dung túng, chiều chuộng cậu đến tận trời cao.
Lấy danh nghĩa trả thù và nợ nần để buộc cậu ở bên mình, nhưng sự thật là, hắn không thể chịu đựng nổi việc cậu phải chịu bất kỳ tổn thương nào.
Mãi đến sau này, cậu mới dần nhận ra rằng những lời nói “không yêu” trước đây hay những “trừng phạt” sau này của Nhϊếp Bắc Huyền, tất cả chỉ là những lời trái ngược với lòng mình.
Bốn năm xa cách, hắn đã một mình gánh chịu nỗi đau thấu xương, nhưng trong tâm trí, chưa từng có giây phút nào quên cậu.
Và điều khiến cậu bất ngờ nhất chính là… cô bé đáng yêu, ngoan ngoãn mà cậu gặp, hóa ra lại chính là con gái của cậu và Nhϊếp Bắc Huyền!
“Kỳ thật, ngày đó em không cần phải trốn tôi. Tôi chỉ muốn mang đến cho em và con bé một gia đình hoàn chỉnh.”
cảm ơn bạn @namirin đã đẩy ánh kim đề cử truyện 🌷🫶