Lúc này gương mặt của Diêm Lệ ửng đó, trong miệng thỉnh thoảng phát ra tiếng rêи ɾỉ mê người, thỉnh thoảng lại tự lẩm bẩm, hiển nhiên là đã đắm chìm trong du͙© vọиɠ.
“Anh... Là ai?” Hai mắt Diêm Lệ vẫn đóng chặt, đương nhiên là cô vừa nói mê.
Mà lúc này Hướng Dương Diễm đột nhiên giựt mình tỉnh lại, không dám vượt qua ranh giới.
“Rốt cuộc mình đang làm gì thế này?” Anh tự lẩm bẩm, trong mắt là sự cô đơn và tự trách.
Ngay cà người vuốt ve cô mà cô còn không biết thì làm sao anh có thể làm chuyện quá đáng với cô chứ, anh không nên làm thế!
Anh thích cô, vì thế anh phải quý trọng cô mới đúng! Nếu như để chuyện any2 tiếp tục phát triển thì anh làm sao còn tư cách yêu cô chứ!
Nghĩ tới đây, Hướng Dương Diễm cắn răng đè xuống du͙© vọиɠ, giúp Diêm Lệ mặc lại quần áo, buộc mình không nghe thấy tiếng rêи ɾỉ của cô, xoay người nhanh chóng ra khỏi phòng.
Một đêm này Hướng Dương Diễm cố ý lẩn tránh, đương nhiên là Diêm Lệ không biết điều này. Chẳng qua là, khát vọng của anh vẫn không có cách nào đèn nén được…
Hết chương 8
Hiếm có thứ bảy nào được nghỉ ở nhà, Diêm Lệ đến hồ bơi bơi thỏa thích, sau khi tắm xong cô chuẩn bị về phòng. Đúng lúc đó, cô gặp hai chị em họ Hướng đang đi đến.
“Hai người tới đây làm gì?” Hồ bơi này của Diêm Minh chỉ có mình cô sử dụng, hơn nữa cách ăn mặc của hai người người này cũng không phải là đến đây để bơi.
“Chị Lệ, sắp tới kì nghỉ đông rồi, sao bụng chị còn chưa có tin tức gì vậy?” Hướng Dương Hi hỏi, vẻ mặt tiếc hận nhìn cái bụng Diêm Lệ.
“Em sờ bậy cái gì đó?” Diêm Lệ gạt tay Hướng Dương Hi ra, bất đắc dĩ nói: “Rốt cuộc muốn chị nói bao nhiêu lần em mới chịu hiểu hả? Chị và Tiểu Diễm không có xảy ra chuyện gì hết, lấy đâu ra tin tức chứ?”
“A… vẫn còn trong sạch sao?”
“Em có ý gì?” Chẳng lẽ là lỗi của cô sao?
“Thật đáng ghét! Người ta rất mong đợi mà...”
“Vậy thì chị phải xin lỗi em rồi.” Diêm Lệ cảm giác khóe miệng của mình đang co quắp.
Cô thật không biết nên nói thế nào với hai chị em nhà này. Một người thì ân cần nhỏ nhẹ nói cô sớm sinh con trai, người còn lại thì tối ngày la hét muốn “thực hành”, đúng là háo sắc mà.
Cô mới không ngốc tự đẩy mình vào tình cảnh ấy.
Mặc dù lúc ở bên anh rất ngọt ngào, thỉnh thoảng còn bị anh hôn lén nhưng mà cô vẫn chưa sẵn sàng để tiến thêm một bước.
“Tiểu Diễm, em thật vô dụng đó!” Nếu kháng nghị không có hiệu quả với Diêm Lệ thì cô phải quay ngược lại oán trách em trai mình.
“Lệ không gật đầu, em lại không thể Bá Vương ngạnh thượng cung...” Giọng nói của anh có buồn bả.
“Này! Vậy là em phải xin lỗi anh sao?” Diêm Lệ liếc mắt nhìn.
“Không cần! Anh sẽ chờ em!” Anh nói
“Không chờ cũng không sao, không cần miễn cưỡng!”
“Không, anh nhất định sẽ chờ em!” Hướng Dương Diễm thề thốt, không quên hôn trộm cô một cái, chúng minh lời thề của mình.
“Tên nhóc thối!” Cô vuốt ve gò má bị hôn lén, trong lòng dâng lên một trận ngọt ngào.
“Hì hì... Tiểu Diễm nhà chúng ta rất có kiên nhẫn nha!” Hướng Dương Hi cười vui vẻ, suy nghĩ một chút lại nói: “Nhưng mà mấy năm nữa chị sẽ là sản phụ lớn tuổi rồi! Vẫn là nên rèn sắt khi còn nóng nha…”
“Này! Chị già thế sao?” Tại sao lúc nào cô cũng bị hai người này bắt nạt! Chẳng phải cô chỉ lớn hơn họ mười một tuổi thôi sao.
“Không già không già! Bây giờ em rất chín chắn.” Hướng Dương Hi nịnh hót, mục đích cũng chỉ có một “Thích nhất là cục cưng!”
“Hừ!” Cô cũng sớm biết tên nhóc này không tốt đẹp gì.
“Có thật không? Vậy chúng ta…” Ánh mắt cô sáng lên.
“Chúng ta làm gì? Anh nghĩ cũng đừng nghĩ!”
“Nhưng mà chúng ta quen nhau cũng được một học kỳ rồi, vậy mà chỉ có hôn nhẹ thôi, không đủ.”
“Vậy anh muốn thế nào?” Cô giả bộ ngây ngô, hết lần này tới lần khác muốn đối phương trả lời.
“Anh muốn…”
“Anh từ từ suy nghĩ đi! Em muốn về phòng!” Diêm Lệ trợn mắt, quyết định không để ý tới hai tiểu quỷ đáng ghét trước mặt.
“Ai nha, chị Lệ, chị không muốn biết bọn em tới đây làm gì sao?” Hướng Dương Hi chặn Diêm Lệ lại.
“Tới đây làm chi?” Cô cũng thật tò mò .
“Tới mời chị dạy Tiểu Diễm bơi! Học kỳ sau của em ấy có môn bơi, nhưng mà Tiểu Diễm không biết bơi.” Hướng Dương Hi cười hì hì công bố đáp án, em trai ở sau lưng cũng cười tươi như hoa.
“Được!” Thái độ bình thường của Diêm Lệ làm hai chị em chút giật mình.
“Chị không từ chối sao?” Hình như Hướng Dương Hi có chút đáng tiếc.
Cô vốn cho rằng phải xuất ra chiêu sói sám ăn cô bé quàng khăn đỏ thì Diêm Lệ mới đồng ý.
“Dù sao hai người cũng nghĩ cách ép chị đồng ý… Sao nào, hai người muốn chị từ chối sao?” Diêm Lệ hỏi.
“Không có!” Hai chị em nhất trí lắc đầu.
“Vậy chị về phòng nghỉ ngơi trước. Sayonara.” Diêm Lệ nắm túi rời đi, hai người ở phía sau mừng rỡ không thôi.
Kì nghỉ đông tới, Diêm Lệ đúng hẹn bắt đầu dạy Hướng Dương Diễm bơi lội. Vì không cần đi học nên họ có rất nhiều thời gian để luyện tập, xế chiều ngày nào hai người cũng ngâm mình trong nước.
“Nhìn cái gì vậy? Nghiêm túc chút đi!” Hướng Dương Diễm nhìn chằm chằm Diêm Lệ trong bộ đồ tắm làm Diêm Lệ ngượng ngùng.
Cô dạy anh bơi đã một tuần rồi, vậy mà anh có tiến bộ không thì cô không biết nhưng ánh mắt nhìn cô thì càng ngày càng không kiêng dè gì. Không biết tên nhóc đơn thuần đáng yêu ngày xưa chạy đi đâu mất rồi?
“Em mặc như thế rất hấp dẫn đó...” Hướng Dương Diễm không sợ chết nói.
“Con nít thì biết cái gì là hấp dẫn!” Cô mặc đồ bơi màu đen kiểu dáng đơn giản thì hấp dẫn ở đâu ra chứ?
“Anh không phải là con nít!” Anh ôm cô vào trong ngực.
“Được được được, em biết rồi, anh mau buông em ra đi.” Sức lực của tên nhóc này từ lúc nào đã lớn như vậy? Cô không thể thở được nữa rồi. Nhất là đôi mắt kia, làm cho tim cô muốn nhảy ra ngoài.
“Hôn một cái trước đã!” Anh nói.
“Quậy nữa thì em không dạy anh bơi!” Cô cũng không phải là người dễ trêu chọc.
“Hẹp hòi!” Anh oán giận một câu, sau đó lấy tốc độ nhanh hơn sét đánh tấn công đôi môi của cô.
Lúc đầu Diêm Lệ hơi kinh ngạc, sau đó quen dần, thậm chí còn hé đôi môi đỏ mọng hoan nghênh anh chiếm đoạt. Cứ như vậy, hai người thâm tình trao đổi nước miếng của nhau.
Từ từ, tay của Hướng Dương Diễm dời về phía cái mông ngạo nghễ của Diêm Lệ, ép sát cô vào người mình, cũng làm cho cô hiểu rõ khát vọng của mình.
“Không...” Cô bị dọa sợ.
“Lệ.” Hướng Dương Diễm lại dán lên môi cô một lần nữa, hai tay công kích phần eo mẫn cảm của cô.
“Anh... Đừng như vậy...” Hai chân Diêm Lệ mềm nhũn, không thể không dựa vào l*иg ngực rắn chắc của Hướng Dương Diễm.
Hướng Dương Diễm khẽ cười thành tiếng, anh cảm thấy bây giờ cô còn giống con nít hơn cả anh nhưng trên người cô lại tỏa ra hương thơm mê người của phụ nữ, làm cho anh thật muốn…
“Anh đang muốn làm gì? Đừng quậy nữa!” Diêm Lệ thừa lúc Hướng Dương Diễm suy nghĩ lung tung thì vội vàng đẩy anh ra xa.
Cô cho rằng chỉ cần làm như vậy thì sẽ tránh được anh được voi đòi tiên nhưng cô không ngờ, lần này cô tính sai rồi.
“Lần này, anh sẽ không nghe em!” Hướng Dương Diễm nói, trong ánh mắt là ngọn lửa thêu đốt chưa bao giờ bùng cháy dữ dội như thế.
Còn Diêm Lệ, lúc này mới phát hiện ra, người cô phải đối mặt không còn là đứa trẻ ngây thơ năm nào…
Hình như nhiệt độ của hồ bơi đang tăng lên? Không, hình như là nhiệt độ của cô... Còn có của anh...
Ngay cả không khí xung quanh cô hình như cũng loãng đi, nhưng cô không hề cảm thấy khó thở mà ngược lại cảm thấy như đang lơ lửng trên chín tầng mây…
“Ư...” Cô không kìm được hôn trả lại anh, cảm nhận nhiệt độ do anh truyền tới.