Lâm Giang Mộ gật đầu, bế chó nói với nó: "Ta không thất vọng về con. Con không thích chó vậy chúng ta không nuôi nữa. Giang Dạ, cái nhà này thuộc về cả hai chúng ta, con có quyền nói không."
Giang Dạ gật đầu, tảng đá nặng nền trong lòng lập tức được gỡ bỏ.
"Con đọc sách đi." Lâm Giang Mộ nói: "Ta đưa Tiểu Häc. đến nhà của Đại Hổ, đúng lúc nhà thăng bé đang thiếu một chú chó trông nhà."
Ngày Giang Dạ thi cuối kỳ cũng là sinh nhật nó.
Đây là lần đầu tiên nó tham gia kỳ thi cuối kỳ nên Lâm Giang Mộ đã rán một cái xúc xích và luộc hai quả trứng rồi bày lên đĩa, đưa đến trước mặt Giang Dạ.
"Ăn hết cái này, Heo Con có thể thi được một trăm điểm."
Giang Dạ "vâng" một tiếng, ăn trong im lặng.
Sau khi ăn xong, nó nói: "Tiểu Mộ, chúng ta đi thôi."
"Còn có một thứ muối
ăng cho con." Lâm Giang Mộ lấy gia một đôi găng tay len màu xanh biển, cô bảo Giang Dạ đưa tay ra rồi đi vào cho nó, bên ngoài còn có một miếng đậy.
Cô cởi nút thắt ra, mười ngón tay của Giang Dạ lập tức bị miếng đậy màu xanh biển phủ lên: "Lúc nào vào trong lớp thì con mở miếng đậy bên ngoài ra, như thế khi làm bài sẽ không bị lạnh."
Lúc còn bé, bạn ngồi cùng bàn của cô cũng có một đôi găng tay thế này, cô đã ghen tị lầm.
Cái bàn ở trường học rất lạnh, lúc làm bài tập tay bị lạnh đến cứng đờ khiến chữ viết cũng xiêu vẹo, vì chuyện này mà cô từng bị giáo viên phê bình.
Giang Dạ sờ cái găng tay: "Cảm ơn Tiểu Mộ, đây là quà sinh nhật phải không?"
Lâm Giang Mộ nói: "Đúng vậy, nhưng ta còn muốn tặng con một thứ khác, bây giờ phải giữ bí mật."
Giang Dạ vươn tay về phía cô: học thôi."
"Vâng, bây giờ chúng ta đi Lúc tan học, cổng trường học đâu cũng là cha mẹ đi đón con. Xe rời xa trường học xung quanh mới yên tĩnh lại.
Triệu Miêu Phượng đang lái xe ba bánh, câu đầu tiên đã hỏi: "Triệu Đại Hổ, thi thố thế nào rồi, có làm được bài không?”
Triệu An Minh búng đầu ngón tay: "Bài có bài không ạ."
"Mẹ nói trước nhé, Triệu Đại Hổ, Toán và Ngữ văn của con thi được trên chín mươi điểm mẹ mới mua đồ chơi cho con."
Triệu An Minh "Uầy" một tiếng. "Con thi thế nào?" Lâm Giang Mộ hỏi Giang Dạ.
Hệ thống: "Chuyện này còn phải hỏi sao, Giang Dạ nhỏ của chúng ta chäc chản là chiếm hai điểm cao nhất rồi!"
Giang Dạ nói: "Làm được hết."
Triệu Miêu Phượng nói đầy hâm mộ: "A Dạ thông minh từ nhỏ, Tiểu Mộ em đấy, sau này có thể bớt lo rồi!"
Quà sinh nhật Lâm Giang Mộ tặng cho Giang Dạ là một cái gối ôm, một bé heo màu hồng xanh.