Chương 26
Buổi tối ngày hôm đó
-T.Yến ngươi có cảm thấy hôm nay nơi này chúng ta khách tới nhiều hơn mọi hôm không_T.Nguyệt vừa dẫn khách vào trong tranh thủ thơi gian nói chuyện với T.Yến đang đứng ở ngoài
-đúng nha ,làm ta nói rát cả cổ ,mọi người đều tập trung ở Cầm Viện hết rồi ,hôm nay có tiết mục lớn ngươi rảnh thì qua đó xem_t.Yến nói
-vậy người ở đó có đủ để phục vụ không ,nến cần ta cho người đi tiếp ứng _T.Nguyệt
-không cần ta cho người đi rồi ,hôm nay toàn những người tai to mắt lớn cả ,nên phục vụ cũng chăn chút hơn ,nhưng bọn họ đến là để xem Băng Tuyết cô nương dung nhan ra sao _T.Yến
-nhị tiểu thư đồng ý ư/_T.Nguyệt thắc mắc vì từ xưa đến nay nhị tiểu thư đã nói thì không làm mà người đẽ nói không tới đây đàn nữa thì không thể xua chuyển dc
-có chút rắc rối nhưng cũng nhờ A.tử và T.xuân giúp đở nên tiểu thư miễn cưỡng cũng tới _T.Yến
-mau vào xem trò vui thôi ,ta đi trước ,ngươi đi sau nhá_T.Nguyệt nói rồi vọt luôn
Trong Cầm viện ,không khí nào nhiệt hơn bao giờ hết ,mọi hôm chỗ ngồi đã không còn hôm nay bọn họ cố tình mỡ rộng không gian nhưng rất nhiều người vẫn phải đứng xem ,các cô nương phục vụ cũng được điều động tới ,do sự sắp xếp của a.tử nên Băng Băng là người phục vụ chỗ bọn họ đang ngồi ,khoác trên người xiêm y màu đỏ rực rỡ bằng lụa Hàn Chân thượng hạng ,làm tôn lên vẻ đẹp vốn có ,màu đỏ của bộ xiêm y tôn lên nước da trắng hồng ,khi đi qua không ít nhiều người ngước nhìn nhưng cô ta đã lầm buổi hôm nay tất cả nam nhân còn có nữ nhân trong Cầm Viện đều hướng tới 1 người là Băng Tuyết cô nương ,cô ta cũng ngạc nhiên khi hôm nay khách đến động hơn rất nhiều ,nhưng Băng Băng không màng tới hôm nay mục tiêu của cô nàng chính là Vương Gia Thiên Phong ,nếu không thì những bằng hữu của người cũng tốt ,những ngày này cô ta rất chú ý tới bàn của bọn họ khi đánh đàn tuy mang mạng che nhưng cô nhìn thấy rất rõ bàn của bọn họ toàn là nhựng công tử anh tuấn tiêu sái ,nếu dc làm chính thất của 1 người trong bọn họ thì biến thành phượng hoàng rồi còn gì ,nghĩ như thế Băng Băng tiến tới bàn của bọn họ không chú ý tới khán đàn có người đang phát biểu:
-kính chào các khách quan ,hôm nay Băng Tuyết cô nương sẽ tặng cho các vị 1 bài đàn mới ,mời các vị thưởng thức _sai Lời nói của A .Tử thì Băng Tuyết (Hàn Tuyết ) đi ra ,vẫn là xiêm y màu trắng tinh khôi nhưng đã được cách điệu làm cho muôn phần ảo ảnh ,khí chất cao quý ,khiến mọi người bị hút hồn ai cũng chỉ chú ý tới người con gái đang ngồi trên kia như đang thưởng thức 1 bức tranh của 1 danh họa nổi tiếng mà bức tranh đó đã bị thất truyền từ lâu ,bọn họ như rơi vào 1 thế giới khác như tiên cảnh đang ở trước mặt
https://mp3.zing.vn/bai-hat/Noi-Tu-Xa.../IW7CD770.html
,căn phòng trở nên im lặng làm cho Băng Băng dừng cước bô ,nhưng cô ta lại đi nhanh hơn khi nghe tiếng đàn dc phát ra thì cô ta mới thất thần dừng lại mọi động tác ngước lên khán đài , người đó là ai ,tại sao lại có thể đàn diêu luyện đến thế ,sao lại có cốt ách như thế ,cây đàn đó không phải là Cầm Nguyệt mà người đời nhắc đến hay sau ,bô xiêm y đó cô chưa từng thấy nhưng trong lòng lại rất muốn có nó ,cô ta chỉ nghỉ hôm nay thôi mà có người đến thay thế còn tốt hơn cô gấp vạn lần thế này là sao ,nhìn vào mọi người xung quanh ai cũng đang thưởng thức phiêu bo63ng ,bấy giờ Băng Băng mới nhận ra 1 điều cô ta còn quá non kém ,ngay cả Bình Nam Vương cũng rất chú ý tới người kia ,thật là tức chết ,người trên đó phải là cô ,Băng Băng cô đây chứ không phải cô ta ,Băng Băng nghĩ mình phải làm rõ chuyện này danh tiếng cô gây dựng để cho 1 người mới đến thay ,có khi nào cô ta sẽ giành mất địa vị của cô không ,không được……..
-hôm nay Băng Tuyết cô nương đàn rất tuyệt rất có thần –Âu .D.Phong nhận xét sai khi tiếng đàn kết thúc bằng 1 tràng pháo tay cùng tiếng hò hét
-đúng giống như lần đầu tiên chúng ta nghe cô ấy đàn vậy-N.C.Nhạt
-cô ấy mới chính là Băng Tuyết_Thiên Phong nói
-cái gì _all
-vậy hôm qua ,những hôm trước là ai_N.c.Tường
-có thể là người giả mạo _Thiên Phong
-mau gọi Từ Nguyệt tới đây_Thiên Phong ra lệnh
-Vương Gia ,có chuyện gì mà người lại cần gặp Tử Nhi vậy_A.Tử nói
-cô ta chính là Băng Tuyết ,ta muốn gắp nàng_Thiên Phong lạnh lùng nói như ra lênh
-người ,quả thật là bọn ta không thể qua mắt được Vương Gia rồi_A.Tử nhất thời ngạc nhiên nhưng rất nhanh lại trở về trạng thái cũ
-nhưng Vương Gia người có nghe đến chuyện Băng Tuyết viện đưa ra hoa khôi chua ,và hôm nay sẽ giới thiệu người ấy cho mọi người xem-A.Tử nói
-thật thế sao ,ta không có hứng
-vậy chắc người có hứng với người vẽ bức tranh chứ ,tôi đã biết kết quả ,vậy tôi xin lui trước_như đoán trước dc Vương Gia sẽ chọn người vẽ bức tranh nên a tử lui vào
Sau khi Băng Tuyết đàn xong lui vào trong ,thì Băng Băng cũng bừng tỉnh ,cô ta nhanh chóng chạy vào phía hậu đài nói chuyện cho ra lẽ với Nguyệt mama ,vừa vào đã thấy Nguyệt maam vui mừng khôn xiết rồi ,trong lòng dông bão nổi dậy;
-nguyệt mama sao ngươi lại có thể làm thế cơ chứ
-ý Băng Băng ngươi đã gặp Vương Gia chưa ,người có “mua” ngươi về không ,ak mà ngươi nói gì vậy_T.Nguyệt từ hôm đó vẫn không có hảo cảm với Băng Băng không ngờ nàng lại rước 1 cô nương như thế tới Băng Tuyết Viện
-Nguyệt mama sao ngươi ….lại tìm ra 1 xú nha đầu như thế đến thế chỗ của ta ,chỗ đó là của ta ,những người đó tới nơi này là vì ta ,ngươi có biết không _Băng Băng bực bội nói
-cái gì của ngươi ,không phải ngươi không muốn làm công việc nhàm chán ấy hay sao ,bây giờ định đồi ý ak ,ta nhớ ngươi muốn vào trong Bình Nam phủ lắm mà ,có cần ta nói với Vương Gia mua ngươi về làm hạ nhân không _T.Nguyệt trào phúng nói ,đến nước này nàng không nhịn nữa đâu
-ta…….ta-Băng Băng nói
-Băng Băng ngươi thử nói tại sao đối với quan khách ngươi lại mang nghệ danh Băng Tuyết cô nương mà không phải Băng Băng cô nương _T.Yến từ ngoài đi vào nghe dc lời nói đó làm cho nàng không khỏi nực cười vì sức tưởng tượng quá trớn này
-hừ còn phảo nói kho6nng phải vì tên quán là Băng Tuyết viện nên gọi Băng Băng ta dây là Băng Tuyết chính vì muốn nói cho thiên hạ rằng ta chính là người đẹp nhất có giá nhất ,nói cách khác là hoa khôi nơi này hay sao_Băng băng nói
-haha………_T.Yến bật cười
-cô nương nghĩ mình là ai cơ chứ ,hoa khôi thực sự rất nực cười người có tên Băng Tuyết xuất hiện trước khi cô vào nơi này ,cô nghĩ hôm nay quan khách đến dông đỏa như thế là vì ai ,vì người dc gọi là Băng Tuyết chứ không phải cô ,Băng Băng ,ta giữ cô lại vì đơn giàn cô có tài về đàn nhưng cô chắc cũng nghe người vừa nãy rồi phải không ,đó mới chính là thiên tài thật sự ,bọn ta rất chiếu cố cô nhưng hình như bọn ta nhìn lầm người thì phải ,từ hôm nay cô ở lại đây hay ra đi tùy cô chọn _ T.Yến nói 1 hồi rồi bước đi nhưng vừa mới bước lại quay lại nói :
-người “ xú nha đầu” mà cô nói ,nếu muốn biết người đó có phải xú nha đầu thực hay không thì mời ra phía ngoài
Lời nói của t.Yến làm cho Băng Băng bàng hoàng ,quả thực cô đã quá tự tin rồi …
-mọi người chở đợi giây phút này đã lâu rồi ,bây giờ Tử Nguyệt ,thoe như lời ta nói hôm nay sẽ tiết lộ về Băng Tuyết cô nương và đây mời mọi người xem thử _a.tử vừa nói vừa giơ tay ra lật tấm khăn che xuống ,đó là 1 bức tranh mùa đông ,1 người con gái nghiêng mặt đang nhìn về phía dòng nước hiu quạnh ,quanh đó cây cối trụi lá ,những công tuyết đang rơi làm cho người ta cảm thấy buồn lạnh lẽo người con gái đó tuy chỉ nghiêng mắt nhưng người nhìn vão cũng biết là rất đẹp nàng như nữ chúa tuyết đang chờ đợi 1 thứ gì đó ,nhìn vào khung cảnh không khỏi cảm thấy mất mát ,buồn lẻ loi ,đơn độc ,mọi người bàn tán rất xôn xao về bực tranh đó có phải thực hay chỉ là hư ảo người nữ nhi kia có thực tồn tại trên đời này hay không ,nhưng bọn họ cũng biết cung cách của Băng Tuyết viện ,từ ngoài cửu khi chọn người trong tranhh thì toàn bô đều đẹp như trong bức họa đó ,tuyết nhiên nữ nhi cũng thế mọi người trầm trồ thán phục còn hắn hiển nhiên biết người trong tranh kia chính là nàng vậy người vẽ bức tranh cũng đã về lại kinh thành ,thời khắc hắn tìm dc nàng chắc chắn sẽ không xa
Rất nhanh chóng hắn đã có bức họa đó số tiền hắn bỏ ra cũng khá lớn nhưng có hề gì
Trong Lãnh Viện
-T.Yến em chuẩn bị xong chưa ,chúng ta đi nào-Hàn Tuyết nói ,hôm nay nó cùng với 4 nha đầu kia đi thăm những người cơ nhỡ ,vô gia cư ( nói đúng là Cái Bang ) 1 tuần 1 lần bọn họ đều đi thăm nơi đó ,nhưng là 4 tiểu nha đầu kia ,do Hàn Tuyết học qua y nên khám bênh miễn phí ,trông bọn họ vui vẻ thì tâm trạng của Hàn Tuyết cũng vui theo ,bọn họ trích 1 phần từ tiền của 3 nơi công lại làm việc thiện Hàn Băng trong cung muốn đi lắm nhưng Hắn_Thiên Long nào có cho phép nên đánh lặng im ở trong cung
-nga mọi người từ từ ai cũng có phần mà …_A.tử nói với mọi người ,vừa đi vừa phát bánh bao với màn thầu
-bá bá người ăn từ từ thôi cháo còn rất nhiều _ T.Yến và T.Nguyệt làm nhiệm vụ múc cháo
-bá mẫu ,người đau chỗ nào ,háo ,người ngồi xuống đi để ta bắt mạch _Hàn Băng nhỏ nhẹ nói với người bệnh còn T.Xuân làm nhiệm vụ bốc thuốc và sắc thuốc ,1 ngày làm việc vui vẻ ,trong thành mọi người theo lệ kéo nhau tới đây
-có chuyện gì mà nhiều người vậy –Thiên Phong thuận miệng hỏi Nam Cung tường đang đi ngựa bên cạnh
-ta cũng không biết ,chúng ta xuống ngực xem thử_N.C.Tường nói
Nói rồi Nam .C.tường đi vào phát hiện ra người đang mặc Thanh y kia là người mà hắn tìm ,không ngờ nàng lại có lòng tốt như thế ,còn Thiên Phong vừa đi vào đã thấy thân bạch y ,Nàng ,là nàng ,nhưng người đó đang di chuyển ,” đang đi khỏi” hắn nghĩ rồi đuổi thao nhưng những người này cản lồi làm hắn không tài nào mà chen được chỉ bất lực nhìn người con gái ấy đi xa ,trong lòng không khỏi mất mát
-cô nương chúng ta lại gắp nhau_Nam Cung Tường cười nói
T.Xuân đag lúi húi dọn đồ ,tiểu thư cùng 3 người kia đã đi hết ,thực tức nga chỉ vì nàng là người nhỏ tuổi nhất mà bắt nạt ư ,chỉ vì nàng cai quản tửu lầu còn 3 người họ cai quản Kĩ viện nên nàng phải thu dọn đống này thực bất công ,T.Xuân vừa dọn dẹp vừa mắng trong lòng ,tự dưng có 1 tiếng nói vang lên làm dứt dòng **** rủa của nàng ,ngước mắt lên nhìn :
-aaa……………sao lại là ngươi tên biếи ŧɦái _T.Xuân hét lên
-tiểu cô nương sao lại gọi ta là biếи ŧɦái như vậy không ngoan_N.C.Tường cười nói cơ hồ không để ý tới câu nói vừa rồi
-ngươi mau tránh ra cho bổn tiểu thư dọn dẹp nga ,ngươi muốn chơi thì tìm người khác mà chơi ta không có thời gian
-nhưng chơi với nàng rất vui không phải sao _N.C.T
-ngươi có thấy ta đang làm việc hay không hả _T.Xuân bắt đầu bực bôi ,tên này khuôn mắt tuận tứ nhưng hình như dây thần kinh có vấn đề ,theo như lời của Hàn Băng tiểu thư những tên thế nay 2kho6ng nên chấp nhất nhưng hắn cứ bám lấy nàng thế này cơ hồ đến tối vẫn chưa xếp xong
-có chứ ,ta sẽ không làm phiền tới nàng với điều kiện nàng nói cho ta biết nàng là ai ,ở đâu ,ta sẽ cùng nàng dọn mấy thứ này –NCT
-gọi ta t.Xuân ,ta ở tửu lầu phía tây thành ,vậy được chưa-hết cách rồi đánh phải thế này thôi ,nàng không ngu mà nói thật
-được ,Xuân Nhi ,ta giúp nàng _NCt xắn tay áo lên phụ giúp chắng mấy chốc thì mọi thứ cũng dc dọn hết
Mọi người đi hết ( còn 2 người kia nha) nhưng Thiên Phong vẫn đứng đó suy nghĩ ,đột nhiên có 1 đứa nhóc đến giật lấy tay áo của hắn ,cúi người xuống Thiên Phong ?
-tiểu tử ngươi muốn gì
-hình như Tiên Cô tỉ tỉ đánh rơi vất này ,vừa nói đôi tay vừa giơ 1 tấm ngọc bôi màu trắng lên ,giọng nói có chút sợ hãi đối với người này
-tiên cô tỉ tỉ là ai?_Hắn nói
-là tỉ tỉ mắc áo trắng rất xinh đẹp
-là nàng _thiên phong nhận lấy tấm ngọc nhìn qua hình như hắn đã từng nhìn thấy vật này ,hình như của 1 nam nhân có đôi mắt giống nàng lúc đó hắn còn nói với tên nam nhân đó nhiều chuyện nữa nhưng hắn cơ hồ lại không nhớ ra tên kia tên gì nhưng hình như hắn ta ở Phủ T.Tướng Vương Gia ,đúng thế đầu mối ở đây ,Thiên Phong nở 1 nụ cười
-hài tử cho ngươi –Hắn đưa cho cậu nhóc 1 thỏi vàng rồi đi