Thụy Phỉ Hi cúi đầu hôn ở trên mặt Hạ Nhiêu một cái.
"Ta biết vì sao thân ái nói không thân quen rồi, người không biết xấu hổ như vậy, nếu là ta, ta cũng sẽ nói không quen biết."
Sắc mặt Thẩm Phi trầm xuống, da thịt màu đồng giống như có gân mạch màu xanh nhảy lên.
Rốt cuộc là ai không biết xấu hổ ?!
Sĩ diện của hắn rất cao, nhưng lại bị nữ nhân đáng chết này hạ bùa chú, nhìn xem lời hắn nói đi, hoàn toàn không phải phong cách của hắn, hoàn toàn không phải hắn nguyện ý, hắn tuyệt đối là bị người khác khống chế!
Nhìn thấy sắc mặt Thẩm Phi không ngừng biến hóa, Hạ Nhiêu âm thầm phán quyết, hiệp thứ nhất, Thụy Phỉ Hi biếи ŧɦái thắng, thắng không cần tốn nhiều sức.
"Anh trai, đổi chỗ đi, để ta ngồi ở bên trong, ngươi cùng Thụy Phỉ Á điện hạ bàn bạc đi."
Ánh mắt Thẩm Ngoạt lạnh lùng, trực tiếp chán ghét thu hồi tầm mắt, lười nhìn thấy em trai hắn hóa não tàn.
"Nhiêu nhi, Thụy Phỉ Hi điện hạ không cho ngươi cơm ăn sao? Xem ngươi gầy kìa. " Nói xong đem dĩa bò bít tết của mình đưa vào trong chén nàng
"Ăn nhiều một chút, nhìn xem ta đối với ngươi thật tốt ~"
Biểu tình nịnh nọt làm Hạ Nhiêu nhịn không được tràn ra một trận ác cảm. Rõ ràng là người tàn nhẫn nhưng lại cố tình ôn nhu, tốc độ biến hóa thật làm người ta không thể tiếp thu được.
Nhưng mà, bò bít tết sắp rơi vào chén Hạ Nhiêu , nửa đường lại bị một cái nĩa khác ngăn lại.
"Cảm ơn ý tốt của Thẩm thiếu, gần đây thân ái chỉ có thể ăn đồ thanh đạm."
Nhịn xuống lửa giận trong lòng, Thẩm Phi nheo lại mắt hồ ly
"Hi điện hạ khách khí rồi, chỉ cần không đem vấn đề của điện hạ căng ra là được."
(Ngụ ý căng đến chết là tốt nhất! [???])Hạ Nhiêu động khóe mắt , thằng nhãi này có thể đừng ấu trĩ nữa hay không......
Thẩm Ngoạt trực tiếp đóng cửa thính giác, làm như không có việc gì mà tiếp tục dùng cơm, cùng Thụy Phỉ Á nói với nhau vài câu về việc hợp đồng.
Tầm mắt Thụy Phỉ Á thường thường dừng ở trên người Hạ Nhiêu cùng Thẩm Phi, mang theo một tia đánh giá cùng suy nghĩ sâu xa.
Có lẽ đây là lần đầu tiên Hi thấy Thẩm Phi , nhưng hắn đã thấy Thẩm Phi hai lần, người đêm nay cùng trước kia hoàn toàn khác lạ.
Rốt cuộc hắn làm vậy là vì che dấu hắn cùng Hi, hay là vì nữ nhân tên Hạ Nhiêu này?...
Thụy Phỉ Hi cầm lên một ly đựng canh sâm, động tác ưu nhã cầm lấy cái muỗng quấy một chút, múc một muỗng tới bên miệng Hạ Nhiêu , nhẹ nhàng nói: "Đây là ta cố ý phân phó phòng bếp làm cho em, có thêm rất nhiều đồ bổ máu, đối với thân thể rất có lợi."
Hạ Nhiêu hơi hơi sửng sốt, miệng không tự giác mở ra một chút, cho đến khi chất lỏng chảy vào trong miệng, mới đột nhiên lấy lại tinh thần, nhưng Hạ Nhiêu cũng không cự tuyệt, chỉ yên lặng để Thụy Phỉ Hi đút thức ăn.
Trong nháy mắt này, cô thật muốn sa vào vòng ôm Thụy Phỉ Hi, chỉ là trên lưng nóng rực vẫn luôn nhắc nhở nàng, Thụy Phỉ Hi là một dây mây đầy gai nhọn, sẽ làm người khác thương tích đầy mình.
Nhìn bọn họ tình chàng ý thϊếp, Thụy Phỉ Hi ôn nhu, Hạ Nhiêu yên lặng tiếp nhận, tâm tư Thẩm Phi giấu kín đều bị kí©h thí©ɧ.
Giờ khắc này hắn thật muốn đem Hạ Nhiêu từ trên người Thụy Phỉ Hi kéo xuống, nhưng lý trí vẫn luôn nhắc nhở hắn, hắn không thể chính diện xung đột cùng Thụy Phỉ Hi, nếu không chuyện hợp tác của Thẩm Ngoạt cùng Thụy Phỉ Phỉ Á sẽ bị ảnh hưởng.
Hạ Nhiêu cảm thấy lưng cô giống như bị tầm mắt nóng rực kia bắn ra mấy lỗ thủng, hiển nhiên, hiệp thứ hai, Thụy Phỉ Hi vẫn thắng.