Chương 39: Tác dụng phụ

Đôi khi em cảm giác thấy như mình bị chảy máu bên trong. Thi thoảng đang ngồi học lập trình, máu cũng từ khóe miệng đi ra.

- Ọe!Ọe!- Moon chạy vội vào nhà vệ sinh- Là máu! Em đã nôn ra máu!

- Sao thế?- Perry ghé thăm nhà em. Cô thật sự sốc khi mà mới một hai tuần không gặp, người em chỉ còn da bọc xương.

Moon quẹt miệng, tay em vương máu. Em rất mệt, ngồi phịch xuống sàn.

Perry đưa tay lên trán em, không hề nóng.

- Mỗi ngày, em dùng bao nhiêu viên thuốc vậy?- Cô đã đoán ra được căn nguyên.

- Chừng khoảng 5 tới 10 viên- Moon nói thật.

- Em sao vậy? Có biết thuốc ấy rất nặng không?

- Nhưng em khó ngủ quá! Hì!- Moon lấy khăn lau mặt.

- Chính vì thế nên ta đã đưa em kháng sinh liều cao, thường dành cho

người trưởng thành, mỗi ngày tối đa chỉ 3 viên mà em lại...- Perry dìu

Moon vào trong nghỉ ngơi.

- Không sao mà, ngày trước em cũng quen uống nhiều thuốc an thần rồi.

- Nhưng...- Perry không nói thêm nữa, để em tựa vào giáp giường. Đôi mắt Moon nhìn hướng ra bên ngoài. Trông cái dáng của em giống một người

quen- dùng như thế sẽ khiến cơ thể bị suy nhược, nếu quá liều thậm chí

còn dẫn đến tử vong.

- Em không sao mà! -Moon cười, em vẫn hướng ra khung cửa.

- Nhìn em mà nói không sao được à?- Perry càng nhìn càng thấy giống.

- Em muốn chết! Thật đấy! Muốn thoát khỏi cuộc sống này!- Rồi Moon quay lại nhìn Perry, mắt em vẫn sáng, dù viền mắt thâm quầng.

- ...

Perry đã nhận ra. Là chị của Arrow, cũng là chị của cô.

Nếu bây giờ người ấy còn sống, phải hơn tuổi của cả Ken nữa.

Cái ngày mà Devils hay tin, mẹ của Arrow có bầu, cả tập đoàn Devils đã

kì vọng lớn vào thế hệ trẻ tương lai. Nhưng đứa trẻ lại là bé gái.

Mẹ của Arrow nhất định không chịu bỏ con, nên bà vẫn sinh cháu. Do được

tiêm quá nhiều kí©h thí©ɧ, đối với một bào thai non nớt, không thể chịu

nổi, nên khi vừa trào đời, chị đã mang rất nhiều thứ bệnh.

Năm lên 5, chị cũng như em lúc này, ngày nào cũng nôn ra máu,...

Những viên thuốc và hoạt chất kí©h thí©ɧ đã làm cơ thể bé con ngày càng

suy yếu, khiến chị phải nằm liệt giường. Tuy nhiên, khác hẳn với em

trai, chị được nhận tình yêu thương từ mẹ, ngày nào bà cũng đến chăm

con.

Ngày chị qua đời, mẹ đã khóc rất nhiều.

Ken và Arrow được rút kinh nghiệm từ người đó, Devils đã tạo ra hai con

người hoàn hảo, không hề có sự cố trong quá trình thai nghén và sinh đẻ

của hai bà mẹ. Mặt khác, Ken và Arrow phải hoàn toàn tự lập, nên ngay tử nhỏ, họ đã rất độc ác.

Tuy nhiên, trong l*иg ngực của họ có chỗ chứa trái tim, chỉ là đã bị

giấu kín. Thấy người chị ấy nhận được tình thương từ nhỏ, hẳn họ đều

không ưa. Đặc biệt là Arrow, hắn rất hận mẹ. Người chị ấy, thực sự không chỉ chảy chung một dòng máu ruột thịt với hắn, mà còn mang trong mình

dòng máu của Rồng Đen. Từ ấy, hắn căm ghét phụ nữ, một lí do khiến hắn

để bé con được sống, rồi hành hạ.

Lúc trước khi chị chết, chị hay nằm tựa vào giường rồi nhìn xa xăm,

giống em lúc này. Vẻ bề ngoài tuy họ chẳng giống nhau, nhưng về hoàn

cảnh thì tương tự.

Moon thở hắt, em giống như nghiện thuốc rồi vậy, mỗi khi nhắm mắt, em

không thể nào thở được nếu không có thuốc trợ thần kinh. Ngày qua ngày,

viên thuốc giống như con dao hai lưỡi, một mặt, nó cho em những giấc

ngủ, mặt khác, nó phá hủy cơ thể em. Cả một vùng trung khu điều khiển

não bộ đã bị ảnh hưởng, ban đầu là hệ tiêu hóa, khiến em không thể hấp

thụ thức ăn, sau đó là hệ tuần hoàn, những mao mạch do thiếu vitamin C

và sắt, cứ thế mà đứt, dẫn đến hiện tượng nôn ra máu.

- Nếu giờ uống thuốc bổ chắc chắn em sẽ hồi phục! Bệnh viện trực thuộc

Devils hoàn toàn có thể chữa trị cho em nếu can thiệp kịp thời- Perry

thấy mình hơi có lỗi.

- ...- Moon không nói gì hết, em chỉ nhìn vào mắt của Perry, ngấn lệ.

Sự giải thoát là điều mà em cần nhất lúc này. Perry để em lại một mình.

Ngoài trời đang mưa, cô gái vẫn ngồi bên khung cửa sổ, những đám mây mang đến một cảm giác lạnh lẽo,...

Moon vẫn tiếp tục uống thuốc!

---

Cuộc họp hội nghị bàn tròn được tiến hành. Hôm nay Wine có mặt.

- Ngài Arrow! Việc cô nhân viên của chúng ta tới Green, là Moon, kết quả ra sao mà ngài đã san phẳng tập đoàn đó rồi- Ngoại trừ ba người Ken,

Arrow và Perry biết kế hoạch đã thành công, thì chẳng ai hay tin gì.

Mes cũng đang chời đợi câu trả lời!

“Moon?”- Wine cũng sững sờ, khi xem profile của em.

- Đương nhiên là phải thành công!- Arrow lên tiếng một cách chậm rãi.

Khuôn mặt Mes dịu lại. Perry nhớ ra người con gái mà cô đang cưu mang, cũng có một cái núm đồng tiền giống anh.

Arrow tắt loa lớn, giờ cuộc nói chuyện chỉ còn ba anh em.

- Perry! Moon ở đâu?- Hắn đã biết- Ta đang cần người cho một dự án mới!- Đôi khi, muốn đi thẳng vào vấn đề, nhưng con người ta lại cố gắng tìm

đường quanh co, như Arrow, hắn chẳng phải đang mong ngóng tin của em

sao!

- Nó- Perry trả lời thẳng thắn luôn- không còn sống được bao lâu nữa. Nó cũng bảo em, làm xong việc rồi, anh không còn là Sếp của nó nữa, cả anh cả cũng mới sa thải nó. Hiện tại, em chịu trách nhiệm về nó. Em muốn

thực hiện nguyện vọng của nhân viên mình.

- Vậy sao?- Arrow thấy Perry không giống ngày thường- Em mà cũng có lúc thương tình giúp người khác à?

- Ừm! Em không cho phép Devils.4 mượn người của Devils.3- Perry cười cười đùa Arrow.

- Là đề nghị gì?- Ken hỏi.

- Chết!- Perry trả lời thẳng thừng- Em không quan tâm hai anh nghĩ gì,

nhưng giờ Moon là người của bên em quản lí. Nó đã hết giá trị, nên cho

nó được “an bình.”

Hình như Ken không hề nghe Perry nói gì sau từ “Chết”.

Hắn nhìn vào chiếc ghế trống bên trái mình. Đó là chiếc ghế sẽ dành cho “phu nhân độc ác” của hắn.

Hắn xoay chiếc ghế làm nó quay mấy vòng.

Lần đầu tiên tất cả những người trong buổi họp nhìn thấy hắn động vào chiếc ghế đó.

Hắn đứng dậy.

- Perry! Cẩn thận với cách xưng hô của mình đó- Rồi hắn bước đi, kết thúc buổi họp.

Những người ngồi bên dưới chẳng ai hiểu.

Hai người còn lại, họ có thể, nhưng chỉ là họ không nghĩ đến điều đó.