Trên xe ô tô,cô quay sang nhìn vẻ mặt khó hiểu của Lục Hàn.Cô đoán được phần nào là anh đang tức giận nhưng cô không hiểu vì sao mà anh tức giận.
"Lục Hàn,...Anh đang giận?"Cô nhìn anh e ngại hỏi.Trừ Thiên Vũ ra chắc chỉ có Lục Hàn là người đàn ông làm cô sợ hãi,e ngại mỗi khi tức giận.
"Ừ."Anh tiếp tục lái xe không thèm quay sang liếc cô một cái.
Anh đang tức giận,vô cùng tức giận nhưng không phải vì lúc đó cô không cho anh ra mặt giúp cô mà vì cô lại ngu ngốc để Kiều Ngân Anh tổn thương mình.Lại ngu ngốc tự mình đa tình rồi yếu lòng trước Thiên Vũ một lần nữa.
"Anh ghen?"Cô không biết lúc mình ăn phải cái gì mà nói ra câu đùa đó nữa.Cô xin thề với trời là lúc này cô đang nói đùa để chọc anh vui à nha.
"Ừ.Anh thích em."Lục Hàn cho đậu xe sang một bên lề đường.Mặt quay sang nhìn thằng vào mắt cô.
Sặc,đây là chuyện quoái gì nữa đây.Lục Hàn tỏ tình với cô sao.Đã vậy còn chọn được cái hoàn cảnh và thời điểm vô cùng khác người nha.
"Anh cứ nói đùa không à."Cô không tin được,ai cũng có thể nói câu này nhưng Lục ca ca của cô thì khó tin quá.
"Anh nói thật.Nha đầu,anh thích em."Anh ép sát mặt mình vào mặt cô.Ép cô phải nhìn vào đôi mắt của anh.
Vì hành động bất ngờ này mà mặt cô đỏ ửng nên,cái máu chó gì thế này.Ai có thể cho cô một đường nui không.
"Em không thể thích anh được."
Cô không xứng với anh.
Lục Hàn rất đặc biệt.Anh khác Thiên Dực,anh không trẻ con cũng chẳng như Thiên Vũ lạnh lùng,ít nói mà anh rất điềm đạm,ấm áp.Anh giống như một tia nắng mới của cuộc đời cô vậy,những lúc cô tối tăm nhất anh đã xuất hiện.
"Tại sao?"Anh khó hiểu nhìn cô.Nhưng ánh mắt anh dần hiện nên sự thất vọng.Có lẽ vì anh không hiểu tại sao cô từ chối.Nhưng cô lại càng vì thế mà không dám chấp nhận anh.
Cô quen Lục Hàn từ nhỏ,là thanh mai trúc mã của nhau.Tới năm cô học lớp 8 thì gia đình anh sang Mỹ định cư.Anh cũng vì đó mà đi theo.
Sau bao nhiêu năm lần gặp lại của cô và anh lại là lúc cô gần xảy thai khi đang đi dạo trên phố do bất cẩn mà ngã.Anh không biết từ đâu xuất hiện đưa cô tới biện,rồi ngày ngày ở lại chăm sóc cô.Thiên Dực thì do bận làm dự án nên tới lúc anh biết chuyện mà chạy sang tìm cô thì cô cũng xuất viện.
Cô còn nhớ Thiên Dực con Tiểu Lãnh như con trai mà tự biến mình thành bà vυ" cho nó.Thì Lục Hàn lại gần như một người cha thực sự của nó.Anh dạy cho Tiểu Lãnh nhiều thứ,cùng nó đi học, cùng đi chơi.Có khi còn tâm sự những chuyện mà Tiểu Lãnh không nói với cô hay Thiên Dực
Tự nhiên lòng cô lúc này lại nhói nên một tia đau khổ.Hóa ra 5 năm qua cuộc sống của cô hoàn toàn không có xuất hiện người đàn ông mang tên Thiên Vũ.Vậy mà chỉ cần một hành động của anh ta lại hiến cô thay đổi,thật chớ true.
"Xin lỗi Lục Hàn.Là em nợ anh."