Chương 11: Lại không chịu tỉnhvợ em liền sẽ bị anh mang chạy.

Editor: MeiKim

Mới vừa nếm qua tư vị nữ nhân, giống như chó hưởng qua mùi thịt vậy, dù như thế nào thì cũng muốn quấn lấy một bên chân mà ngửi một miếng cũng tốt.

Thư Lan bị hắn lăn lộn một hồi lại kêu khóc, cực kỳ mệt mỏi mà đưa lưng về phía hắn mà liền ngủ. Vương Trường Xuyên từ đằng sau lưng ôm lấy nàng, ôm hương nhuyễn ngọc trong lòng thì còn tâm tư gì mà ngủ nữa.

Ôm ôm một chút thì đồ vật dưới thân kia để ở giữa đùi của nàng mà bắt đầu cứng lại. Không chịu an phận mà cọ tới cọ lui, tiểu huyệt của Thư Lan tuy đã được rửa sạch sẽ qua nhưng lại vẫn còn ướt, côn ŧᏂịŧ kia như thế nào động động một hồi thế nhưng lại tự mình nương theo huyệt động mà trượt đi vào.

Vương Trường Xuyên nghĩ, này cũng không phải là hắn cố ý đi, tiểu huyệt chính mình thèm khát côn ŧᏂịŧ của hắn muốn hắn ăn vào đi, chính mình khẳng định là lại đem nó đút no một lần rồi đi.

Cứ như vậy mà từ phía sau mà cắm lên bạch bạch bạch bạch.

Thư Lan đang ngủ ngon, lại bị động tĩnh của hắn đánh thức, bất quá nàng thật sự không còn hơi sức mà để cùng hắn tiếp tục lăn lộn, liền cũng tùy hắn đi.

Cứ như vậy lén ôm ôm nàng mà một lúc sau lại bắn xong, cảm thấy như vậy có thể an tâm mà ngủ đi?

Nhưng côn ŧᏂịŧ căn cứng ở dưới thân kia của Vương Trường Xuyên thì lại không chịu thành thật, dựa gần vào mùi thịt của nữ nhân thì chính là nó không chịu ngừng nghỉ. Côn ŧᏂịŧ của hắn dựng thẳng, ở trên giường quay cuồng đến nữa đêm cũng không ngủ được.

Hắn luôn tự xưng là có ý chí quân nhân cứng như sắt thép, tự hạn chế, khắc chế bản thân là phẩm cách của hắn. Nhưng lại gặp phải người nữ nhân bên này, hắn liền hành vi thường ngày cũng đều không có.

Lăn qua lộn lại đến tờ mờ sáng, dứt khoát cũng không ngủ được, hắn đem cái chăn hướng Thư Lan đắp lại mà lặng lẽ đi ra cửa.

Hắn còn phải đi xử lý cái tên Lâm Cường bị ném ở trong đống có khô kia, ở cục cảnh sát của huyện thành hắn có huynh đệ ở bên trong, loại người như tên này thì giao cho cảnh sát là thích hợp nhất.

Khuê nữ bị Lâm Cường đạp hư không ít, nghe nói rằng trong đó có khuê nữ bị hắn làm cho điên rồi, người nha của cô gái kia cũng có đến tìm Lâm gia nháo qua. Như người nhà Lâm gia kia cũng toàn là không phải là thứ người tốt gì, chính là chơi xấu la lối khóc lóc như thể không ai có thể chọc đến được.ccacc

Vương Trường Xuyên cầm theo một cái túi da rắn, đem người ném vào, một đường kéo lên trên huyện thành.

. Túi da rắn : ở đây ý nói là cái bao lớn mà có khóa kéo, giống như mấy cái bao sọc caro đỏ trắng xanh mà hay thấy trong phim hongkong thường dùng để đựng xác chết a. mình không biết bên mình gọi là gì nhỉ có bạn nào biết thì chỉ giúp mình nha.

" Ai... Anh như thế nào đã trở lại?" Trần Hồng Quân vừa nghe có người đến tìm mình hắn còn không tin, kết quả là chỉ thấy Vương Trường Xuyên đang ở cửa chờ mình.

Hắn đem cái túi da rắn hướng dưới lòng bàn chân Trần Hồng Quân mà ném qua. " Người này thẩm tra hắn cho tốt."

" Vậy.... Hắn phạm tội gì?" Trần Hồng Quân nghĩ, còn có người dám chọc anh Xuyên tử sao?

" Trộm cắp, ăn nhậu, chơi gái, cờ bạc, còn có cưỡиɠ ɠiαи phụ nữ không biết có liên quan đến mạng người nào nằm ở trên người của hắn hay không, thẩm vấn cho tốt .....vào....." Vương Trường Xuyên tăng thêm âm thanh nhấn mạnh mấy chữ cuối.

Trần Hồng Quân vừa nghe đến người này thế mà còn cưỡиɠ ɠiαи phụ nữ, thật là một tên bại hoại, cách cái túi liền đá đá vào mấy cái. " Anh, em nhất định sẽ chiếu cố hắn thật tốt!" chiếu cố đến nỗi như thế nào sao, hắc hắc.

" Được rồi, vậy anh đi trước." Vương Trường Xuyên quay trở lại nói, " Nếu muốn thêm bằng chứng, lời chứng gì thì cứ đi tìm anh."

" Dạ, được rồi a."

Đem người xử lý xong, trong lòng Vương Trường Xuyên như buông xuống được một bụng tâm sự. Còn có cái người quả phụ kia nữa, không biết được là cô ta ít nhiều gì cũng có tham dự vào, người này nhất định cũng không phải là dạng người tốt lành gì, đến dọa cho ả biết điều một chút, miễn là cho ả đi ra ngoài nói chuyện lung tung, làm hỏng thanh danh của Thư Lan.

" Quân tử, xe đạp này có thể hay không cho ta mượn dùng một chút."

" Anh, khách khí như vậy làm gì a, anh cứ như vậy mà lấy đi đi."

" Như vậy đi, anh cho mày tiền chính mày đi mua chiếc mới đi, vừa lúc anh mày vừa thiếu một chiếc xe." Hắn sợ trở về trễ một chút sẽ bị người khác thấy, hắn ném một xấp tiền đưa cho Quân tử xong liền đi.

" Ai ai, anh, cho em nhiều quá rồi đi a."

Khi quả phụ mở cửa ra thì nhìn thấy hắn, trợn thẳng mắt lên. Thân thể mềm nhũn liền đối với hắn ngượng ngùng, mày Vương Trường Xuyên nhăn lại, " Đứng cho thẳng vào. Chuyện ngày hôm qua, mặc kệ là người biết nhiều hay ít đều nói rõ ra hết cho ta."

Nhìn thấy ả vẫn còn ở bộ dạng cười cợt, hắn cảnh cáo nói, " hiện tại Lâm Cường đã bị bắt đến cục cảnh sát rồi, tội trên người của hắn cũng đủ phán tội bắn hắn chết, ngươi... nếu như là nghĩ đến việc muốn vào đó bồi hắn thì cứ đi ra bên ngoài nói bậy rêu rao. Tự ta cũng sẽ đem ngươi đưa vào đấy."

Hiện tại vừa nghe đến cảnh sát đó chính là mất mạng, vừa nghe đến từ bắn chết thì chính là ở chân liền run.

" Lâm Cường hắn làm cái gì, ta làm sao mà biết được, ta không biết." nói xong liền đem cửa đóng lại.

Vương Trường Xuyên hừ lạnh một tiếng, xoay người liền đạp xe về nhà.

Nghĩ đến người nữ nhân kia còn ở trên giường, sắc mặt Vương Trường Xuyên lại mềm xuống không ít, dưới chân hận không thể chạy nhanh như bay để nhanh được trở về nhà còn có thể ôm hôn lên cái miệng kia hai cái đâu.

Ai ngờ khi hắn trở lại, ống khói trong nhà đã bốc khói, vợ bé nhỏ đã đi rời giường nấu cơm rồi đi.

Trong lòng Vương Trường Xuyên tiếc nuối, nhưng vẫn là xác định hướng đi về phòng, trên giường lúc này đã không còn ai. Ở trên một cái giường khác fsf, người nằm trên giường lại chính là em trai của mình.

Hắn đi qua sờ sờ lên đầu của em trai, " Tiểu tử thúi, còn không tỉnh lại? Lại không tỉnh, vợ em liền sẽ bị anh mang đi."

Thời điểm hắn xoay người rời đi thì không có chú ý đến, tay Vương Viễn Chu vừa động vài cái, đôi mắt của hắn cũng mở ra mơ mơ màng màng mà nhìn một một chút, lại tiếp tục hôn mê trở lại.