Chương 3: Cậu ta là xử nam, đêm hôm qua cô phá trinh cậu ta ư?

Hai người đồng thời lên tiếng, Khương Dục lúng túng cười cười, cô đợi nghe đối phương muốn nói cái gì, trong lòng bất an.

"Màu son hôm nay chị tô rất hợp với chị, màu đỏ đậm à?"

Khương Dục không ngờ lời anh muốn nói lại là điều này, cô còn nghĩ thầm tên nhóc này cũng khá hiểu biết.

Khi trang điểm, cô cố ý tìm một thỏi son có thể khiến hào quang của mình tỏa ra hoàn toàn, đàm phán ư, nhất định không thể để đối phương cảm thấy mình dễ bắt nạt.

"Hiểu biết nhiều như vậy, bạn gái của cậu dạy không tồi."

Trâu Việt vò đầu bứt tóc cười ngượng ngùng.

"Tôi, tôi chưa từng có bạn gái."

Nghe vậy, bàn tay đang cầm thìa của Khương Dục bất giác siết chặt.

Ý của cậu ta là đang ám chỉ cậu ta là xử nam, đêm hôm qua cô phá trinh cậu ta ư?

"Chị Khương Dục, để tôi tự giới thiệu lại lần nữa, tôi tên Trâu Việt, là bác sĩ thú cưng tại bệnh viện Manh Sủng. Vài ngày trước, tôi đã hẹn thời gian với chị để đến khám sức khỏe cho Hoa Tiên Tử. Chị yên tâm, sáng nay Hoa Tiên Tử đã được kiểm tra thân thể rồi, không có vấn đề gì lớn, chỉ có điều dạ dày nó tiêu hóa không tốt lắm, còn hơi sưng tấy, lát nữa tôi sẽ kê cho nó một ít thuốc tiêu viêm. Với lại khi chị cho mèo ăn thì nhớ chú ý chia thành nhiều bữa nhỏ và đừng để nó ăn quá nhiều trong một lần. Hai con mèo còn lại là Phú Quý và Nguyên Bảo tôi cũng đã xem qua, chúng đều khỏe mạnh, chị chăm sóc chúng nó rất tốt."

“Ừ, làm phiền cậu rồi.”

Nhưng điều mà Khương Dục muốn nghe không phải là những điều này, rốt cuộc người đàn ông này đạo hạnh quá cao hay là ngốc thật.

“Ừm, nói đến đêm hôm qua…”

Khương Dục muốn nói lại thôi, cô đang suy nghĩ nên nói như thế nào cho phải.

Chuyện này Trâu Việt rề rà không nhắc tới, càng là như vậy, Khương Dục càng cảm thấy không chắc chắn.

Lòng cô lên xuống thất thường, giống như bị dày vò nhiều lần trong chảo dầu, cảm giác không dễ chịu chút nào.

"Trâu Việt, cậu bao nhiêu tuổi rồi?"

"Chị Khương Dục, tôi đã 25 rồi."

Cậu ta nhỏ hơn mình sáu tuổi, Khương Dục thầm tính toán nói trong lòng.

"Cậu cũng là người trưởng thành rồi, chuyện xảy ra đêm hôm qua, cậu… Cậu thấy thế nào?"

Khương Dục căng da đầu vạch trần.

Cô cúi đầu, không dám nhìn vẻ mặt của Trâu Việt.

Trâu Việt nhìn Khương Dục đang rũ mắt ở phía bên kia bàn ăn, cô cắn môi, vẻ mặt bối rối.

Suy nghĩ của Trâu Việt bị kéo về đêm qua.

Đôi môi như cánh hoa, xúc cảm ấm áp và mềm mại.

Khi hôn lên, vừa trông như một đóa hoa mỏng manh, lại vừa giống như một loại thạch trái cây vị dâu tây vậy.

Đôi môi như thế, lại đốt lửa trên cơ thể anh, gặm cắn liếʍ láp không theo bất kì tiết tấu nào.

Bởi vì say nên cô nhận nhầm anh thành người khác, gọi tên một người khác, đẩy ngã, rồi đè lên người anh, gần như hành hạ làm loạn trên người anh.

Khương Dục nhiệt tình như yêu tinh, dựa vào bản năng, khám phá cơ thể anh.

Trâu Việt cảm thấy nóng rực, cả người khô nóng, bốc hơi đến mức khuôn mặt cũng bắt đầu đỏ bừng bất thường, vành tai anh lại càng đỏ một cách kỳ lạ.

Tầm mắt khó khăn rời khỏi đôi môi của Khương Dục, anh muốn dời đi sự chú ý của mình, nhưng trong nháy mắt lại nhìn thấy bàn tay đang cầm thìa của Khương Dục, ánh mắt anh càng sâu thêm vài phần.

Những ngón tay mượt mà, thon dài, có chút mát lạnh.

Đêm qua, chúng cứ thế phá vỡ phòng bị của anh, bám vào nơi nhô cao giữa hai chân anh.

Cô vuốt ve không chút kinh nghiệm, nóng nảy trượt lên trượt xuống, thưởng thức.

Kỹ thuật của cô thật sự rất kém cỏi, khiến anh đau đến nhíu mày, nhưng cũng sướиɠ đến xương cụt tê dại.

Giống như con rắn nhỏ lạnh như băng, vào lúc anh hưng phấn thì thè lưỡi ra cắn anh.

Kí©h thí©ɧ, căng thẳng, đau đớn, thỏa mãn, cuối cùng khiến anh không thể kìm chế được kɧoáı ©ảʍ mà bắn ra.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c bắn lên mặt, ngực và tay của cô.

Cô sững người một lúc, vô thức ngậm đầu ngón tay mυ"ŧ vào, rồi liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c trên tay, quả thật sự trời sinh yêu mị, suýt chút nữa khiến anh đánh mất tâm trí.

Đây là lần đầu tiên anh tiếp xúc thân mật với người khác giới, anh không hề đề phòng cô mà để cô dâʍ ɭσạи thân thể mình.

Chỉ là cuối cùng không đành lòng, anh ngăn cản cô, không làm đến bước cuối cùng.

Ai bảo anh đã lén yêu thầm cô suốt mười ba năm.

Thứ anh muốn không chỉ là thân thể của cô, mà còn cả trái tim của cô nữa.