Chương 2: Cố Thất Thất

Ngay từ đầu Vãn Ca đã cất giấu Cố Thất Thất . Bà đem Thất Thất giấu ở phòng luyện đan trong một gian phòng nhỏ . Lén dạy cô công pháp của Hợp Hoan Tông , còn cố ý thiết lập một kết giới cho gian phòng nhỏ . Trừ Cố Thất Thất và Vãn Ca ra, không một ai có thể vô được .

Nhưng Cố Thất Thất không có chút thiên phú nào , sư phụ cô dạy rất nhiều năm , nhưng mà Thất thất ngay cả dẫn khí vào cơ thể cũng không làm được chứ nói gì tới công pháp Hợp Hoa tông . Sự chậm chạp của cô khiến Vãn Ca tức giận , bà liền trực tiếp rời đi Ma gới . Để cho Thất Thất ở phòng luyện đan tự sinh tự diệt . Không thể luyện Thuần Âm Chi Thể thì không khác gì phế vật .

Sau đó Cố Thất Thất thật sự đói không chịu nổi mới chạy ra khỏi gian phòng nhỏ thì bị Vãn Nguyệt phát hiện . Mặc dù quan hệ tỷ muội không được tốt , nhưng dù sao Thất Thất cũng là đồ đệ của sư tỷ nên vẫn để cô ở lại làm để tử ngốc của Hợp Hoan Tông .

Ai ngờ Cố Thất Thất tu luyện kém nhưng thiên phú luyện đan lại không tệ . Cấp độ tu luyện đan càng cao nhưng phẩm chất của đan dược do cô luyện ra lại không quá cao vì cô mới ở luyện khí kì . Ví dụ như người luyện đan ở cấp bậc Kim Đan thì có thể luyện ra cấp ba hạ phẩm Thanh Tâm Đan nhưng không thể luyện ra cấp một thượng phẩm Tích Cốc Đan .

Sau khi Vãn Ca rời đi , Cố Thất Thất tiếp tục tu luyện , cô đã có thể dẫn khi vào cơ thể . Mặc dù tu vi thấp , nhưng đan dược cô luyện đều là cấp một thượng phẩm . Đặc biệt là Tích Côc Đan . Hơn nữa trong Hợp Hoan Tông , rất nhiều tỷ muội chưa có đan dược này , nên Tích Cốc Đan của Cố Thất Thất rất được ưa chuộng .

“Gần đây tu vi có tiến bộ không ” Vãn Nguyệt nhìn Cố Thất Thất dâng đan dược lên , hỏi .

“ Bẩm Tông Chủ , Thất Thất đã đến Trúc Cơ ”,

“Rất tốt, dựa trên thành phẩm tu luyện , Thất Thất của chúng ta có thể luyện đan cấp bậc càng cao.’’ Vãn Nguyệt cầm lấy viên đan dược từ trong hộp đan của Cố Thất Thất,

“Nếu đã Trúc Cơ, liền có thể tu luyện công pháp của Hợp Hoan Tông, không bằng đi đến Đỉnh Lô viện( là chỉ một toà nhà tên Đỉnh Lô) chọn mấy cái lô đỉnh đi?”

Cố Thất Thất nghe vậy lập tức đáp lại:

“Đa tạ ý tốt của tông chủ, nhưng Thất Thất muốn tu vi mình vững chắc sau này mới luyện công pháp.”

“Được rồi, vậy chờ người đến Trúc Cơ hậu kỳ thì ta sẽ an bài cho ngươi một cái lô đỉnh( ý chỉ những người đàn ông bị coi là vật giúp nữ giới trong Hợp hoan tông tăng tu vi), ai nha, không hổ là Thất Thất, Mị Đan này lại là thượng phẩm.” Vãn Nguyệt nhìn đan dược trên tay khen ngợi.

Cố Thất Thất thấy Vãn Nguyệt không nói chuyện lô đỉnh nữa mới yên tâm.

Mị Đan này cũng giống như Tích Cốc Đan, là đan dược có nhu cầu rất lớn của Hợp Hoan Tông, nên Vãn Nguyệt yêu cầu một tháng nộp đan một lần,chính vì vậy một tháng cô chỉ ra cửa một lần để nộp đan. Tích Cốc Đan sẽ được giao cho nhóm dược phẩm của tông môn, ddể các cô ấy phân phát cho tỷ muội chưa có Tích Cốc đan, mà Mị Đan thì trực tiếp giao cho tông chủ Vãn Nguyệt, do tông chủ ban thưởng cho các tỷ muội đắc lực, dùng cho lô đỉnh không nghe lời.

Thấy Cố Thất Thất không nói lời nào, Vãn Nguyệt lại nói:

“Ngươi thích sống trong gian phòng nhỏ? Có muốn cùng các sư tỷ sư muội khác ở cùng không?”

Gian phòng nhỏ là nơi Vãn Ca cất giấu Cố Thất Thất để luyện đan. Cố Thất Thất lại có thiên phú luyện đan nên không thích hợp ở chung với người khác, liền một mực ở nơi đó, mấy năm trước Vãn Nguyệt giúp cô mở rộng gian phòng nhỏ

“Bẩm tông chủ, Thất Thất thích gian phòng nhỏ hơn.” Cố Thất Thất cự tuyệt yêu cầu của Vãn Nguyệt, gian phòng nhỏ đến nay vẫn còn kết giới của Vãn Ca, bây giờ Vãn Ca cũng không còn ở Ma giới nữa, ngoại trừ Cố Thất Thất những người khác đều không vào được, vừa vặn phù hợp với ý nghĩ của Cố Thất Thất là không muốn giao tiếp, ngay cả lúc trước cũng là Cố Thất Thất hỏi Vãn Nguyệt để lấy tư liệu tự mình mở rộng kiến thức về đan dược.

“Vậy cũng tốt, gần đây Ma giới có chút hỗn loạn, không ít tu sĩ từ Nhân giới đi đến Ma giới, chúng ta không biết họ muốn làm gì, địa vị Hợp Hoan Tông của chúng ta ở Ma giới không thấp nhưng không giống như tông môn Nhân giới có hộ sơn kết giới, tu vi ngươi kém thiên phú nên là trốn trong gian phòng nhỏ cho an toàn chút.” Vãn Nguyệt vừa dứt lời liền khoát khoát tay bảo Cố Thất Thất lui ra.

Cố Thất Thất nhìn thấy Vãn Nguyệt khoát tay để cô lui ra trong lòng liền vui mừng, rốt cuộc là có thể về, vội vàng làm lễ cáo lui: “ Vâng, Thất Thất cáo lui.”

Cố Thất Thất trở lại phòng luyện đan, chờ dược thị đến lấy Tích Cốc Đan.

“Kỳ quái, làm sao còn chưa tới?” Cố Thất Thất buồn bực, “Ngày trước cứ giờ Tỵ là tới, sao hôm nay đến chỗ tông chủ trở về đã gần trưa rồi, như thế nào còn chưa tới?”

“Nếu không chẳng lẽ bây giờ cô phải tự đưa qua?”

Cố Thất Thất nghĩ thầm.

“Không được, không được, đi ra ngoài lại muốn gặp người khác đâu, cô không muốn đi, để cho các nàng ấy ngày mai tới lấy đi.”. Nhưng cô lại nghĩ lại:

“Không được, hôm qua kiểm kê dược liệu, Ngôn Tinh Thảo đã không đủ, hôm nay nếu không nói với dược thị, ngày mai cô lấy gì luyện đan?”

Cân nhắc một chút hai bên thấy người khác không kiếm đủ linh thạch cùng không luyện đủ số lượng đan dược, Cố Thất Thất vẫn lựa chọn ra ngoài để đưa đan dược cho dược thị, dù sao cô cũng rất nghèo.