Chương 10: Cắn câu 2

Anh ta năm nay hai mươi sáu tuổi, nhưng đã là bác sĩ phó trưởng khoa phẫu thuật tim của bệnh viện Nhân dân Số một, một trong ba bệnh viện hàng đầu thủ đô, là người nối nghiệp được lựa chọn bởi bác sĩ trưởng khoa Phẫu thuật tim, là bác sĩ thiên tài phẫu thuật tim nổi tiếng quốc tế.

Cho nên...

Đúng là gặp quỷ, tại sao lúc trước cô cứ phải treo cổ trên cành cây Tần Sở kia chứ?

Qua lần so sánh này, người đàn ông từng không thân quen lại khiến Hướng Dĩ Mạt càng nhìn càng thấy thuận mắt.

Không chỉ bởi sự ưu tú của anh ta, mà còn vì anh ta là bài thuốc hay có thể cứu mạng cô, a hu hu.

Vả lại anh ta còn cho cô nhiều điểm tình yêu như vậy, anh Cảnh, anh là thiên sứ phải không.

Trong lúc Hướng Dĩ Mạt cảm khái, Cảnh Khiêm đi tới nhà bếp, ắt phải qua chỗ phòng ăn, anh ta lập tức nhìn thấy giấy thông báo bệnh tình nguy kịch để trên bàn ăn.

Đôi mắt anh ta ngưng lại, ngón tay thon dài đưa tới tờ giấy thông báo này...

Bên trên chữ ký của bác sĩ khám bệnh là con dấu đỏ tươi của bệnh viện Nhân dân Số một, thực sự như đâm thẳng vào mắt anh ta đau đớn.

Anh ta lại đọc nội dung giấy thông báo này.

Không phải chính là ngày Hướng Dĩ Mạt vội vàng chạy đi với khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, rồi đâm sầm vào anh ta sao?

Hóa ra... Hóa ra là như vậy.

Đôi tay vốn từng không hề có hành động dư thừa run rẩy nào trên bàn mổ, nay lại run run không cách nào kiểm soát.

Đôi mắt anh ta trở nên nặng nề, trái tim như cũng chìm sâu vào đáy vực.

Hướng Dĩ Mạt... thật sự bị bệnh.

Ý thức được chuyện này, vào giờ phút này anh ta mong mỏi Hướng Dĩ Mạt đang lừa người, đang nói đùa thôi biết bao.

Anh ta ôm hy vọng gần như cực kỳ nhỏ bé, có lẽ là Hướng Dĩ Mạt ngụy tạo tờ giấy này, Cảnh Kiêm bấm điện thoại gọi cho vị bác sĩ ký tên trên tờ giấy, người mà vừa hay anh ta quen biết.

"Hóa ra bác sĩ Cảnh quen biết cô Hướng, bệnh nhân ngày hôm đó? Khoan, anh bảo anh nhìn thấy giấy thông báo bệnh tình của cô ấy ở nhà cô ấy? Anh với cô ấy..."

Vừa định hỏi hai người có mối quan hệ gì, đối phương lại cảm thấy như đã rõ như ban ngày, dừng vài giây rồi nói tiếp: "Đúng là tôi ký tờ giấy đó, cô Hướng nói với anh cô ấy không bị bệnh, hẳn là không muốn anh biết chân tướng thôi."

"Ngày đó cô Hướng ngất xỉu ở Hoàn Vũ thành, được đưa tới trung tâm cấp cứu. Chúng tôi kiểm tra toàn diện, phát hiện các cơ quan bộ phận toàn thân cô ấy đang có xu hướng suy kiệt mà không rõ nguyên nhân."