- 🏠 Home
- Hệ Thống
- Ngự Trị Vạn Giới
- Chương 61: Giao hoan.
Ngự Trị Vạn Giới
Chương 61: Giao hoan.
((NHẮC NHỞ MỘT CHÚT: CHƯƠNG 60 VÀ 61 TA VIẾT RIÊNG TRONG HAI NGÀY KHÁC NHAU, CẢM XÚC CÓ CHÚT KHÔNG ĐỒNG ĐỀU, CÓ CHÚT KHÔNG LIỀN MẠCH A. VÌ THẾ NHỮNG CHI TIẾT KHÓ CHỊU CÓ TRONG CHƯƠNG THÌ HY VỌNG CÁC VỊ KHÔNG SĂM SOI MÀ BỎ QUA CHO TÁC :>. À CÒN MỘT CÁI NỮA, TÁC VIẾT TRUYỆN NÀY SẮC CÓ CHÚT DÀI CHO NÊN SAU NÀY SẼ HẠN CHẾ MÀ TẬP TRUNG VÀO CỐT TRUYỆN CHÍNH NHÉ, HOẶC NẾU CÁC ĐẠO HỮU THÍCH NHƯ THẾ NÀY THÌ CHO MỘT ĐÁNH GIÁ ĐỂ TA BIẾT CÓ NÊN HAY KHÔNG VẪN SẼ VIẾT SẮC VỚI LIỀU LƯỢNG VÀ ĐỘ DÀI NHƯ HIỆN TẠI…CẢM ƠN VÌ ĐÃ ĐỌC)).
Lại thêm một lần nữa môi lưỡi cùng hòa quyện khá lâu cho tới khi thực sự thỏa mãn thì đôi nam nữ mới từ từ mà luyến tiếc tách rời khỏi đối phương.
Hiện tại Thu Phương đã không còn chống đối hay phản kháng dù chỉ là một chút, nàng hiện tại đã thực sự chấp nhận hắn, thay vì cứ lo nghĩ tới hậu quả sau này.
Dù những lời hắn nói trước đó là sau này sẽ khiến nàng trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất khiến cho nàng có chút chờ mong.
Nhưng lúc này nàng chẳng quan tâm gì nữa hết, chỉ tập trung vào sự kɧoáı ©ảʍ do tình yêu và nɧu͙© ɖu͙© mang lại.
Và quan trọng nhất là nàng cũng biết thực lực của gia tộc vô cùng mạnh mẽ, không phải thế lực nào cũng có thể đối chọi lại a…
Môi hôn tách rời, tơ nước bạc trắng cũng đã biến mất.
Gương mặt Thu Phương lúc này đỏ ửng một màu gấc chín mà e thẹn tránh né, không muốn cùng hắn đối mặt.
Thế nhưng là Ninh Vương không phải hoàn toàn chỉ là một con thú chỉ nghĩ tới sự thỏa mãn của bản thân mà quên đi nữ nhân của chính mình.
Hắn giữ lấy đầu nhỏ của nàng thẳng với gương mặt hắn, ánh mắt hắn tràn ngập nhu tình cùng khát khao chiếm hữu cả thể xác lẫn linh hồn của Thu Phương rồi bắt đầu nói ra tình ý của mình.
“Đừng tránh né, đừng sợ hãi nữa, hãy nhìn vào mắt của tôi và xem em thực sự muốn gì”.
“Và chỉ cần đó là điều em muốn thì cho dù là hái sao trên trời xuống tôi cũng lấy bằng được cho em”.
Lời của hắn phát ra, Thu Phương liền nghe rõ được mà không bỏ sót một câu một chữ nào hết. Trong lòng nàng liền rung động, xốn xang một mảnh, cảm xúc vô cùng khó tả mà không biết phải nói sao cho phải.
“T-ta, ta chỉ muốn ở bên cạnh ngươi…cùng ngươi sống một cuộc sống hanh phúc, viên mãn là đủ rồi”.
“Nhưng Huyền gia, gia tộc của ta sẽ không để yên cho chuyện này xảy ra, cho dù chúng ta có trốn tới chân trời góc bể đi chăng nữa cũng không thoát được khỏi tay họ”.
“Và một khi bị bắt được…ngươi sẽ bị bọn họ gϊếŧ mất…ư…hức…em không muốn điều này xảy ra…nếu ngươi chết, ta sẽ chết cùng ngươi”.
Nghe được tiếng lòng của nàng Ninh Vương chỉ ôn nhu mà hôn lên trán nàng một cái sau đó mở miệng.
“Đồ ngốc, em không cần phải lo lắng gì hết, có tôi ở đây thì cho dù trời có sập xuống thì tôi cũng sẽ chống lưng cho em chứ đừng nói chỉ là một cái Huyền gia”.
Âm thanh của hắn có chút trầm xuống khi nhắc tới Huyền gia và vô cùng bá đạo mà chắc nịch khẳng định rằng cho dù trời có sập xuống thì hắn cũng sẽ chống lưng cho nàng.
Và từng ấy cũng là đủ để Thu Phương mê luyến vị này học sinh nam nhân của mình rồi.
Nàng ánh mắt mê ly mà vô cùng ngoãn gật đầu một cái nhẹ.
“Hiểu rồi đúng không? Vậy bây giờ chúng ta tiếp tục”.
Hai má nàng lại thêm một lần nữa có chút phiếm hồng khi nghe nam nhân của mình nói tiếp tục bắt đầu làm loại sự tình đó sau ít phút giải lao.
Hắn cúi thấp người xuống cái cổ trắng ngần mà tham lam hôn hít cùng mυ"ŧ chặt làn da thơm ngát đầy mềm mại ấy.
Hắn đây là đang muốn đánh dấu lãnh thổ lên trên thân bạn đời, nữ nhân của mình để cho kẻ khác khi nhìn thấy thì liền biết khó mà lui.
Bằng không kết cục liền sẽ rất là thê thảm a.
Cái dấu đỏ thâm do bị lực hút mạnh mà bắt đầu hình thành lên trên khắp toàn bộ thân thể nàng chứ không chỉ riêng ở cổ.
Mỗi một vị mà miệng lưỡi hắn đi qua đều để lại những dấu khó phai mà tận hưởng hương vị tới từ da thịt trên cơ thể nàng từ cổ đến vai rồi từ vai xuống đến thân,…
Cuối cùng hắn chỉ chịu dừng lại khi đã liếʍ mυ"ŧ hết toàn bộ nửa thân trên của nàng và phát hiện rằng phía dưới nơi u cốc chật chội ẩm ướt kia đã vô cùng lầy lội thì mới chịu dừng lại rồi ngẩng đầu lên.
Hai mắt gian trá, khoé miệng toát lên một nụ cười tà mị mà hướng sát vào vành tai của nàng cắn nhẹ một cái rồi mới từ từ mở miệng.
“Nhiều như vậy dâʍ ŧᏂủy̠? Phải chăng Huyền Thu Phương em bị tôi làm cho kí©h thí©ɧ tới mức chảy nước sao?”.
“Vậy em có muốn thử thêm một chút sự tình kí©h thí©ɧ hơn không?”.
Âm thanh và hơi thở ấm áp tràn ngập cương dương chi khí của hắn như một luồng nhiệt lưu phả vào vành tai nàng rồi đi sâu vào trong suy nghĩ cùng tiềm thức khiến hai má nàng càng thêm đỏ ửng khi phát hiện phía dưới của bản thân đã mất đi sự khống chế.
Từ nơi sâu thẳm bên trong thân thể của nàng đang từng dòng thủy lưu dâʍ ɖị©ɧ tràn ngập hương thơm xử nữ đang vô thức mà tiết ra trước kɧoáı ©ảʍ tới từ kỹ xảo cùng khả năng liếʍ láp đầy tinh tế và điêu liệu của hắn.
“Ưm~”.
Thu Phương ngượng ngùng mà quay mặt tránh né qua một bên, nàng chỉ “ưm” nhẹ một tiếng lí nhí từ sâu bên trong cổ họng đáp lời trước câu hỏi đầy sự dâʍ ɖu͙© của Ninh Vương.
“Nói thật rõ xem nào? Bằng không tôi sẽ dừng lại và mặc kệ em đó!”.
Ninh Vương sẽ không dễ dàng để cho nàng tránh né như vậy mà tiếp tục lấn tới phá đi sự lý trí còn sót lại bên trong nàng, khiến nàng sau này chỉ có thể phụ thuộc vào hắn a.
“...Ưm…c-có…ta muốn…muốn ngươi…muốn cơ thể của ngươi, thân thể ngươi…Ninh…mau tới yêu em đi!!~♥♥”.
Thu Phương ngập ngừng giây lát sau đó hai mắt đẫm lệ, gương mặt tràn ngập hạnh phúc và vui sướиɠ trong khoảnh khắc tuyệt vời của hai người.
Kɧoáı ©ảʍ của nɧu͙© ɖu͙© và tình yêu mang lại khiến cho nàng buông bỏ toàn bộ lý trí còn sót lại để nhường chỗ cho cảm xúc tới từ con tim mà nói ra hết tất cả những gì mà một nữ lão sư mẫu mực không nên nói.
Ngay lúc này nàng dường như bộc lộ toàn bộ cảm xúc chân chính từ sâu bên trong trái tim mình mà hoàn toàn biến thành một cái nữ nhân thành thục đầy sự hấp dẫn.
“Như ý em muốn, bảo bối của ta”.
“Hôm nay sẽ là ngày em cảm thấy hạnh phúc nhất trên đời”.
Nhìn Thu Phương như vậy thổ lộ cảm xúc đối với mình, Ninh Vương lòng chiếm hữu đối với nữ nhân này lại gia tăng thêm một bậc.
Nàng cả đời này chỉ thuộc về hắn và chỉ một mình hắn mà thôi, bất kể thằng đàn ông nào khác dám có ý định nhăm nhe đến nàng thì cái chết sẽ là điều kẻ đó phải cầu xin để được hắn ban cho…
Không để nữ nhân của mình phải chờ lâu thêm một phút giây nào nữa, Ninh Vương miệng ngay lập tức nhấp nhắm thẳng hai mép thịt hồng phía dưới nơi u cốc lầy lội của nàng mà áp sát rồi tham lam bú ʍúŧ từng giọt tinh hoa nữ nhân tiết ra mỗi khi sung sướиɠ hay cao trào.
Từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, Ninh Vương đầu lưỡi không ngừng di chuyển trên khắp mọi vị trí bên ngoài cửa động mà liếʍ láp sạch sẽ, không bỏ sót một vị trí nào cả.
Nàng tiết ra bao nhiêu, hắn liền liếʍ sạch bấy nhiêu mà bỏ vào trong miệng tận hưởng hương vị của trinh nữ…
Cho đến khi bên ngoài đã bắt đầu trở nên khô ráo không còn chút một chút dâʍ ɖị©ɧ tiết ra thì hắn mới ngừng lại một chút. Tiếp đó hai đưa một bàn tay lên mà vân vê, sờ nắn trêu đùa hạt lựu đỏ tươi nhỏ nhắn của nàng.
Nó dường như đang có chút run rẩy mà dần dần trở lên căng cứng trước sự trêu đùa kí©h thí©ɧ dưới bàn tay và kỹ xảo của hắn.
“Áh…ưm…hừ…mmm…!!♥♥”.
Thu Phương đột nhiên rên lớn một tiếng vô cùng da^ʍ mị, kiều diễm, nhưng không phải trước sự kí©h thí©ɧ tới từ bàn tay đang trêu đùa hạt
lựu nhỏ của hắn.
Mà là nàng cảm nhận được phía dưới cửa động u cốc lầy lội của mình có thứ gì đó mềm mại ẩm ướt bắt đầu tiến sâu vào khiến cho nàng thân thể run lên, mà không tự chủ rên lên một tiếng…
Không sai, phía dưới nơi thần bí của nàng Ninh Vương đầu lưỡi như của hắn như con rắn nước mà trơn tuột mà từ từ tiến sâu vào bên trong nơi cửa động được hình thành từ hai mép thịt hồng ẩm ướt.
Nó bắt đầu xâm nhập vào sâu bên trong và bắt đầu tiến hành một tràng khuấy động liên tiếp vô cùng uyển chuyển, điệu nghệ như đã thực hành vô số lần khiến cho Thu Phương cơ thể hết sức vặn vẹo, uốn éo vì kɧoáı ©ảʍ nɧu͙© ɖu͙© hắn mang tới.
“Haahh…ưhmm…aahh…nhaaa~...”.
Hơi thở của nàng càng ngày càng trở nên dồn dập, gấp gáp mà tạo thành tiếng như có thứ gì đó sắp tới và thoát ra từ sâu bên trong thân thể nàng…
Kɧoáı ©ảʍ sắp đạt đến cực điểm trước bàn tay điêu luyện có chút điên dại cùng đầu lưỡi dài đang khuấy động bên trong nơi u cốc của hắn.
Cơ thể Thu Phương đang vô cùng kịch liệt vặn vẹo uốn éo, hơi thở ngày càng trở lên rõ nét hơn, vang vọng hơn mà lan ra khắp cả căn phòng ngủ.
“Aahh…haahh…Ninh~...em…sắp không chịu nổi nữa rồi…nó…nó…tới rồi…ahh…mmm…Ahhh…Hyaaa!!~~♥♥”.
Thu Phương thân thể một trận kịch liệt co giật, hai chân nàng kẹp chặt cổ hắn, hai tay nàng dí sát đầu hắn áp chặt vào hai mép thịt hồng của nàng.
Từ tận chỗ sâu bên trong cùng nơi thân thể của nàng một dòng nước ấm đang như hồng thủy vỡ đê mà trào ra một cách mất kiểm soát.
Ninh Vương đầu bị nàng hai chân, hai tay cho giữ chặt, hắn bất lực mà không thể làm gì hơn ngoài nằm im và chuẩn bị đón nhận những gì sắp tuôn ra.
Từ sâu bên trong chỗ cửa động, chính giữa hai mép thịt hồng, một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ cuồng phún mà ồ ạt phóng ra bên ngoài và đập thẳng vào mặt Ninh Vương đang nằm ngay vị trí đó. Mỗi một lần nàng co giật thì đầu hắn càng bị giữ chặt và cũng đồng nghĩa bị buộc phải đón nhận một dòng nước ấm bắn lên trên mặt…
Thế nhưng là Ninh Vương chỉ hơi nhếch mép cười một chút mà vô cùng tình nguyện đón nhận tất cả những gì mà nàng phóng xuất ra bên ngoài một cách đầy tận hưởng a.
Tất nhiên là không chỉ riêng gì hắn mà bất kể một tên nam nhân nào đang có mặt tại nơi này, ngay lúc này thì hầu như chắc chắn là 100 phần trăm đều sẽ tình nguyện dúi mặt vào và đón nhận tất cả, kẻ nào không làm như vậy thì là sinh lý vô cùng có vấn đề a…
Thủy lưu cuồng phún bao nhiêu lần thì hắn há miệng đón nhận bấy nhiêu mà cố gắng tận hưởng hương vị của trinh nữ một cách đầy đủ và triệt để nhất.
Bởi vì một lát nữa tiến công, hương vị này sẽ không còn nữa mà thay vào đó nó sẽ chuyển thành một mùi vị mà chỉ có thành thục nữ nhân mới có thể sở hữu.
“Hahhh…ha…hhh…ha~”.
Thu Phương gương mặt có chút hồng nhuận mà trở lên tươi tắn hơn rất nhiều sau khi được nam nhân làm cho sảng khoái a.
Mặc dù hơi thở có chút phập phồng, gấp gáp, nhưng dưới sự tác động của liều dược thủy tạm thời vô danh do Ninh Vương phối chế từ không ít các loại dược liệu chuyên điều chế ra các loại xuân dược mà thành. Với vô số công dụng như kí©h thí©ɧ và gia tăng kɧoáı ©ảʍ, gia tăng sự hưng phấn, gấp đôi sự thỏa mãn,.. Và vô số những công dụng khác.
Đặc biệt là nó không có một chút tác dụng phụ đáng kể, có chăng thì cũng chỉ là khiến người sử dụng nếu như quá liều hay quá nhiều sẽ dẫn đến tình trạng nghiện mà ngày càng trầm luân trong nɧu͙© ɖu͙© thể thôi.
Cho nên đây là lần đầu cũng là lần cuối Ninh Vương sử dụng đối với thân thể của Thu Phương và chắc chắn sẽ không có lần thứ 2…
“Hắc hắc, tôi nói em là tiểu dâʍ đãиɠ đâu có sai, nhiều nước như vậy cơ mà”.
Ninh Vương được nàng buông tha liền mở miệng cười nói, bàn tay không ngừng vuốt vuốt cho khô gương mặt vừa rồi bị nàng làm cho ẩm ướt sau đó đưa lên trên miệng liếʍ sạch sẽ không bỏ sót một giọt.
Thu Phương bị hắn nói như vậy liền xấu hổ che lấy mặt không dám nhìn nam nhân, lần đầu tiên liền đã bị hắn làm cho thất thố, phóng đãng như vậy rồi.
“Đừng che nữa, đây là lần đầu tiên của em, cũng là lần đầu giữa đôi ta, em không muốn cùng tôi tận hưởng mọi thứ thật trọn vẹn sao?”.
Ninh Vương giọng nói trầm ấm, nhẹ nhàng mà từ từ kéo xuống bàn tay đang che lấy gương mặt vì xấu hổ của nàng.
Thu Phương cũng cảm thấy lời của nam nhân nói cũng không có sai nên một chút phản kháng cũng không có mà thuận theo sự điều phối của hắn, gương mặt đỏ ửng cùng thân thể đang co quắp cũng dần dần thả lỏng ra.
Hai mắt nàng long lanh đầy mị thái mà nhìn lấy nam nhân của mình tràn đầy yêu thương rồi từ từ mở miệng phát ra âm thanh.
“E-em…sẵn sàng rồi…Ninh~...em muốn anh”.
Nhìn xuống dưới hạ thể của hắn và thấy côn ŧᏂịŧ đã cương cứng từ lâu và hiện tại vô cùng khó chịu, bứt dứt khi chưa được giải tỏa.
Thu Phương cũng là một nữ nhân rất hiểu chuyện, nàng đã được hắn làm cho thỏa mãn một lần rồi và kí©h thí©ɧ vô số lần rồi, còn hắn thì từ đầu tới giờ chưa nhận được gì cả.
Nàng biết cũng đã tới lúc cùng hắn hòa quyện làm một thể rồi.
Ninh Vương hiện tại không còn cần phải cưỡng chế, hay khống chế mà tiến hành gian da^ʍ nàng nữa rồi, hiện tại nàng đã thực sự chấp nhận người nam nhân này rồi.
Nhận được sự cho phép của nàng, Ninh Vương từ từ lột xuống chiếc khăn tắm đang cuốn dưới hạ thể mà quăng xuống một bên dưới nền đất.
Một chiếc cự hình côn ŧᏂịŧ vô cùng to, bự hiện ra, nói nó so với nam nhân bình thường thì nói nó gấp đôi hay gấp ba cũng không quá đáng một chút nào hết.
Nước da có chút ngăm đen hùng dũng, mạnh mẽ, nó cương lên mà vươn dài vô cùng ngạo nghễ để lộ ra một chút đầu rùa màu tím đậm khiến nữ nhân xốn xang, rạo rực a…
Nhìn thấy thứ đó của hắn hiện tại đang ở ngay trước mắt, Thu Phương há hốc miệng lưỡi, không thể tin được mà dùng tay che lấy miệng vì thằng em khủng bố của hắn.
“Ninh~...ực…thứ này…vừa sao? Có thể…không đưa nó vào sao? Em nghĩ mình sẽ…không chịu nổi đâu”.
Thu Phương âm thanh có chút lắp bắp mà có chút trốn tránh, không muốn hắn đưa thứ này vào bên trong thân thể của nàng, cụ thể thì là xâm nhập vào nơi u cốc chật hẹp của nàng.
“Em yên tâm, nữ nhân các em chính là một giống loài vô cùng thần kỳ, cho dù có lớn hơn chăng nữa thì cũng chắc chắn vẫn sẽ vừa”.
“Tôi bảo đảm với em đó”.
Ninh Vương một tay cầm côn ŧᏂịŧ, một tay chỉ chỉ vào nơi cửa động của nàng mà khẳng định chắc nịch không một chút e dè, ấp úng…
“Hít…Phù~, Vậy được rồi, anh hứa với em phải thật nhẹ nhàng đó, bằng không thì lần sau đừng hòng đυ.ng tới em nữa”.
Thu Phương hít thở một hơi thật sâu trước khi thực sự hiến thân cho hắn, để cho hắn lấy đi lần đầu của mình.
Ninh Vương bỏ qua bước bôi trơn cho côn ŧᏂịŧ dễ dàng hơn và thông thuận hơn trong quá trình khai phá vì u cốc của nàng đã sớm ẩm ướt lầy lội rồi. Hắn trực tiếp kê ngay côn ŧᏂịŧ vào chính giữa hai mép thịt hồng, ngay chiếc miệng cửa động nho nhỏ mà chuẩn bị tiến vào bên trong.
Đầu rùa bắt đầu tiến sát vào cửa động, từ từ, từ từ mà bắt đầu chèn ép nong rộng lỗ nhỏ ra mà xâm nhập vào bên trong vô cùng chậm rãi.
“Áh…ư…Ninh~...đau quá…ưmm…chỗ đó…của em…rách mất”.
Thu Phương đôi tay bấu chặt lên da thịt sau lưng của nam nhân như muốn cào nát nó, âm thanh của nàng có chút thống khổ mà rêи ɾỉ một cách hết sức đau đớn.
Việc này khiến cho Ninh Vương phải đình chỉ lại động tác của mình một chút mà cúi thấp đầu xuống đặt lên đôi môi nàng một nụ hôn thật nồng cháy.
Sau đó bắt đầu đi xuống cổ xuống vai và xung quanh hai bầu sữa rồi lại lặp lại, để cố gắng kí©h thí©ɧ thân thể nàng mà khiến cho nó quên đi đau đớn phía dưới hạ thân.
Một tay đặt bên trên nệm chống đỡ thân thể, tay còn lại hắn nắm chặt lấy một bên gò bông đào căng tròn của nàng mà không ngừng nắn bóp thành đủ mọi loại hình dáng khác nhau, khi thoảng còn nhéo nhéo mà không ngừng trêu đùa hai đỉnh nhũ hoa như muốn ngắt đứt nó.
Hắn làm nhiều chuyện như vậy suy cho cùng cũng là chỉ muốn giúp cho nàng tạm thời quên đi đau đớn trước khi bị hắn tiếp tục tiến vào mà thôi.
Ninh Vương tranh thủ trong lúc nàng vẫn còn đê mê với kɧoáı ©ảʍ trước sự kí©h thí©ɧ mà hắn mang lại mà tiếp tục tiến sâu vào hơn nữa.
Ót~
Côn ŧᏂịŧ ngoại cỡ hung hăng tiến sâu vào hết cỡ mà đâm tới tận sâu bên trong hoa tâm của nàng, lớp màиɠ ŧяiиɧ mỏng của nàng bị hắn phá tan sau một cú đâm vô cùng mạnh bạo, dứt khoát.
Máu tươi từ chỗ cửa động bắt đầu chảy ra rồi dính lên trên thân côn ŧᏂịŧ của hắn.
“Ưhmmmm~!!!”.
Hai dòng lệ cũng theo đó mà tuôn rơi xuống từ hai khóe mắt của nàng, một phần là vì đau đớn của lần đầu tiên, nhưng chủ yếu là đến từ sự hạnh phúc khi nàng có thể trao thân cho người nam nhân mà mình yêu suốt bấy lâu nay, chứ không phải là cho bất kỳ người đàn ông nào khác mà nàng không mong muốn.
Huyền Thu Phương muốn khóc rống lên vì sự đau đớn đến từ lần đầu bị phá trinh, nhưng môi thơm và đầu lưỡi của nàng bị hắn khóa chặt cho nên chỉ có thể ú ớ bên trong cổ họng một tiếng dài.
Hai bàn tay hắn nắm chặt lấy hai bàn tay của nàng mà muốn cùng nàng tận hưởng giây phút này một cách trọn vẹn nhất, để hắn không quên mất rằng khoảnh khắc mà hắn lấy đi tấm thân xử nữ của nàng thì sau này cho dù có chuyện gì xảy ra thì cũng đều do hắn tới gánh vác.
Còn bản thân nàng thì sẽ mãi mãi thuộc về hắn, cả thể xác lẫn linh hồn…
Sau cùng, đau đớn của lần đầu cũng từ từ giảm bớt đi phần nào, hai người cũng từ từ mà luyến tiếc tách rời ra khỏi đôi môi ngọt ngào của đối phương.
Ánh mắt nàng mê ly vẫn còn ẩm ướt hai hàng lệ nhìn lấy người nam nhân của mình, trong lòng nàng tràn ngập niềm hạnh phúc cùng sự vui sướиɠ.
Ninh Vương cũng vậy, hắn ánh mắt đầy ôn nhu, trìu mến nhìn nữ nhân đang nằm dưới hạ thân của mình sau đó cúi thấp người xuống một lần nữa, liếʍ láp đi chỗ nước mắt vẫn còn vương vẫn bên trên khóe mắt của nàng vì sự đau đớn tới từ lần đầu tiên mà hắn mang lại.
“Xin lỗi vì đã làm em phải chịu đớn đau, kể từ giờ phút này em đã chính thức thuộc về anh rồi”.
“Huyền Thu Phương, anh yêu em!~♥♥”.
Ninh Vương giọng nói trầm ấm ôn nhu mà vuốt ve gương mặt xinh đẹp của nàng rồi mở miệng thổ lộ ra tâm ý từ sâu nơi đáy tim của mình.
“Ưm…hức…em cũng thế, Ninh Vương, em yêu anh!~♥♥”.
Thu Phương cũng thế, nàng hai mắt một lần nữa lại ướt đẫm, hai dòng lệ của sự vui sướиɠ và hạnh phúc tuôn rơi mà mê ly nhìn lấy người đàn ông của mình và nói ra hết tâm tư cùng thành ý từ tận tâm can.
(((Gì mà sến súa vãi òn thế nhỉ, hắc hắc…)))
Hai người nhìn vào ánh mắt của đối phương và dường như đã thấu triệt tâm ý của nhau, nàng nhắm mắt gật đầu, hắn cũng theo đó mà phía dưới bắt đầu theo đó mà động đậy.
Côn ŧᏂịŧ bắt đầu chuyển động vô cùng nhè nhẹ, chậm rãi hết mức có thể để tránh cho nàng bị tổn thương.
Vì trong 3 nữ nhân của hắn thì nàng là vẫn chỉ là người bình thường, chưa từng trải sự cải tạo hay tiến hóa về mặt thể chất giống như Nhã Phương và Khả Nhiên thông qua Sát Cơ Vỹ.
Do đó, hắn tạm thời chưa thể vì kɧoáı ©ảʍ nhất thời mà khiến thân thể nàng chịu tới đau đớn, tổn thương được…
Ninh Vương duy trì cùng một tốc độ, cùng một lực đạo, cứ liên tục di chuyển ra vào 9 cạn 1 sâu. Đâm vào rút ra liên tục bên trong u cốc, côn ŧᏂịŧ của hắn liên tục ma sát với từng thớ thịt ẩm ướt bên trong thân thể của nàng đầy nhịp nhàng.
“Ưmmm…mmm…nnn…nhanh quá…chậm chút…mmm~!”.
Thu Phương hiện tại đã hoàn toàn trở thành một vị thục nữ quyến rũ, nàng âm thanh ngày một kiều mị, dâʍ đãиɠ mà kích phát thú tính bên trong Ninh Vương a.
Trước sự bóp chặt, khít rịt tới từ từng thớ thịt ẩm ướt bên trong u cốc lầy lội ấy cùng với sự dâʍ đãиɠ mỗi một lần rêи ɾỉ của Thu Phương cứ liên tục kí©h thí©ɧ bên tai hắn. Ninh Vương đôi lúc thực sự có chút không kiềm chế nổi mà thực sự muốn bỏ cuộc và phóng xuất hết những gì mình có ra bên ngoài, rồi tính sao thì tình.
Nhưng may mắn thay là hắn vẫn còn có thể nhẫn nhịn được mà từng bước mạnh mẽ hơn mà dần dần nong rộng nơi u cốc chật hẹp của nàng ra và biến nó thành hình dạng côn ŧᏂịŧ của hắn sau mỗi cú nhấp.
Bạch bạch bạch~
m thanh da thịt va chạm vào với nhau sau từng cú nắc của Ninh Vương, mọi thứ trong gian phòng này ngày càng trở lên phóng túng, kí©h thí©ɧ không thôi.
“Ưmmm…mmm…haahh..haahh…sâu quá…em chết mất…mmm~!”.
Thu Phương âm thanh ngày càng một lớn và rõ nét hơn khi bị hắn côn ŧᏂịŧ ngày một mạnh bạo và hung hăng hơn, nó hiện tại đã dễ dàng hơn trong việc đâm sâu vào tận trong hoa tâm của nàng trước mỗi cú nắc của hắn.
Bạch bạch bạch~
Không biết đã trôi qua bao lâu, mọi thứ hầu như đều vẫn không thay đổi, hắn vẫn cứ tiếp tục nắc bạo vào tận sâu bên trong đáy huyệt của nàng, còn nàng thì liên tục rêи ɾỉ, liên tục phát ra những âm thanh dâʍ đãиɠ để kí©h thí©ɧ hắn…
“Bảo bối, chúng ta đổi tư thế”.
Ninh Vương dường như đã có chút nhàm chán với tư thế truyền thống này mà rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi u cốc của nàng mà nằm ngửa xuống giường. Côn ŧᏂịŧ ngăm ngăm màu đồng ẩm ướt đầy dịch nhờn màu trắng sau quá trình phun ra nuốt vào và bóp chặt liên tục của từng thớ thịt bên trong u cốc của nàng.
Hung khí của hắn dựng thẳng lên trên trần nhà mà đợi chờ một điều gì đó.
Thu Phương khi này đã có chút khí lực mà nhổm dậy, sau đó trèo lên trên thân thể của hắn, tay cầm côn ŧᏂịŧ to dài nhắm ngay cửa động lầy lội của mình mà ngồi xuống.
Ót~
Côn ŧᏂịŧ cứ thế mà dễ dàng đâm sâu vào tận đáy huyệt của nàng, chạm tới mà ép chặt lấy hoa tâm sau nhiều lần nong rộng từ trước đó, khiến nó hình dạng có chút méo mó…
Hiện tại nơi đó của nàng đã biến thành hình dạng của hắn mất rồi.
“Ưmmmm!!!~♥♥”.
Thu Phương kiều mị rêи ɾỉ một tiếng đầy kí©h thí©ɧ sau khi đưa côn ŧᏂịŧ hắn đâm sâu vào tận trong cùng nơi tư mật của mình.
Ở trong tư thế này nàng chính là nữ kỵ sĩ đang rong ruổi trên thảo nguyên cùng chú hắc mã dũng mãnh, khoẻ khoắn của mình tiến ra chiến trường khói lửa.
Bạch bạch bạch~
Âm thanh da thịt cứ liên tiếp va chạm, ma sát vào nhau càng lúc càng mạnh bạo.
Cứ mỗi lần mông thịt của nàng sắp sửa va chạm với bắp đùi của hắn thì hắn liền sẽ phối hợp mà hẩy lên vô cùng nhịp nhàng.
Mỗi lần như vậy đều khiến Thu Phương mồm miệng há hốc, hai mắt trợn lên vì hoa tâm bị hắn thúc tới.
Một chút thốn thốn nơi đáy huyệt kết hợp với sự kí©h thí©ɧ do kɧoáı ©ảʍ của mỗi cú thúc như vậy mang tới.
Rất nhanh chóng Huyền Thu Phương lại một lần nữa đạt tới cao trào của nɧu͙© ɖu͙© kɧoáı ©ảʍ.
“Haahh…haa..mmm…Ứhgmmm!!!~♥♥”.
Hạ thân co giật, một dòng nước ấm nóng từ sâu bên trong cơ thể nàng lại một lần nữa mất kiểm soát mà trào ra bên ngoài.
Nàng vô lực đổ gục xuống thân thể nam nhân, ngửi ngửi mùi thơm tới từ thân thể hắn, tham lam hít lấy cương dương khí tức từ trên thân hắn.
“Hắc hắc, anh còn chưa ra thì em chưa được nghỉ ngơi đâu bảo bối”.
“Chúng ta tiếp tục”.
Ninh Vương cười da^ʍ một cái sau đó bế phốc Huyền Thu Phương dậy cùng chiều với hắn.
Hai tay hắn xách lấy hai bên bắp đùi đẫy đà của nàng mà biến nó thành hình chữ M.
Trong tư thế này toàn bộ thân thể kiều diễm của nàng đều bị phô ra về phía trước…
Không chần chừ đối với tư thế mà mình yêu thích nhất Ninh Vương côn ŧᏂịŧ vươn cao, nhắm thẳng u cốc lầy lội của Huyền Thu Phương sau đó mạnh bạo hạ thân thể mềm mại của nàng xuống một phát chạm đáy hoa tâm.
“Ưmmm!!~♥♥”.
Thu Phương như bị điện giật, vừa đau vừa thốn nhưng lại có chút kí©h thí©ɧ tỉ tê quái lạ.
Từ bên trong sâu lại thêm một dòng nước ấm bắn tung toé xuống dưới nền nhà, đồng thời khiến cho côn ẩm ướt không thôi.
Cảnh tượng hết sức da^ʍ dật a.
Ninh Vương mặc kệ nàng hiện tại tâm trí đang ở chốn nào, hắn bế nàng áp sát lên khung cửa kính cường lực mà nhìn ra bên ngoài Bắc Thành nhộn nhịp mỗi khi trời tối.
Đèn điện cùng ánh neon thắp trên mọi nẻo đường, trên mọi khu phố, phía dưới xe cộ nhộn nhịp mà băng băng trên đường.
Mọi thứ dường như vô cùng sống động a.
Hắn bắt đầu thúc mạnh liên tục không ngừng từ dưới lên trên đầy hung hăng, mạnh mẽ khiến cho miệng u cốc của nàng bây giờ đã có chút tê ran.
Thu Phương vòng tay qua sau cổ ôm lấy nam nhân để mặc cho hắn tuỳ ý, làm gì thì làm. Còn bản thân nàng thì nhìn qua cửa kính quan sát cảnh vật Bắc Thành nhộn nhịp a.
Thế nhưng là cảnh đẹp thì chẳng thấy đâu, Huyền Thu Phương chỉ thấy bộ dáng da^ʍ dật của mình mờ mờ ảo ảo, như ẩn như hiện bên trên tấm kính khiến nàng ngượng chín mặt vì sự phóng đãng trong tư thế này của bản thân.
“Hừ, Bảo bối, anh sắp không chịu nổi nữa rồi, anh muốn nội phóng”.
Ninh Vương sau hơn nửa tiếng đồng hồ đâm vào rút ra liên tục bên trong nơi u cốc xử nữ chật hẹp bóp chặt lấy côn ŧᏂịŧ hắn của Huyền Thu Phương thì giờ phút này hắn đã có chút không chịu nổi nữa rồi.
Ninh Vương muốn gieo hạt giống của mình vào sâu tận cùng bên trong nàng a.
“Không được đâu, có thai thì sao?”.
Thu Phương mặc dù yêu hắn nhưng nàng vẫn còn trẻ và hiện tại gia tộc sự tình vẫn còn ở ngay trước mắt, nàng sợ có thai sẽ làm ảnh hưởng tới nhiều thứ…
“Hừ, có con thì sinh thôi, em không cần phải lo chuyện này, anh nuôi được”.
“Hừ!!!”.
Ninh Vương nói xong liền hừ mạnh một tiếng, hắn kéo mạnh thân thể Thu Phương xuống dưới còn côn ŧᏂịŧ thì thúc mạnh lên trên mà ép chặt lấy hoa tâm của nàng.
Thân thể hắn giật giật mấy cái, từ phía đỉnh đầu côn ŧᏂịŧ một dòng tinh hoa đυ.c trắng phóng ra vô cùng mạnh bạo như những cơn sóng chèn ép hoa tâm của nàng mà khiến nó trướng lên vì quá nhiều.
Thu Phương cũng cảm thấy phía dưới bên trong nơi tư mật của bản thân một dòng nước ấm đang liên tục trào ra khiến cho bụng nàng có chút đầy mà trướng lên.
“Aahh…nhiều quá…em có thai mất…mmm!!!~♥♥”
Chỗ tinh hoa của hắn nhiều tới mức mà hoa tâm của nàng hết chỗ chứa đựng mà phải cưỡng ép đào thải bọn chúng ra bên ngoài sau đó róc rách mà chảy trên mặt của tấm kính.
“Haahh…haa…haa”.
Hắn dựa kê nàng dựa sát lên trên tấm kính còn hắn thì dựa sát lên trên thân thể mềm mại của nàng.
Hai người vô cùng thỏa mãn mà xếp chồng lên nhau thở phập phồng….
Phía dưới tinh hoa vẫn không ngừng chảy ra mà rỉ xuống tấm kính rồi chảy thẳng xuống nền đất.
Cuối cùng hai người phối hợp mà trao cho đối phương một nụ hôn nồng cháy trước khi tiếp tục lâm trận thứ hai.
Vì dưới tác dụng của thuốc, rất nhanh chóng thôi, sự thèm khát sẽ lại tiếp tục tìm tới hai người…
Cùng thời điểm đó, một âm thanh vô cùng quen thuộc vang lên.
“Đinh, kiểm trắc đến một chút thông tin, mời ký chủ kiểm tra”.
…
dài quá rồi! Sai chính tả á? Không check đâu các vị thông cảm ta đi ngủ đây, cũng sắp 6h sáng r
….
ủng hộ đi, đonate đi các vị đạo hữu:>
…
Các vi đọc truyện zui zẻ
- 🏠 Home
- Hệ Thống
- Ngự Trị Vạn Giới
- Chương 61: Giao hoan.