Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ngự Trị Vạn Giới

Chương 35: Ngọt ngào.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Phục Huyết Ma Kiếm?

Đại Huyết Sứ sao?

Hiện tại trong lòng Phục Ma hắn đang vô cùng kích động khi được chủ nhân đối xử với mình tốt như vậy.

Còn ban thưởng cho một thanh kiếm có vẻ như rất đáng giá a.

Nghĩ đến đây, Ninh Vương liền lập tức cho hắn câu trả lời.

“Thanh kiếm ngươi đang cầm trên tay tiêu tốn của ta 3 con Huyết Cơ Vỹ và một cái xác Huyết tộc Võ Sư hậu kỳ”.

“Cho nên ngươi biết nó đáng giá thế nào rồi chứ?”.

Nình Vương mở miệng phát ra âm thanh hướng về Phục Ma mà thông báo cho hắn cái giá để tạo ra thanh Ma Kiếm này.

Ba con Huyết Cơ Vỹ cộng thêm một tên Huyết tộc Võ Sư cảnh, tương đương 4 cái Võ Sư cảnh giới cấp bậc để tạo ra thanh kiếm này a.

Nghe tới đây trên gương mặt Phục Ma biểu hiện có chút ngoài ý muốn, thanh kiếm này đáng giá hơn 10 tên như hắn chứ đùa.

Ninh Vương vậy mà bỏ ra cái giá lớn như vậy chỉ để làm quà tặng cho hắn nhưng vẫn chưa biết mục đích của Ninh Vương sẽ là gì tiếp theo.

Cầm thanh kiếm trên tay Phục Ma biết chủ nhân đã làm ra quyết định này thì liền khẳng định chuyện không có dễ dàng như hắn tưởng tượng a.

“Ực… ta đã biết, chủ nhân”.

Phục Ma nuốt xuống một ngụm nước bọt sau đó đáp lời Ninh Vương.

“Có Phục Huyết Ma Kiếm ở trong tay, ngươi chỉ cần dùng máu của bản thân để nuôi dưỡng nó một thời gian cho đến lúc nó hoàn toàn nhận ngươi làm chủ. Khi đó thực lực và tiềm lực của ngươi sẽ tăng vô cùng nhanh chóng so với những kẻ đồng cấp”.

“Bất quá nói là nhận chủ cho nó sang miệng mà thôi, nói đúng hơn thì là nó chỉ cộng sinh với ngươi, theo ý ngươi mà làm việc. Chứ thanh kiếm này sẽ không hoàn toàn nhận ngươi làm chủ hay thuộc về ngươi mãi mãi”.

Ninh Vương đề cập tới việc có Phục Huyết Ma Kiếm trong tay thì Phục Ma hắn sẽ nhận được gì mà nó mang lại hắn. Sau đó tiếp tục giải thích thêm về công dụng cũng như cái giá phải trả khi chấp nhận cầm thanh kiếm này trên tay.

“Phục Huyết Ma Kiếm này có thể mang lại cho người sở hữu khả năng hồi phục vô cùng lớn mỗi khi công kích thành công kẻ thù. Mỗi lần như vậy nó sẽ cắn nuốt sinh mệnh lực của kẻ bị chém chúng sau đó chuyển hoá và hồi phục ngược trở lại cho người nắm giữ”.

“Nếu như ngươi chưa chịu phải tổn thương hay công kích gì, Phục Huyết Ma Kiếm sẽ tích tụ lại lượng hồi phục đó thành một lớp lá chắn xung quanh bảo vệ cho chủ nhân của nó, tất nhiên là độ bền của khiên chắn sẽ chỉ giới hạn ở một mức độ nào đó”.

Vậy, theo như cách giải thích này của Ninh Vương thì người nắm giữ thanh kiếm này sẽ gần như bất bại nếu ở trong một trận chiến ngang kèo ngang sức.

Càng kéo dài về sau, kẻ sở hữu Phục Huyết Ma Kiếm càng có nhiều lợi thế về mặt sức lực vì có khả năng hồi phục gần như tuyệt đối nếu có thể gây tổn thương cho kẻ địch.

Cộng với đó là khả năng gia tăng lực phòng ngự cho chủ nhân bằng cách tạo lá chắn từ lượng hồi phục dư thừa mà nó đạt được.

Một thanh Ma Kiếm có thể vừa công vừa thủ xác thực chính là một vật phẩm vô cùng chân quý a.

“Thôi, nói nhiều mỏi miệng quá, đợi nó nhận ngươi làm chủ sau đó tự mình tìm hiểu đi. Ta chỉ nói thêm một điều nữa cho ngươi biết đó là, đã cầm Phục Huyết Ma Kiếm trong tay thì bất kể việc gì ta giao cho ngươi đều phải hoàn thành tốt”.

“Nếu không thể, thì khi đó cả linh hồn và thể xác của ngươi và gia đình ngươi ta sẽ để cho Phục Huyết Ma Kiếm thôn phệ toàn bộ. Sau đó thay thế vào vị trí trống một cái Đại Huyết Sứ khác”.

“Hiểu rồi chứ? Ngươi biết ta nói là sẽ làm mà đúng không?”:

Ninh Vương vương liếc nhìn Phục Ma sau đó không có ý muốn giải thích thêm quá nhiều nữa mà để cho hắn tự đi tìm hiểu, đồng thời cũng cảnh cáo và răn đe tên thuộc hạ này.

Một khi đã cầm đồ của Ninh Vương hắn trong tay thì mọi việc được giao đều phải hoàn thành cho tốt nếu không cái giá phải trả là…

Vạn kiếp bất phục.

Nói xong sau đó Ninh Vương cũng không có chờ hắn trả lời mà lập tức đứng dậy đi lên trên lầu.

Phục Ma đứng ở phía sau chỉ cung kính cúi đầu trên tay nắm chặt thanh huyết kiếm, trong lòng hắn tự nhiên là đã có đáp án rõ ràng.

Loại này ban ân quả thực rất đáng giá, nhưng đồng thời kể từ giờ phút đó mọi thứ liên quan tới Phục Ma hắn đều sẽ bị trói chặt với Ninh Vương không có cách thoát khỏi.



Bước lên trên lầu 2 Ninh Vương liếc nhìn xung quanh một vòng, phát hiện bên trong phòng tắm chỉ còn lại một chút mùi thơm của dầu gội đầu và sữa tắm mà Nhã Phương để lại còn lắng đọng bên trong gian phòng.

Bên trong phòng ngủ của hai người phát ra một trận âm thanh khá lớn, có vẻ như là Nhã Phương đang làm khô mái tóc của mình bằng máy sấy.

Ninh Vương chỉ đứng ở cầu thang liếc nhìn không có đi vào trong phòng mà tiếp tục đi lên trên lầu 3 trở lại gian phòng thí nghiệm của mình.

Tiếp đó Ninh Vương tiến lại gần bể duy trì sự sống mà đứng trước lớp kính nhìn vào trong. Chỉ thấy Hoắc Đông đang hôn mê bất tỉnh thế nhưng là tinh huyết được huyết tâm của hắn chiết xuất ra mỗi ngày đều được Ninh Vương thu thập qua một đường ống dẫn chảy vào trong một bể thuỷ tinh khác.

Sau mấy ngày thì hiện tại đã thu thập được khoảng gần 2 lít tinh huyết của tên Huyết tộc này rồi.

Tít Tít Tít~

Ninh Vương bấm mấy cái nút điều khiển được gắn ở bên cạnh thành bể.

Thứ chất lỏng duy trì sự sống bên trong cũng theo động tác của Ninh Vương mà bị hút sạch chỉ để lại Hoắc Đông trên thân toàn ống dẫn với kim tiêm cắm trên người.

Mở lớp cửa kính ở bên ngoài ra Ninh Vương sau đó không chần chừ mà trực tiếp đâm một bàn tay của mình xuyên vào trong cơ thể Hoắc Đông.

Cảm nhận được đau đớn, tên Huyết tộc đột nhiên mở mắt tỉnh lại. Chỉ thấy một bàn tay đang đâm sâu vào thân thể của mình, còn phía trước chính là kẻ mà hắn căm phẫn vô cùng.

Tuy nhiên, còn chưa kịp kêu rên hay giãy dụa gì thì cả thân thể hắn bị Ninh Vương hấp thụ hoàn toàn.

Một dòng ký ức và thông tin được truyền vào bên trong đại não của Ninh Vương ngay sau khi hấp thụ.



“Hah, thì ra mọi chuyện là như vậy sao”.

Ninh Vuơng khóe miệng cười tà, dường như đã biết được gì đó từ trong ký ức của Hoắc Đông.

Định thần lại một chút sau khi tiếp nhận một lượng thông tin ký ức lớn như vậy không khỏi khiến cho Ninh Vương hắn có chút choáng váng.

“Đinh, ký chủ hấp thụ thêm một Huyết tộc, thu được một kỹ năng mới - Khống Huyết”.

m thanh hệ thống đã khá lâu bây giờ đột nhiên vang lên trở lại.

Hử?

Khống Huyết?

Kỹ năng mới sao?

Ninh Vương có chút sững sờ, hắn cứ ngỡ rằng bản thân chỉ có thể thu được một khả năng của Huyết tộc sau khi hấp thụ. Vì lần trước sau khi hấp thụ tên Huyết tộc gọi Thiên Vũ, hắn chẳng nhận được gì cả.

Chắc hẳn là vì hắn đã lấy sạch toàn bộ chỗ tinh huyết trong trái tim của hắn để nghiên cứu Huyết Sinh Dược Thuỷ hoặc cũng có thể là không phải như vậy.

Liếc nhìn qua mô tả kỹ năng Khống Huyết này một chút, Ninh Vương phát hiện đây là một kỹ năng có thể khống chế và điều khiển máu theo ý muốn của bản thân.

Chỉ cần là máu, Ninh Vương đều có thể dùng ý niệm để di chuyển bọn chúng trong không gian và cô đặc theo hình dáng mà hắn muốn. Ví dụ biến một dòng máu tươi thành những mũi tên máu rồi phóng vào kẻ thù gϊếŧ chết hắn hay là một tấm khiên bằng máu.

Hay bất kỳ hình dáng nào mà hắn có thể tưởng tượng ra được a.

Và hơn cả đó chính là, nếu như giữa hắn và đối phương có chênh lệch đủ lớn thì hắn có thể rút toàn bộ máu huyết bên trong thân thể kẻ đó ra bên ngoài để hấp thụ và hồi phục cho bản thân.

Một kỹ năng khá chất lượng a.

Ninh Vương hài lòng đóng bảng thông tin lại sau đó nhìn xung quanh một hồi, nhận ra cũng đã hết việc để làm.

Ninh Vương quyết định ra khỏi phòng đi xuống lầu hai tiến vào phòng tắm để thanh tẩy thân thể một trận cho cơ thể sảng khoái hơn.

Hiệu chỉnh nhiệt độ sao cho phù hợp, một dòng nước mát từ trên vòi hoa sen chảy xuống gột rửa thân thể hắn.



Sau 15 phút tắm rửa, Ninh Vương mái tóc dài ướt đẫm được hắn vuốt ngược ra phía vô cùng nam tính. Nửa thân dưới chỉ quấn lấy một chiếc khăn tắm, nửa thân trên cởi trần để lộ ra những múi cơ bắp thịt rắn chắc và cân đối đẹp mắt.

Tóm lại là vô cùng hoàn mỹ a.

Từng bước chân nhẹ nhàng trở về phòng ngủ của mình, Ninh Vương mở cửa phòng ra sau đó, chỉ thấy Nhã Phương thân hình lồi lõm quyến rũ vô cùng đang mặc một chiếc quần short màu đen làm từ vải cotton mỏng nhẹ thoải mái vô cùng.

Hai bên viền của nó những sợi dây rút được đan xen với nhau để tạo điểm nhấn làm cho người mặc thêm phần quyến rũ.

Phía trên nàng mặc cho mình một chiếc croptop hai dây màu trắng để lộ ra gáy ngọc cùng đôi vai trắng nõn như tuyết. Phía dưới một chút là eo thon cân xứng không một chút dư thừa vô cùng hoàn hảo.

Nhã Phương nằm úp người xuống giường bấm bấm nghịch lấy điện thoại của chính mình dường như vô tình hay cố ý mà không biết phía sau có người vừa mở cửa bước vào.

Ninh Vương bước vào sau đó, chỉ có đúng 3 chi tiết là đang đập vào mắt khiến hắn không rời đi chỗ khác được.

Cặp mông căng tròn vểnh cao lên đầy đặn, ở chính giữa là nơi bí hiểm nhất trên người nàng nhưng hiện tại lại đã bị che lấp bởi một lớp vải. Hai bên bắp đùi đầy đặn trắng nõn như tuyết đang ve vẩy đung đưa như muốn Ninh Vương tiến lại gần mà úp mặt vào vậy.

Đây chắc chắn là Nhã Phương nàng cố ý a.

Nhưng ngoài với dự đoán của nàng là Ninh Vương không có làm như nàng nghĩ, thay vào đó hắn tiến lại gần sau đó ngồi ở một bên.

Tiếp đó chỉ thấy cánh tay hắn hơi giơ cao lên một chút.

Đét~

m thanh da thịt va chạm với nhau vô cùng kí©h thí©ɧ, Nhã Phương đang bấm điện thoại giả vờ không có chú ý tới hắn.

“Aahh~”.

Một tiếng rên nhẹ phát ra từ trong miệng của nàng vô cùng dâʍ đãиɠ như thể vừa bị hắn sờ mó vào chỗ nhạy cảm vậy.

“Sao nào? Còn muốn tiếp tục giả vờ không chú ý tới anh sao?”.

Ninh Vương âm thanh phát ra, trong lòng có chút đắc ý.

Cô nàng này thế mà lại dám bơ hắn nhưng hành động thì lại như khıêυ khí©h sự nhẫn nhịn của hắn vậy.

“Hừ~ đáng ghét, ai mà thèm chú ý tới anh”.

Nhã Phương yêu kiều hừ nhẹ một tiếng, giọng điệu có chút dối lòng mà phát ra âm thanh.

“Vậy sao?”.

Thấy cô nàng này vẫn tiếp tục cho bản thân ăn bơ, Ninh Vương nhấc cả thân thể Nhã Phương nằm úp lên trên đùi hắn sau đó mở miệng nói.

“Chuẩn bị cầu xin anh tha cho nhé”.

Nói xong Ninh Vương kéo chiếc quần short nàng đang mặc xuống dưới bắp đùi, cánh tay bắt đầu hơi nhấc cao lên thủ thế chuẩn bị tấn công xuống cặp mông căng tròn nõn nà không chút tì vết của Nhã Phương.

ĐÉT…ĐÉT…ĐÉT~

Liên tục là những cú va chạm giữa lòng bàn tay của Ninh Vương đối với hai bên mông trắng nõn của Nhã Phương, lực tác động của hắn là vừa đủ để không khiến nàng cảm thấy quá đau tới mức không chịu được nhưng thi thoảng vẫn có hơi mất khống chế nên mạnh tay đôi chút.



Mỗi một lần tác động, cặp mông nõn nà của nàng lại rung lắc do dư chấn mà bàn tay Ninh Vương để lại vô cùng mỹ diệu a.

Trước hành động này của hắn, Nhã Phương đầu tiên là sững sờ, ngạc nhiên khi hắn bỗng dưng bế nàng nằm lên trên đùi hắn sau đó lột quần của mình xuống và tác động lên bên trên bề mặt cặp mông căng tròn của nàng.

Mới đầu Nhã Phương cảm thấy có chút không quen và hơi tê tê ở những vị trí mà hắn tác động qua, nhưng sau đó dần dần liền chuyển thành có chút tận hưởng trước hành vi này của hắn. Thi thoảng hắn có mạnh tay hơn một chút thì đó cũng chính là lúc mà nàng cảm thấy kí©h thí©ɧ và đê mê tới tận nóc.

Nhã Phương không biết vô tình hay cố ý mà không hề chống trả trước hành vi bại hoại này của hắn mà ngược lại chỉ nằm im ở đó tận hưởng, thân thể nàng chút run lên vì kí©h thí©ɧ sau mỗi lần bị Ninh Vương tác động vào mông. Từ trong miệng bắt đầu vô thức mà phát ra những âm thanh rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, mị hoặc xuyên thấu lòng người.

“Đừng…mà, ưhm…ư…aahh…nnn…mmm…ưm…aah…”.

Ninh Vương thấy vậy một mặt đắc chí sau đó dâng cao cánh tay của mình lên hết cỡ và tiếp đó liền hạ xuống một cú khá mạnh lên da thịt trắng nõn của nàng.

Bốp~

“Mmm…Ahhh~ ♥!”.

Ninh Vương đột ngột gia tăng lực đạo lên mấy lần khiến cho Nhã Phương không thể không phát ra một âm thanh rêи ɾỉ thật lớn vô cùng dâʍ đãиɠ a.

Nàng hiện tại vô cùng khó chịu trong người nhưng lại không muốn mở miệng cầu xin hắn tha cho mình, mà chỉ biết úp mặt xuống, bàn tay bấu chặt lấy ga giường, khóe miệng mật dịch bắt đầu mất kiểm soát mà chảy ra bên ngoài.

Thấy nàng như vậy Ninh Vương vô ý thức dừng lại một hồi sau đó nhìn xuống làn da của nàng đã trở nên đỏ ửng vì bị hắn tác động quá nhiều. Ninh Vương có chút không nỡ tiếp tục xuống tay, nhưng thay vào đó hắn thấy được nơi u cốc thần bí của nàng hiện tại đã vô cùng ướŧ áŧ, ngọc dịch thậm chí đã chảy xuống đầy trên ga giường.

Mặc dù nàng chưa khí nhưng hắn biết thời điểm đó sắp đến rồi.

Không khoan nhượng hay chần chừ, Ninh Vương hai ngón tay ở giữa như con rắn nước vô cùng uyển chuyển mà dễ dàng luồn sâu vào bên trong khe suối đã sớm ẩm ướt từ lâu của Nhã Phương và bắt đầu ngọ nguậy ở bên trong.

Còn Nhã Phương khi đó cứ tưởng hắn đã dừng lại mà tha cho nàng không tính toán nữa đang tính thả lỏng thân thể bình tĩnh thở một hồi thì đột nhiên phát hiện phía dưới nơi thần bí của mình bị thứ gì đó đột nhiên luồn sâu vào bên trong.

Nhã Phương há hốc miệng, hai mắt trợn lên vì sự kí©h thí©ɧ sau khi bị công kích bất ngờ, gương mặt càng thêm đỏ ửng nóng ran như lửa đốt, hơi thở bắt đầu gấp gáp, mật dịch tiết ra từ nơi khóe miệng ngày một nhiều hơn.

Hắn đây là đang tìm cách dày vò nàng tới chết sao?

“Ah~...mmm…nnn…đừng mà…Ninh~...nnn…tha…cho…em…mmm…”.

Nhã Phương không ngừng rêи ɾỉ khi bị hai ngón tay như rắn nước của hắn làm loạn ở dưới u cốc thần bí của mình.

Mặc dù miệng thì nói xin tha, nói đừng mà, thế nhưng nếu như Ninh Vương dám dừng lại thật ngay lúc này thì sau này Nhã Phương sẽ thà phong bế u cốc của nàng lại chứ không cho hắn tìm tới hay được phép sử dụng nữa.

m thanh rêи ɾỉ của Nhã Phương càng lớn, càng kí©h thí©ɧ tâm trí của Ninh Vương khiến cho hắn lật ngửa nàng lại sau đó hai ngón tay của hắn ngày một nhanh hơn, mạnh mẽ hơn mà khuấy động điên đảo bên trong nàng.

U cốc thần bí vì bị Ninh Vương khuấy động vô cùng mạnh bạo khiến cho Nhã Phương toàn thân đột nhiên run lên, nửa thân dưới bắt đầu co giật một cái. Chỉ thấy từ bên trong nơi sâu nhất và cũng là nơi thần bí nhất trên thân thể Nhã Phương nàng, một dòng nước ấm nóng như đập thủy điện bị vỡ vậy.

Nhã Phương la lên một tiếng, âm thanh phát ra là rất lớn, dâʍ đãиɠ vô cùng vì kɧoáı ©ảʍ đã đạt tới cực hạn mà thân thể đã không thể tiếp tục kiềm chế hay níu giữ lấy được nữa.

“Ahhhh~! ♥♥”.

Ngọc dịch ấm nóng phun từ bên trong cuồng phún ra bên ngoài như thác nước đổ xuống hạ lưu, bắn đầy lên trên ga giường đồng thời cũng dính đầy trên tay của hắn.

Lại thêm một cảnh tượng vô cùng tráng lệ tới mức rung động lòng người, đặc biệt là Ninh Vương lúc này a.

Nhìn lấy nữ nhân của mình đang vẫn còn đang thở hổn hển sau khi thân thể đã đạt tới cực hạn mà xuất khí ra bên ngoài.

Trên gương mặt Nhã Phương lúc này chỉ có sự hài lòng, cùng với thỏa mãn mà Ninh Vương mang lại cho nàng aa

Rút ra hai ngón tay vẫn còn dính đầy ngọc dịch bên trên khỏi u cốc của nàng tiếp đó, hắn đút sau hai ngón tay đó vào bên trong khoang miệng của Nhã Phương để cho nàng thưởng thức hương vị của chính mình. Cuối cùng Ninh Vương nhắm thẳng bờ môi ấy hôn mà đặt lên bên trên một nụ hôn sâu.

Đầu lưỡi hắn cũng chẳng kém gì so với ngón tay, nó như một con rắn nước luồn sâu và quấn chặt lấy đầu lưỡi của Nhã Phương mà cùng với nàng hòa quyện chỗ ngọc dịch vừa rồi bên trong khoang miệng của nàng.

Chỗ ngọc dịch tới từ nơi sâu thẳm nhất bên dưới u cốc thần bí của nàng mang theo mùi thơm nhàn nhạt khó tả hòa trộn cùng với mật dịch ngon ngọt bên trong khoang miệng của nàng tạo ra một thứ chất lỏng vừa thơm vừa ngọt giống như một loại rượu thơm ngon sau nhiều năm ủ dưỡng lên men vậy.

Ninh Vương tham lam mυ"ŧ sạch lấy thứ chất lỏng ngon ngọt ấy không chừa lại một giọt nào bên trong khoang miệng Nhã Phương khiến cho nó trở lên khô khốc khó chịu.

Nhã Phương khó thở muốn thoát ra hít lấy một chút không khí dù là nhỏ nhất nhưng phía sau đầu và gáy đã bị bàn tay của hắn giữ lấy không cho thoát ra, vì vậy Nhã Phương chỉ đành hết cách mà cố gắng chiều chuộng hắn nhất có thể, dù sao thì nam nhân này cũng đã vì nàng mà bỏ ra rất nhiều thứ.

Chẳng lẽ nàng lại không đáp trả lại được cho hắn dù chỉ là một chút.

Sau một lúc, Ninh Vương mới nuối tiếc mà từ từ thả ra miệng nhỏ của nàng, lần này không có sợi tơ nước nào được hình thành vì mọi thứ đều đã bị Ninh Vương tham lam mυ"ŧ sạch cả rồi.

Nhã Phương tranh thủ thở hổn hển một lúc, sau đó chỉ thấy nam nhân của nàng đang dùng một ánh mắt ôn nhu hạnh phúc nhìn lấy chính mình mà mở miệng phát ra âm thanh.

“Bảo bối, em luôn là như vậy, như rượu ngọt khiến lòng anh đắm say a”.

“Còn giờ thì thay quần áo chúng ta đi ăn tốt trước, dù sao thì đêm nay vẫn còn rất dài và trên hết là cũng đã hơn 2 ngày nay em chưa ăn gì rồi”.

Nói tới đây Ninh Vương trong lòng có chút thương tiếc mà đặt tay lên bên trên gương mặt của nàng ôn nhu xoa xoa lấy nó, Nhã Phương nàng đã vì chăm sóc cho hắn mà 2, 3 ngày nay chưa ăn uống gì rồi.

Nhã Phương ngoan ngoãn gật đầu, sau đó cùng hắn lên đồ chuẩn bị cho bữa tối ngày hôm nay.

...

NAY LÀM VỀ MỆT QUÁ, NGỦ TỚI GẦN 10H MỚI DẬY VIẾT, LÊN CHƯƠNG GIỜ NÀY CHẮC HƠI MUỘN, ĐẠOHỮUS THÔNG CẢM CHO TA

...

TỪ GIỜ TỚI SÁNG SẼ CỐ VIẾT THÊM MỘT CHƯƠNG NỮA

...

MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ ĐỂ TÁC CÓ THÊM ĐỘNG LỰC RA CHƯƠNG, SÁCH MỚI, CẦU ĐÁNH GIÁ CẦU ỦNG HỘ.
« Chương TrướcChương Tiếp »