Bảy ngày qua đi, Tiểu Kim cùng Lôi đã ổn định và thích nghi cảnh giới mới, Lạc Nam quyết định rời Ám Lôi Sơn Mạch, trước hết hắn muốn tìm nguồn nước tắm rửa, dù sao hình thù hắn hiện tại không khác dã nhân là mấy, y phục mẫu thân may cho hắn cũng đã rách rưới, lúc này sau mấy canh giờ tìm kím hắn cũng gặp một con sông khá lớn, không do dự cởi bỏ y phục, nhaỷ thẳng. Một cảm giác mát lạnh bao phủ toàn thân khiến Lạc Nam hô to sảng khoái.
Lúc này Lạc Nam nhìn thấy nơi xa có một chiến thuyền khá lớn, bên trên có treo cờ xí một chữ “Thủy” hẳn là thuyền buông của một gia tộc nào đó. Lạc Nam trong lòng mừng thầm, dù sao thì đã 15 năm hắn chưa tiếp xúc cùng nhân loại ngoài phụ mẫu, lúc này dùng tốc độ thật nhanh tiếp cận chiến thuyền, vận chuyển hồn lực nhảy mạnh một phát đã lên đến.
“Người nào?”
Bọn thủ vệ trên thuyền cả kinh, thằng này là ai? Tự nhiên toàn thân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ướt đẫm xuất hiện trên thuyền, cả đám một mặt địch ý nhìn tên biến thái mới xuất hiện.
Lạc Nam lúc này cũng chú ý đến, đỏ mặt xấu hổ, lấy ra trường bào màu trắng mặc vào người, giải thích:
“Đừng nóng vội, tại hạ không có ác ý, chỉ muốn xin đi nhờ chuyến thuyền đến thành trì gần nhất, tại hạ vừa ra ngoài lịch lãm một thời gian, hiện đang mất phương hướng.”
“Ngươi đứng im, đợi bọn ta thông báo quản sự.”
Một trung niên thủ vệ có vẻ như đứng đầu đám người, ra hiệu Lạc Nam đứng im, đánh mắt cho bọn thủ vệ ý bảo đề phòng Lạc Nam, sau đó xoay người chạy đi.
Khoảng 3 phút sau, hắn quay lại, sau lưng đi theo hai người gồm một thiếu nữ cùng với một lão đầu trên dưới 70 tuổi. Bọn hắn đánh giá Lạc Nam, thấy hắn diện mạo kiên nghị, khỏe mạnh, một thân trường bào màu trắng vài phần tiêu sái, phiêu dật biết hắn không tầm thường, đồng thời gia tăng vài phần cảnh giác.
Lạc Nam cũng đang đánh giá 1 già 1 trẻ trước mắt, thiếu nữ tầm tuổi hắn 14 15 tuổi, thanh xuân hoạt bát, làn da trắng nõn, cử chỉ nhanh nhạy, dung nhan non nớt vẫn mang nét đẹp tuổi thanh xuân, tuy nhiên cặp mắt thỉnh thoảng đảo quanh đang hiếu kỳ nhìn hắn, là một tiểu mỹ nhân bại hoại điển hình, tu vi Ngự Sĩ hậu kỳ cấp bậc, khiến Lạc Nam quan tâm nhất hiện tại là lão đầu nhìn qua có vài phần dữ tợn này, mặt hắn có một vết sẹo lớn chéo ngang, tu vi cao nhất trên thuyền này đạt đến Ngự Tướng hậu kỳ.
“Ngươi là ai? Nghe nói ngươi muốn nhờ thuyền của chúng ta?”
Thiếu nữ lên tiếng dò hỏi, hiển nhiên thân phận nàng cao nhất nơi đây.
“Kính chào chư vị, tại hạ gọi Lạc Nam, rời nhà lịch lãm không may bị mất phương hướng, tại hạ đi nhờ chuyến thuyền đến thành trì gần nhất, xong việc sẽ có hậu tạ.”
“Hậu tạ thì không cần, sẳn tiện chúng ta sắp về gia tộc, cho ngươi đi cùng là việc nhỏ.”
Thiếu nữ lanh lợi hảo sảng nói.
“Nhị tiểu thư!” Lúc này lão già bên cạnh vội kéo thiếu nữ sang một bên nói nhỏ: “Người thanh niên này không đơn giản, ta không nhìn ra tu vi sâu cạn của hắn, tiểu thư cần cẩn thận mới tốt.”
“Không thể nào, hắn nhìn qua tuổi tác cũng không so ta lớn? Chẳng lẽ lại lợi hại hơn cả Phúc Bá ngài?”
Thiếu nữ thiên chân vô tà hỏi, ánh mắt đầy liếc qua dò xét Lạc Nam, rất nhanh lại quay sang Phúc bá nũng nịu: “Phúc bá, ta lỡ miệng đáp ứng hắn rồi, ngài xemmmm.”
“Thôi được rồi, có thể hắn đeo pháp bảo ẩn giấu tu vi, hy vọng là ta lo ngại.”
“Hì hì Phúc Bá tốt nhất.”
Với hồn lực ngự vương của Lạc Nam, đối thoại của bọn hắn tự nhiên không thoát khỏi tai hắn, Lạc Nam mĩm cười trước sự khả ái của thiếu nữ.
“Cười gì mà cười, chúng ta chấp nhận cho ngươi đi nhờ, đừng lộn xộn.”
Thiếu nữ nói xong dắt tay thiếu niên quay người đi vào khoang thuyền.
“Đa tạ. “
Lạc Nam ôm quyền, xong hắn xoay người đến chỗ đám thị vệ. Trung niên thị về hướng hắn cười sảng khoái:
“Tiểu huynh đệ, thấy nhị tiểu thư nhà chúng ta tốt bụng hay không?”
“Đích thật tốt bụng, lại khả ái đáng yêu” Lạc Nam mĩm cười nói.
“Haha đương nhiên, hai vị tiểu thư của Thủy Gia chúng ta nổi tiếng thiện lương, toàn Thủy Hỏa thành rất được người ưa thích.” Trung niên nam tử đắc ý cười, hiển nhiên rất tự hào về hai vị tiểu thư của hắn.
“Vậy sao, đại thúc ngươi cứ gọi ta Tiểu Lạc là được, không biết đại thúc xưng hô thế nào?”
“Ta tên Thủy Nhất.”
“Được rồi Thủy Nhất đại thúc, không biết có thể cho ta biết tình hình phân bố một số thế lực hiện nay trên đại lục không? Gia tộc của ta ở một vùng quê hẻo lánh, tinh tức không được thuận tiện cho lắm. Ta rời nhà ra ngoài lịch lãm, mong được chỉ giáo thêm.” Lạc Nam ra vẻ ngây thơ thăm hỏi.
“Tiểu Lạc à, nhà ngươi ở nơi khỉ ho cò gáy nào thế, ngay cả những thông tin đại chúng như thế cũng không biết. Hôm nay đại thúc ta tâm trạng vui vẻ, khai sáng cho ngươi cũng được. Đại lục hiện tại có vô số thế lực, tông môn lớn nhỏ. Tuy nhiên lấy 10 thế lực cường đại nhất vi tôn, bọn hắn lãnh thổ rộng lớn vô tận, cường giả nhiều không đếm hết, khiến người người kính sợ. 10 thế lực lớn này phân biệt gồm: nhất Minh, Nhị cốc, Tam Tộc, Tứ Môn.”
“Nhất Minh chỉ Ngự Thiên Liên Minh, đây là thế lực mạnh nhất tổng hợp của toàn nhân loại, có thể gia nhập Ngự Thiên Minh đều là những cường giả đỉnh cấp của nhân loại, bên trong liên minh có rất nhiều cấp bậc trưởng lão, lãnh tụ của những môm phái khác. Nghe nói 9 thế lực còn lại đều tham gia trong Ngự Thiên Minh. Ngự Thiên liên minh không nhúng tay vào tranh đấu thế tục, tuy nhiên khi xảy ra đại nạn sẽ lãnh đạo nhân loại chống lại.”
“Nhị Cốc phân biệt gồm Linh Cốc cùng Độc cốc, bọn hắn là hai thế lực đối đầu nhau, quan hệ chưa bao h hòa hoãn, tuy nhiên Linh cốc luôn được lòng thiên hạ nên áp Độc Cốc một đầu.”
“Tam Tộc phân biệt Đại Lạc gia tộc, Âu Dương gia tộc cùng Độc Cô gia tộc.”
“Tứ môn phân biệt gồm Tam Thánh Môn, Long Hoàng Môn, Hắc Dạ Môn, Bách Hoa Môn.”
“Thủy gia chúng ta là gia tộc phụ thuộc của Bách Hoa Môn, đại tiểu thư Thủy Nguyệt Cầm thiên phú xuất chúng, chỉ mới 18 tuổi đã tiếp cận cảnh giới Ngự Tướng Viên Mãn cấp bậc, được một vị trưởng lão Bách Hoa Môn xem trọng thu làm đệ tử, thế nào? Lợi hại không?”
Thủy Nhất đại thúc thao thao bất tuyệt, không quên khoe khoang về tiểu thư nhà mình.
Lạc Nam chăm chú lắng nghe, mười đại thế lực hiện tại có sự khác biệt theo lời kể của phụ mẫu hắn, theo lời kể của phụ thân hắn không có sự tồn tại của Hắc Dạ môn cùng Long Hoàng Môn, chắc hai môn phái này vừa gia nhập mười thế lực lớn không lâu, ngoài ra theo lời phụ thân hắn, trên đại lục vẫn còn một số thế lực cường đại, bọn hắn mặc dù điệu thấp nhưng vẫn không thể khinh thường, ví như Thiên Cơ Các mặc dù nhân số ít ỏi nhưng mỗi thành viên đều bí ẩn khó lường. Lại như Đa Bảo các, hầu như lượng tài nguyên các mối giao dịch lớn nhỏ đều thông qua tay bọn hắn, phạm vi phân bố trãi rộng hầu hết các thành trì nhân loại.
Về phần Đại Lạc thế gia cùng Bách Hoa môn lần lượt là nhà trước đây của phụ thân và mẫu thân hắn, ngay cả hai môn phái đứng đầu đại lục cũng không thể bảo vệ bọn hắn, qua đó có thể thấy kẻ thù của bọn hắn cường đại như thế nào, không những thực lực bản thân cường đại mà sức ảnh hưởng của hắn cũng vô cùng kinh khủng.
Nghĩ đến địch nhân cường đại, Lạc Nam siết chặt nấm đấm, khao khát thực lực một cách mãnh liệt.
“Đa tạ đại thúc, ta đã nhớ rõ.”
“Haha không có gì, việc nhỏ thôi, tiểu Lạc ngươi hành tẩu giang hồ tốt nhất đừng đắc tội người của Hắc Dạ môn cùng Độc cốc, bọn hắn nổi danh bao che khuyết điểm, thủ đoạn hung tàn độc ác.”
“Ân, ta sẽ nhớ kỹ.” Lạc Nam khiêm tốn gật đầu
“Được rồi, ta tiếp tục tuần tra đây, ngươi cứ tự nhiên.”
Lạc Nam một mình đến bên lan can, vừa hóng gió vừa trầm tư suy nghĩ kế hoạch sắp tới của bản thân. Việc cần làm cấp thiết hiện tại là thu thập Chiến Sủng mới, với một Chiến Vương sở hữu hai Chiến Sủng là quá ít, nếu hắn có Thủy hệ chiến thú hay Phi hệ chiến thú đã không cần thiết nhờ thuyền người khác. Tiểu Kim và Lôi đều không thích hợp làm tọa kỵ trên cạn, cũng nên tìm chiến thú đáp ứng được những nhu cầu cần thiết hiện tại. Về phần quả bạch trứng kia cũng sắp ra đời, mỗi ngày Lạc Nam đều giành thời gian cung cấp hồn lực cho nó, không biết nó sẽ là loại hình nào đây.
“Uy, đang nghĩ gì thế.”
Một giọng nói lanh lợi phá tan trầm tư của hắn, Lạc Nam quay đầu nhìn qua thiếu nữ lúc này đang bên cạnh nhìn hắn. Cách đó không xa là Phúc bá đang nhìn giám sát.
“Không có gì, chỉ là nghĩ một số chuyện lung tung mà thôi, à ta còn chưa biết phương danh của tiểu thư, thật thất lễ quá.” Lạc Nam sờ mũi cười cười, hai mắt ngắm nhìn thiếu nữa trước mặt.
“Hừ, ta gọi Thủy Mị Nhi, thế nào? Tên ta dễ nghe chứ?” Thiếu nữ hai tay chống nạnh.
“Quả thật vô cùng dễ nghe.” Lạc Nam gật đầu khen ngợi, phụ mẫu nàng thật khéo đặt tên, hai tỷ muội đều có danh xưng rất tốt.
“Đương nhiên....
OÀNH
Nàng đang định nói tiếp điều gì thì một âm thanh mạnh mẽ cắt đứt, Thuyền buôn lắc lư không nhẹ khiến nàng giật mình chao đảo. Lạc Nam nhanh tay đỡ nàng tránh cho nàng té ngã.
“Tiểu thư, nguy hiểm là người của Hỏa Gia công kích thuyền của chúng ta.”
Thanh âm Phúc Bá vang lên tràn đầy lo lắng, thực lực của Hỏa gia tương đương Thủy gia, hiện tại bọn hắn muốn gây chuyện hiển nhiên đã chuẩn bị đầy đủ. Quả nhiên như chứng minh lời Phúc Bá, một chiến thuyền đang lấy tốc độ nhanh chống tiếp cận thuyền buôn của Thủy Gia. Lạc Nam nhìn thấy một chiến thú trông giống con vượn với toàn thân đỏ thẫm, một ngọn lửa thiêu đốt ở phần đuôi của nó, ở vị trí miệng nó một làn khói đen bay ra, một kích vừa rồi là do gia hỏa này phun ra, nếu không có trận pháp phòng ngự gia cố, thuyền buôn của Thủy Gia đã cháy khét lẹt.
“Hỏa Diệm Tinh Tinh –Võ hệ, hỏa hệ, Chiến Tướng hậu kỳ tiếp cận viên mãn”
Lạc Nam nhận ra thân phận chiến thú kia, lúc này hắn chú ý đứng bên cạnh Hỏa Diệm Tinh Tinh là một nữ nhân bốc lửa, làn da trơn bóng màu bánh mật, mắt to, mày liễu, mi cong gợi tình, đuôi mắt phải có một nốt ruồi son phi thường quyến rũ, mũi nhỏ cao thẳng, đôi môi hơi dày đỏ mọng gợi cảm, một thân sườn xám đỏ tươi ôm trọn cơ thể nảy nở của nàng.
Lạc Nam âm thầm cảm thán, nữ nhân này tuyệt đối là vưu vật khiến bất kỳ nam nhân điên cuồng.
“Ngươi còn chưa buông tay!.”
Một âm thanh mang theo vài phần oán giận cắt đứt dòng suy nghĩ, Lạc Nam lúc này mới chú ý hai tay mình còn ôm eo Thủy Mị Nhi, hắn hướng nàng mĩm cười một cái, sau đó phi thường bình tĩnh bỏ tay ra, phớt lờ ánh mắt thẹn thùng oán giận của nàng.
Thủy Mị Nhi biết tình hình nguy cấp, rất nhanh bỏ qua sự thẹn thùng. Bắt đầu triệu hoán chiến sủng của nàng, bộ dạng sẳn sàng chiến đấu. Đó là một chiến thú với hình thể vài phần tương tự thiếu nữ nhân loại, làn da màu xanh nhạt, mái tốc óng xanh mượt như được làm từ nước, đôi mắt to tron nhìn thập phần đáng yêu.
“Thủy Tinh Linh – thủy hệ – Chiến sĩ hậu kỳ”
Lúc này, Phúc bá cũng triệu hoán hai Chiến Sủng của mình
“Thủy mặc chiến sĩ – võ hê, thủy hệ – Chiến Tướng sơ kỳ”
“Hải Giác Thú – Thủy hệ, băng hệ – Chiến Tướng hậu kỳ”
Lúc này, chiến thuyền Hỏa Gia đã tiếp cận. Nữ nhân khiêu gợi nhún thân nhảy một cái đã đến thuyền Thủy Gia, bộ ngực đầy đặn căng tròn lắc lư, làn eo trơn mượt uốn éo, mông cong vểnh lên, một đám thủ vệ Thủy Gia nuốt nước miếng say mê nhìn nàng. Theo sát bên cạnh nàng là Hỏa Diệm Tinh Tinh, nó hung tợn trợn mắt với Thủy Mạt chiế sĩ.
“Hỏa Chúc Diễm, ngươi muốn làm gì? Định khai chiến hai gia tộc sao?”
Thủy Mị Nhi tức giận nhìn chằm chằm nữ nhân với vẻ ngoài nóng bỏng gọi Hỏa Chúc Diễm kia lớn tiếng hét.
"Mị Nhi muội muội nói quá lời, tỷ tỷ chỉ muốn mời muội muội về Hỏa Gia ta làm khách, nhầm gia tăng tình hữu nghị giữa hai nhà chúng ta mà thôi, khanh khách.”
Hỏa Chúc Diễm cười khanh khách nói, bộ dáng kiều mị, môi thơm quyến rũ mê người.
“Hừ, quỷ mới tin lời của yêu nữ ngươi.”
Thủy Mị Nhi biểu môi chế giễu, cả Thủy Hỏa thành ai không biết nữ nhân trước mắt luôn ganh đua cùng tỷ tỷ mình. Hiện tại cả hai đều sắp gia nhập Bách Hoa Môn, vẫn tiếp tục tranh đấu. Lần này muốm bắt mình cùng đệ đệ nhất định dùng áp chế tỷ tỷ.
“Được rồi, không cần nói nhảm, theo tỷ tỷ đến Hỏa gia một chuyến, mọi chuyện lập tức êm đẹp, cần gì đánh đánh giết giết, chán ghét muốn chết.”
Hỏa Chúc Diễm vẫn thái độ lơ đảng nói, chiếc lưỡi thơm tho khẽ liếm đôi môi đầy khêu gợi.
“Hỏa đại tiểu thư, ta mặc dù không phải ngươi đối thủ, nhưng trong thời gian ngắn ngươi muốn đánh bại ta là không thể, ngươi muốn cướp nhị tiểu thư để áp chế Đại tiểu thư của chúng ta. Ta dứt khoát không để tiểu thư công tử theo ngươi được.“
Một bên im lặng Phúc Bá rốt cuộc lên tiếng, vẻ mặt đầy nghiêm trọng, nữ nhân trước mắt thực lực không thua kém đại tiểu thư nhà hắn, tại Thủy Hỏa thành, cũng là cường giả đứng đầu chỉ dưới gia chủ hai nhà Thủy- Hỏa.
“Khanh khách, Phúc Bá đã lớn tuổi, ta là người kính lão đắc thọ, sẽ không thương tổn ngươi, Bàng Bá nhờ ngươi vậy.”
Long Chúc đại tiểu thư vẫn bình tĩnh cười nói. Nàng vừa dứt lời, một lão nhân từ chiến thuyền Hỏa gia bước ra, chớp mắt đã đối diện mỉm cười nhìn Phúc Bá, hắn mở miệng như bằng hữu lâu ngày gặp mặt.
“Thủy Phúc, đã lâu không gặp, vẫn khỏe chứ hả?”