Chương 4: Có thể nói một chút về động cơ gây án cùng quá trình gây án của cô sao?

Chương 4: Có thể nói một chút về động cơ gây án cùng quá trình gây án của cô sao?

Bên trong bar xì gà ánh đèn rộng thoáng sáng sủa, phản chiếu ra các quang ảnh nông sâu khác nhau lên mặt tường kính lồi lõm không bằng phẳng, Tần Giai Nhân giống như là bị tia sáng này đâm đau đôi mắt, đưa tay lên xoa xoa, rồi mới mở miệng nói: "Tôi có thể nghĩ ra phương pháp như vậy liền đã không tệ, còn quan tâm đến anh ta có nhân phẩm hay không làm gì. Tôi chỉ muốn trút giận, cũng không thật sự muốn làm gì cô."

Nghe như còn rất kiêu ngạo.

Vẻ mặt Chu Sướиɠ Sướиɠ tò mò: "Có thể nói một chút về động cơ gây án cùng quá trình gây án của cô sao?” Bạch Vân ở bên cạnh đẩy cô một cái, ra hiệu làm cô bớt tranh cãi.

Tần Giai Nhân không thèm để ý, một năm một mười toàn bộ nói hết.

Về phần tại sao Tần Giai Nhân lại hận Bạch Vân, kỳ thật nói đến còn rất ma huyễn.

Tần Giai Nhân là bạn gái cũ của Bành Phái Luân, đồng thời cũng là một beauty blogger, điều kiện gia đình kỳ thật cũng coi là khá tốt, lại thêm Bành Phái Luân đối với bạn gái quả thật là rất hào phóng, cho nên đưa đến việc cô kinh doanh Weibo toàn dựa theo yêu thích, không có gia nhập bất kì công ty kinh tế nào, cho tới bây giờ cũng chưa đăng một bài quảng cáo nào, quả thực chính là một dòng nước trong trong giới beauty blogger.

Nếu như có thể vẫn luôn năm tháng tốt đẹp như thế, cũng sẽ không có xảy ra những chuyện này.

Sau đó, Giang Sở Vọng về nước, đem Tiền Cận dẫn tới trước mặt Bành Phái Luân, Bành Phái Luân liền giống như phát điên nhận định Tiền Cận chính là định mệnh duy nhất của mình, đem những cô gái liên lụy không rõ bên người toàn bộ xử lý sạch sẽ, toàn tâm toàn ý theo đuổi Tiền Cận.

Cho dù Tiền Cận vô số lần cự tuyệt Bành Phái Luân, đó lại là một câu chuyện khác.

Từ xa xỉ thành tiết kiệm khó, vì để duy trì tiêu chuẩn sinh hoạt cao, Tần Giai Nhân bắt đầu nhận một số quảng cáo, còn lần lượt cùng một số nhãn hiệu thương thực hiện hoạt động mở rộng cùng dùng thử sản phẩm mới, chuyện phát triển đến đây vẫn là một câu chuyện quyết chí cố gắng.

Những gì xảy ra sau đó làm Bạch Vân cảm thấy mình rất oan uổng.

Có một nhãn hiệu đồ trang điểm tìm tới Bạch Vân, muốn cùng cô hợp tác, làm một kỳ dùng thử màu son môi mới, Bạch Vân nhận, đồng thời hiệu quả đặc biệt tốt. Chỉ là cô không biết, cái mở rộng hoạt động này Tần Giai Nhân trước đó đã nhìn chằm chằm, cuối cùng hoa rơi nhà Bạch Vân, Tần Giai Nhân không phục.

Vì tìm ra chênh lệch giữa mình và Bạch Vân, cô lặng lẽ theo dõi Bạch Vân. Bạch Vân đăng mỗi bài Weibo, mỗi một cái video cô đều cẩn thận nghiên cứu qua. Nhưng mà, ở ba tháng trước, cô phát hiện Bạch Vân ở trên du thuyền mà cô quen thuộc đăng một đoạn video ngắn.

Mặc dù cái video kia của Bạch Vân không có lộ ra toàn cảnh du thuyền, trong màn ảnh ngoại trừ cô cũng chưa từng xuất hiện bất kì người nào khác, nhưng Tần Giai Nhân chính là biết, du thuyền kia là của Bành Phái Luân, huống hồ trong nháy mắt khi Bạch Vân kết thúc video, cô còn nghe được có người đang gọi Bạch Vân "Chị Bạch......”

Trong khoảnh khắc đó cô đặc biệt thương tâm tuyệt vọng, cảm thấy mình không chỉ có công việc bị uy hϊếp, ngay cả đàn ông cũng bị người cướp, cô mới mặc kệ là thời gian trước hay sau khi cô cùng Bành Phái Luân chia tay, có khi một người giận chó đánh mèo căn bản không cần lý do.

Cho nên cô chậm rãi bắt đầu bày ra kế hoạch trả thù Bạch Vân, cô xem Weibo của Bạch Vân lâu như vậy, cô biết Bạch Vân thích đàn ông như thế nào. Cô tìm tới David, biết dùng lợi ích để đạt kết quả, hi vọng anh ta có thể phối hợp với cô diễn vở kịch mại da^ʍ bị bắt, đồng thời đáp ứng anh ta khi bị cảnh sát bắt đi vào đêm đó là có thể nộp tiền bảo lãnh anh ta ra, sẽ không làm cho thân thể quý giá của anh ta ở trong cục cảnh sát chịu một chút khổ.

Đương nhiên việc này còn cần cảnh sát phối hợp, một cuộc điện thoại không rõ lai lịch cử báo có thể không được coi trọng, cho nên cô tìm anh họ làm việc ở cục cảnh sát hỗ trợ, đảm bảo đêm đó mặc kệ Bạch Vân ở khách sạn nào, đều sẽ có đồn công an quản lý khu vực đó phái cảnh sát đến.

David liên tục thả lưới một tuần, Bạch Vân mới dính câu.

Đêm đó mọi chuyện diễn ra rất thuận lợi, điều duy nhất không thuận lợi cũng chỉ có khách sạn kia không chịu bán video giám sát cho cô. Nhưng không sao, cô đã được mục đích, cô chỉ là muốn cho Bạch Vân một bài học mà thôi, cũng không có thật sự muốn làm cho Bạch Vân thân bại danh liệt. Đối với người có bào não có hạn như cô mà nói, có thể đem mọi chuyện làm thành thế này, cô đã rất hài lòng.

Bạch Vân rót cho mình một ly rượu vang đỏ, khẽ nhấp một ngụm, "Cô trả thù nhầm người, tôi cùng Bành Phái Luân không có quan hệ gì, cô gái mà anh ta thích không phải tôi."

"Sao lại không phải là cô chứ?" Tần Giai Nhân lại kích động lên, "Sau khi anh ấy chia tay với tôi liền không có đi tìm bạn gái mới, cũng chỉ có cô lúc ẩn lúc hiện ở bên cạnh anh ấy, đêm hôm đó vẫn là anh ấy đến đồn công an bảo lãnh cô! Cô bây giờ nói cho tôi tôi tìm nhầm người?"

Bạch Vân khóc không ra nước mắt, cùng Chu Sướиɠ Sướиɠ trao đổi một cái ánh mắt "Đầu óc cô ta còn không bằng bã đậu", tiếp tục nói: "Cô gái nhỏ, chúng ta trước không thảo luận người kia là ai được không, hiện tại người có lỗi với cô là Bành Phái Luân, như vậy cô muốn tìm người phiền toái có phải là nên tìm đúng chính chủ hay không?"

"Bành Phái Luân không có lỗ với tôi."

Khi lựa chọn ở bên Bành Phái Luân, Tần Giai Nhân liền biết, mình không thể nào đi đến cuối cùng với anh ấy. Điều này mọi người đều biết, mọi người cũng đều đồng ý, chỉ là mỗi người đều sẽ ôm tâm lý may mắn chính mình có thể là người may mắn kia. Bởi vì khi anh ấy ở bên cô đối xử với cô thật sự rất tốt, ôn nhu thuận theo lại hào phóng, cũng sẽ không một chân đạp hai thuyền, cho dù khi chia tay cũng chưa hề bạc đãi cô.

"Anh ta đã không có lỗi với cô, vậy tại sao cô muốn giận chó đánh mèo với người khác chứ?" Chu Sướиɠ Sướиɠ nhịn không được hỏi cô.

"Tôi chỉ là muốn trút giận thôi không được sao?" Tần Giai Nhân khóc nức nở, rút tờ khăn giấy lau mắt, "Nhưng mấy người không phải cũng đã trả thù lại sao? Buổi tiệc sinh nhật tốt đẹp của tôi, bị mấy người phá hỏng thành như vậy! Tôi cũng rất ủy khuất chứ bộ!" Nói xong còn trợn trắng liếc nhìn Chu Sướиɠ Sướиɠ.

Mặt Chu Sướиɠ Sướиɠ tối sầm lại: "Là cô đυ.ng tôi trước......"

"Nhưng......" Tần Giai Nhân đột nhiên chuyển hướng, nhìn về phía Bạch Vân nói: "Nếu không phải chính cô không giữ mình trong sạch, có thể làm cho tôi đắc thủ sao?"

Chu Sướиɠ Sướиɠ "Phắt" lập tức đứng dậy, đang chuẩn bị nói cái gì, Bạch Vân giữ chặt cô, cười ha ha, sắc mặt như thường mở miệng: "Tần Giai Nhân, bất cứ chuyện gì bay lên độ cao đạo đức bắt cóc, có thể không dễ chơi. Cô vì một người đàn ông giữ mình trong sạch, không tiếc nghĩ ra phương pháp ác độc như thế để báo thù người khác, cô chẳng lẽ không có chút nào là thẹn với lương tâm sao? Đối với người không hiểu rõ sinh hoạt như cô, tôi khuyên cô vẫn là không nên bình luận lung tung."

Trong lúc nhất thời Tần Giai Nhân có chút á khẩu không trả lời được.

Bạch Vân yên lặng cầm bút ghi âm lên, sau khi chờ cô bình tĩnh lại, mới hỏi: "Chỗ cô còn có ảnh chụp của tôi cùng David đi?"

Cô cùng David liên tục tiếp xúc một tuần lễ, Tần Giai Nhân không có khả năng không chụp những bức ảnh khác.

"Có a......"

"Đổi đi!"

Tần Giai Nhân bĩu môi lấy điện thoại di động ra, "Cô có thể đảm bảo sau khi tôi xóa ảnh chụp của cô, cô có thể xóa ghi âm giao dịch của tôi cùng David sao?"

"Đương nhiên." Vẻ mặt Bạch Vân bằng phẳng.

"Vậy được rồi...... Cô cam đoan sẽ không lưu lại đi! Cha mẹ tôi nếu là biết tôi làm ra loại chuyện này, sẽ đánh chết tôi."

......

Hai bên thuận lợi đem tất cả chứng cứ tiêu hủy, Bạch Vân cùng Chu Sướиɠ Sướиɠ đứng dậy chuẩn bị rời đi, Tần Giai Nhân thút thít đưa các cô tới cửa, còn chưa từ bỏ ý định hỏi Bạch Vân: "Thật sự không phải là cô sao?"

Bạch Vân vỗ vỗ bả vai của Tần Giai Nhân, cho cô một ánh mắt đồng tình: "Cô lại hỏi thêm một câu nữa, tôi liền không có cách nào cam đoan sau này có phải là tôi hay không."