2. Nhạc Nhạc bần cùng
Căn nhà trọ chật hẹp và cũ kỹ, cả bếp, phòng ngủ, và phòng khách đều tập trung trong cùng một không gian.
Tựa như một mình cậu tạo ra một thế giới thanh bình và nghèo nàn trên mảnh đất tràn ngập sự phồn hoa, nơi mà không khí dường như đều lan tỏa hương vị giàu sang phú quý.
May mắn thay mặc dù nhỏ, nhưng chủ nhà cũng biết làm nhà vệ sinh riêng.
Nếu không, Nhạc Bình Phàm tuyệt đối không thể chịu được việc ăn uống ngủ nghỉ, ngoái đầu lại thấy bồn cầu ở ngay bên cạnh.
Cậu tháo giày ra, đứng ở trước cửa đun nước, rồi lấy từ trong tủ ra một gói mì ăn liền, đổ nguyên liệu vào hộp nhựa giữ nhiệt.
Nước trong ấm sôi lên kêu ùng ục, hơi nước thi nhau thoát ra từ miệng ấm.
Nhạc Bình Phàm nhìn chằm chằm vào hơi nước không ngừng bốc lên mà ngẩn ngơ, rồi chợt nhớ ra điều gì đó, cậu cầm lấy điện thoại chuyển tiền thuê nhà quý này cho chủ nhà.
Trong thời gian học đại học, cậu cũng khá tiết kiệm, lại tranh thủ làm thêm và nhận các công việc vặt, nên cũng có một ít tiền tích góp được, đủ để duy trì cuộc sống thêm hai, ba tháng nữa.
Chắc chắn sẽ tìm được việc.
Công tắc của ấm nước đột nhiên nhảy lên, âm thanh vang lên khá đột ngột trong căn phòng nhỏ.
Nhạc Bình Phàm sực tỉnh, cậu cầm lấy ấm nước, đổ nước sôi vào hộp nhựa cho đến khi vắt mì tròn xoe nổi lên mới dừng lại.
Quay người, cậu bê bữa tối đến trước cửa sổ, đặt lên một chiếc bàn gập nhỏ. Cậu ngồi xếp bằng, trong đôi mắt sáng ngời phản chiếu cảnh đêm phồn hoa bên ngoài.
Trong ánh mắt của Nhạc Bình Phàm, tràn đầy sự khao khát vô hạn.
Không biết liệu tương lai cậu có thể trở thành một phần của thế giới ấy không?
Lúc này, gương mặt anh tuấn của người đàn ông kia bất chợt hiện lên trong tâm trí cậu.
Người đó toát lên khí chất hiên ngang, từng cử chỉ đều mang phong độ đặc biệt, sống trong nhung lụa lại vẫn vượt trội xuất chúng, còn mạnh mẽ và vững vàng hơn cả những tinh anh ở thành phố lớn mà cậu từng tưởng tượng, thậm chí có chút cao quý và uy nghi khó tả.
Nhạc Bình Phàm dần hồi tưởng và phân tích từng chút về cuộc gặp ngắn ngủi chiều nay, ngoài cảm giác xao xuyến nhẹ nhàng, còn có sự ngưỡng mộ và ước ao.
… Đủ rồi.
Cậu vỗ lên má mình, mùi thơm của hộp mì ăn liền rẻ tiền kéo cậu trở về hiện thực.
Vừa mở nắp hộp nhựa, cậu vừa lấy điện thoại ra, tiếp tục lướt đọc các trang tuyển dụng.