Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ngự Đạo

Quyển 4 - Chương 28: Thần huyết

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Ngươi”Lão già tóc hồng trừng mắt đầy tức giận. Truyện "Ngự Đạo "

“Không cần phải ngươi ngươi như thế, ngươi không phá được vòng bảo vệ này đâu, nên tốt nhất cứ yên lặng hưởng thụ đi, hiện tại ta không tổn thương được ngươi, mà thanh âm của ngươi cũng sẽ bị vòng bảo hộ áp chế, không truyền ra xa được, ngươi cứ ở đây chờ ta lấy thứ kia đi”Dạ Anh cười nói.

“A, tiểu gia hỏa? Sao ngươi cũng tới?”Dạ Anh đột nhiên quay đầu về phía bản tôn nói.

“Lão gia, nàng phát hiện ra ta”Tiểu tinh linh lập tức nói với bản tôn.

“Không nên động, có lẽ nàng đang thăm dò thôi”Bản tôn nói.

“Địch Nhi, ngươi đi ra đi, ta cảm nhận được ngươi”Dạ Anh nhìn thẳng về hướng bản tôn đang nấp cười tà dị nói.

Thấy nàng không giống giả bộ, bản tôn cũng chỉ đành mang theo tiểu tinh linh đi ra, nhưng là tránh qua lão già mà đi ra.

“Ngươi, ngươi cũng ở đây sao?”Ánh mắt Dạ Anh tràn ngập không thể tin nổi nhìn vào bản tôn, hiển nhiên nàng không thể ngờ được mình lại không phát hiện ra hắn.

“Lại gặp mặt, ngươi sẽ không gϊếŧ người diệt khẩu chứ?”Bản tôn đành mỉm cười nói.

“Cũng tốt, chính ngươi cũng có tư cách, biết cũng không sao”Hai mắt Dạ Anh lóe lên tia sáng tà dị.

“Tư cách? Tư cách gì chứ?”Bản tôn nhíu mày hỏi.

“Đi thôi, một lát nữa ngươi sẽ biết”Dạ Anh nói, hơn nữa nhanh chóng mở ra đôi cánh bay lên lưng núi. Nếu như đã bị phát hiện, tiểu tinh linh cũng không trốn trong ngực bản tôn nữa, cùng bản tôn bay về phía lưng núi. Ở lưng chừng núi là một sơn động cực lớn.

“A, năng lượng thật mạnh”Tiểu tinh linh đột nhiên đầy cảm thán thốt lên. Truyện Ngự Đạo

“Đi thôi, theo ta đi vào”Dạ Anh đi đầu, nhưng vừa mới tiến vào bên trong nàng đã thấy một lối rẽ, nhưng là đi không được bao lâu lại thấy một lối rẽ nữa. Truyện Ngự Đạo Truyện Ngự Đạo Truyện "Ngự Đạo "

“Thật không ngờ, Thiên Tinh kiếm tông lại đào rỗng cả quả núi hình thành mê cung a”Dạ Anh đột nhiên nhíu mày lại nói.

“Ngươi định tìm gì?”Bản tôn đầy kỳ quái hỏi.

“Vạn Huyết trì”Dạ Anh trả lời.

“Vạn Huyết trì? Đó là thứ gì vậy?”Bản tôn đầy hiếu kỳ hỏi.

“Vạn Huyết trì, nghe nói chứa thần huyết, mà còn của phi thường nhiều thần, dù cho chỉ có mấy giọt máu của mỗi vị thần, nhưng tập trung lại cũng tương đối khả quan”Dạ Anh nói.

“Thần huyết?”Hai mắt bản tôn sáng rực lên nói.

“Phải, nhưng là lại bị mê cung này ngăn cách, muốn tìm được nó cần mất rất nhiều thời gian, có thể đến lúc đó người Thiên Tinh kiếm tông sẽ phát hiện ra dị thường, mà vách tường xung quanh đều khắc ma pháp trận, nếu mạnh mẽ phá vỡ mê cung nhất định sẽ bị phát hiện”Dạ Anh nhíu mày nói.

“Ta biết phải đi như nào a”Tiểu tinh linh ở bên cạnh lập tức nói.

“Ngươi biết sao?”Hai mắt bản tôn sáng rực lên, lập tức liên tưởng đến linh giác biếи ŧɦái của tiểu tinh linh. Mà Dạ Anh nhìn nàng với ánh mắt nghi hoặc.

“Theo ta”Tiểu tinh linh vừa nói vừa thuận theo một thông đạo, đi lên trên.

Bản tôn cùng Dạ Anh một mạch đi theo tiểu tinh linh, quãng đường rẽ trái, quẹo phải mấy hồi, nhưng là vì tiểu tinh linh liên tục bay nên cả hai không có thời gian dừng lại tra xét. Sau khi hướng lên ba lần, hướng xuống ba lần, hai người được tiểu tinh linh đưa đến một nơi phi thường cổ quái.

Trước mắt là một con đường dài, ở cuối đường là hai cánh cửa đá to lớn. “Chính là nơi này”Dạ Anh kích động thốt lên, sau khi kiểm tra cẩn thận xác định không có ma pháp trận, nàng nhanh chóng mở cửa đá ra.

“Ầm ầm”Cánh cửa đá chầm chậm bị mở ra, trong nháy mắt hồng quang mãnh liệt bao phủ khắp không gian, làm cho ba người mở mắt cũng khốn khó.

Sau khi thích ứng với luồng sáng, bản tôn, tiểu tinh linh, Dạ Anh mới chậm rãi tiến vào bên trong.

Bên trong, là một sơn động khổng lồ, trên vách tường quanh bốn phía là ma pháp đăng, phát ra ánh sáng đủ màu, nhưng những ánh sáng ma pháp vô cùng mãnh liệt này đều bị ánh hồng quang át hết. Truyện Ngự Đạo

Ở giữa thạch thất, là một hố sâu ước chừng mười thước, bên trong tràn đầy huyết dịch, mà ở giữa huyết dịch cùng vách hố là một mảnh vải đen ngăn cách. Bên trong huyết dịch, có vô số quỷ hồn, không ngừng lăn lộn mong muốn thoát ly huyết trì, nhưng là, dù nó có mở miệng lớn hết cỡ cũng không thể phát ra âm thanh gì, như là âm thanh hoàn toàn bị ngăn cách vậy.

Nhìn thấy màn này, bản tôn không khỏi ngây ngốc, huyết trì này quá giống Ác Quỷ trì ở tiền thế, chỉ là những quỷ hồn trước mắt hoàn toàn không có linh trí, chỉ dựa vào bản năng giãy dụa.

Phía trên lớp máu là một dịch thể màu vàng trong suốt, nhìn qua vô cùng quỷ dị.

“Không sai, máu của chúng thần, nơi này có ít nhất hai trăm vị thần”Dạ Anh kích động nhìn huyết trì trước mặt. Truyện "Ngự Đạo "

“Đây là thần huyết? Những quỷ hồn kia là gì?”Bản tôn chỉ về phía những quỷ hồn hỏi.

“Lão gia, năng lượng trong trì thật mạnh a”Tiểu tinh linh vỗ vỗ đôi cánh cảm thán nói.

“Cũng không biết là ai thu thập, không ngờ lại rơi vào tai Thiên Tinh kiếm tông, những vị thần vẫn lạc này, linh hồn cùng thân thể đã kết hợp cùng một chỗ, khi thân thể chết đi, linh hồn bị phân thành vô số phần. Những quỷ hồn trước mắt này chỉ là một bộ phận nhỏ linh hồn bám vào trong máu mà thôi, vốn hẳn nên chết, nhưng không biết vì sao không tiêu tan, lại còn hành thành linh hồn lạc ấn, dần dần hoàn chỉnh hình hồn, mong muốn khôi phục năm xưa, nhưng điều đó là không thể, nơi này có hai trăm thần hồn, nghĩa là hơn hai trăm thần huyết”Dạ Anh một bộ khẳng khái giảng cho bản tôn.

“Lão gia, năng lượng thật mạnh, Địch Nhi muốn uống”Địch Nhi lập tức làm nũng với bản tôn.
« Chương TrướcChương Tiếp »