Quyển 4 - Chương 10: Khôi lỗi ma pháp.

Ngay khi lời của ma pháp sư Sean kết thúc, bốn phía quảng trường đột nhiên xuất hiện một đám quái vật, mà những quái vật này vừa xuất hiện, tất cả thí sinh không khỏi kinh hô cảm thán một phen. Truyện "Ngự Đạo "

Bởi vì những quái vật này chia làm hai loại, một loại hình người mang theo đại kiếm sau lưng, hoàn toàn do cương thiết hình thành, toàn thân ánh lên ánh vàng kim, mà trên người cũng khắc vô số ma pháp trận huyền ảo, mà loại còn lại thì có thêm một đôi cánh cực lớn sau lưng.

“Ma pháp khôi lỗi?”Lập tức có thiếu niên nhận ra quái vật trước mặt là gì.

“Các vị, hẳn mọi người đã nghĩ ra đây là những ma pháp khôi lỗi, đây đều là những sản phẩm luyện kim vĩ đại, mọi người hẳn đều biết, thực lực ma pháp khôi lỗi do khối ma hạch trong khôi lỗi quyết định, nhưng ma pháp khôi lỗi này đều dùng ma hạch nhị cấp. Vì vậy chúng chỉ có thực lực nhị cấp mà thôi, lấy bốn khôi lỗi làm một tổ, các ngươi chỉ cần chống cự được tấn công của một tổ trong một nén hương thì quá quan”Ma pháp sư Sean sẵng giọng nói.

“Bốn cái? Một nén hương?”Ở phía dưới bắt đầu rộ lên những thanh âm kinh sợ.

“Sao vậy, chỉ là nhị cấp mà thôi, chẳng lẽ không kiên trì nổi một nén hương sao?”Mộc Vĩnh Diệp hỏi thiếu niên bên cạnh.

Thiếu niên bị hỏi vốn định làm vẻ mặt ta khinh thường ngươi, nhưng vừa nhìn thấy người hỏi là Mộc Vĩnh Diệp, vội vàng chuyển biếи ŧɦái độ nói: “Tuy trong khôi lỗi là ma hạch nhị cấp, nhưng kỳ thực thực lực của chúng vượt qua nhị cấp, đầu tiên là một thân cương thiết kia, chiến sĩ tam cấp cũng không nhất định có thể lưu lại một vết rạch trên thân chúng nó, mà tốc độ của chúng được ma pháp trận thúc giục làm tăng thêm vài lần, còn có đôi cánh kia nữa, chúng có thể dùng cánh bay lên trời, mà chúng ta không bay được, như vậy sẽ rất bị động, mà ma hạch là tiêu hao phẩm, trước khi ma hạch tiêu hao hết, chúng nó sẽ không biết mệt mỏi tấn công liên tục”.

“Biết bay? Chúng nó không phải chỉ có nhị cấp thôi sao? Chẳng phải lục cấp mới bay được mà”Mộc Vĩnh Diệp nghi hoặc hỏi lại.

“Đó là không có cánh, có cánh rồi dù là một cấp cũng có thể bay”Thiếu niên bên cạnh vẻ mặt ảo não nhìn Mộc Vĩnh Diệp nói.

Rất nhanh, đám ma pháp khôi lỗi đứng thành đội, cứ ba phổ thông khôi lỗi cùng một khôi lỗi có cánh tạo thành một đội, ước chừng ba trăm đội. Đồng thời, mỗi một đội đều có một ma pháp sư đứng bên, hiển nhiên nhiệm vụ của những ma pháp sư này là điều khiển đám khôi lỗi tiến hành kiểm tra. Ba trăm đội khôi lỗi vây lấy đám thiếu niên ở giữa quảng trường.

“Các vị, bắt đầu đi, chỉ cần kiên trì một nén hương, sẽ quá quan”Ma pháp sư Sean ở trên đài nói.

Mà lúc này, ba trăm thiếu niên đầu tiên bước vào các đội hình ma pháp khôi lỗi. Có ma pháp sư, có cả chiến sĩ, cả ma pháp, mà Mộc Vĩnh Diệp vừa nhìn lướt một vòng liền lập tức chú ý đến một thiếu niên chiến sĩ có ma pháp phân thân, mà lúc này lão sư chỉ huy khôi lỗi cũng đã hô lên tiếng bắt đầu.

Thiếu niên chiến sĩ nhanh chóng nâng kiếm chém về phía một khôi lỗi, mà một khôi lỗi có thể bay mở rộng đôi cánh của nó, bay vυ"t lên trời, thân thể ma pháp của thiếu niên nhanh chóng đánh ra một hỏa cầu về phía nó.

“Oành!” “Keng!”Hỏa cầu va chạm trên người khôi lỗi, trong nháy mắt đã biến mất, mà đại kiếm của chiến sĩ chém xuống cũng không tạo được hiệu quả gì.

Trong nháy mắt, ba khỗi lỗi dưới đất cầm đại kiếm chém thẳng về phía đầu thiến niên, trong nháy mắt phong kín hoàn toàn lộ tuyến né tránh của thiếu niên, rồi ba thanh kiếm trong nháy mắt dừng lại ở phần cổ thiếu niên, làm cho thiếu niên ngay cả một cử động nhỏ cũng không dám. Mà khôi lỗi đang phi hành trên trời cũng trong nháy mắt bắn ra rất nhiều băng tiễn, tuy chỉ là băng tiễn nhị cấp, nhưng là, khôi lỗi này không niệm một câu chú ngữ nào, rất giống thuấn phát vậy, chỉ trong nháy mắt, những băng tiễn này bắn về phía thân thể ma pháp của thiến niên, thiếu niên sợ hãi quá độ không ngừng né tránh, nhưng là những băng tiễn này bắn ra quá nhanh, sau quá trình lăn lộn, hắn tránh được phần lớn những băng tiễn, nhưng vẫn có hai cây băng tiễn ghim trên đùi thân thể ma pháp của thiếu niên, làm hắn mất đi năng lực chiến đấu.

Một ít nhân viên của học viên đứng bên cạnh nhanh chóng thi triển ma pháp chữa thương cho thiếu niên rồi kéo hắn qua một bên. Mà những người như vậy không phải là ít, chỉ trong chốc lát, nhóm thứ nhất đã còn lại không đến nửa, chỉ còn những thiếu niên thực lực nhị cấp đỉnh phong hoặc là tam cấp đang không ngừng giãy dụa. Truyện "Ngự Đạo "

Lại được một lát, chỉ còn lại mười người cố gắng giãy dụa, không ngừng né tránh tấn công đến từ bốn con khôi lỗi. Lúc này, Mộc Vĩnh Diệp nhận ra được trong đám người có hai thiếu niên né tránh rất an nhàn, thậm chí thỉnh thoảng còn triển khai công kích với khôi lỗi trên trời.

Hai người này, một là chiến sĩ mặc lam bào, chỉ có một thân thể cũng không có phân thân, trong tay hắn là đại kiếm lam sắc, không ngừng chém về phía ma pháp khỗi lỗi trên không, đại kiếm trong tay ba phổ thông khỗi lỗi đã bị thiếu niên đánh bay, chỉ có thể dựa vào đôi quyền mà thôi, mà tất cả băng tiễn ma pháp khôi lỗi trên trời bắn xuống đều bị thiếu niên ngăn cản, thậm chí còn bắn ngược lại một ít băng tiễn nữa.

Mà thiếu niên kia, chính là người chủ động bắt chuyện với Mộc Vĩnh Diệp, Dạ Anh! Truyện "Ngự Đạo "

Dạ Anh cũng không có phân thân, mà bên người hắn xuất hiện sáu nhân hình khô lâu, trong tay đều cầm cốt kiếm, cứ hai khô lâu đối phó với một khỗi lỗi, mà bản thân Dạ Anh không ngừng phóng thích hắc sắc năng lượng, bắn về phía khôi lỗi ở trên không, mà khi ma pháp khôi lỗi trúng loại năng lượng này, đột nhiên tốc độ giảm hẳn, rất nhanh liền không bay lên nổi, chầm chậm rơi xuống đất. Sau khi một đạo hắc ám năng lượng xuyên qua, hai mắt nó nhắm lại, rất nhân tính ngã gục xuống, không đứng lên nổi nữa. Mà ba khôi lỗi phổ thông kia bị sáu nhân hình khô lâu vây công, căn bản không chiếm được tiện nghi gì, đại kiếm của một khôi lỗi đã bị đá bay, nếu không phải lớp xác ngoài vô cùng cứng rắn thì đã sớm bị sáu khô lâu phanh thây rồi.