Quyển 3 - Chương 32: lạc nhật

Đáy hồ vô cùng sâu, Mộc Vĩnh Diệp bơi đến gần nửa canh giờ mới đến đáy. Ở dưới đáy, lượng nguyên tố năng lượng đã đến mức khủng bố, vốn năng lượng hư vô mờ mịt, nhưng lúc này dày đắc tỏa ra quang mang, chiếu rọi phần đáy hồ u tối, ở dưới cùng là một vòng sáng, vòng sáng này phát ra quang mang ngũ sắc, chính là nhờ vô số năng lượng nguyên tố tụ tập về phía nó, khi năng lượng nguyên tố đến gần vòng sáng, như là bị thứ gì đó hút vào, biến mất sau lớp vòng sáng. Truyện "Ngự Đạo "

Đường kính vòng sáng ước chừng mười thước, vô số nguyên tố năng lượng tiến vào vòng sáng làm thành hình trạng như có khói mờ bao phủ, khiến hắn không thể nhìn rõ vật bên trong là gì, nhưng hắn có thể khẳng định, nhất định đó là bảo bối.

Mộc Vĩnh Diệp chầm chậm bơi gần vòng sáng, hắn nhẹ nhàng vuốt ve vòng sáng một cái, nhưng từ vòng sáng đột nhiên sinh ra một lực đẩy, đẩy hai tay hắn ra.

“Di?”Mộc Vĩnh Diệp kinh ngạc nhìn về phía vòng sáng. Bên trong đến cùng là gì? Không ngờ có đồ vật có thể tự mình hình thành hộ tráo, lúc này hắn vô cùng tin tưởng, đồ vật này hẳn là mặt trời lặn trong lời của Bản đi.

Tuy phòng hộ tráo quá mạnh nhưng là Mộc Vĩnh Diệp vẫn quyết định mở ra xem xem, tay hắn nắm lấy xích đồng kiếm, chầm chậm đưa vào chân khí thử chém một chém với phòng hộ tráo.

“Đinh”Xích đồng kiếm căn bản không thể cắm vào chút nào.

“Cứng như vậy sao?”Mộc Vĩnh Diệp kinh ngạc thốt lên.

Nhưng rất nhanh hắn lại cảm thấy thoải mái, nếu phòng hộ tráo dễ phá như vậy , thì đã sớm bị mấy con ngõa đặc áo loại đánh vỡ rồi, nào đến lượt mình thử nghiệm.

Nhưng là, Mộc Vĩnh Diệp cũng không cam tâm bỏ qua như vậy, hắn nhanh chóng thu lại bảo kiếm, tâm niệm vừa động, sợi tơ kim sắc nơi búi tóc nhanh chóng nới lỏng. Không còn sợi tơ ước thúc, mái tóc dài của Mộc Vĩnh Diệp phiêu dật trong nước, nhưng là, lúc này Mộc Vĩnh Diệp không rảnh cố kỵ điều này, tâm thần hắn toàn lực tập trung điều khiển khốn tiên thằng. Truyện "Ngự Đạo "

Khốn tiên thằng nhanh chóng biến dài, trong nháy mắt bao lấy vòng sáng. Cảm giác được đã bao đủ, tâm niệm hắn khẽ động, khốn tiên thằng nhanh chóng co lại như muốn phá nát vòng sáng. Vòng sáng mặc dù cũng rất mạnh mẽ, dưới tình huống không người điều khiển cũng có thể chống lại bốn con áo đặc ngõa loại, có thể thấy vòng sáng mạnh đến đâu nhưng là đối diện với đồ vật biếи ŧɦái như khốn tiên thằng, cả tiên nhân cũng có thể trói, thì một vòng sáng nho nhỏ có thể làm khó nó sao.

Quả không tầm thường, Mộc Vĩnh Diệp lại một lần nữa thi lực. “Phốc”Vòng sáng như bong bóng xà phòng bị đâm một cái, trong nháy mất biến mất.

Các nguyên tố ở bên trong vòng sáng thời khắc này cũng đột nhiên tan biến, vốn dưới đáy hồ sáng rực rỡ, nhưng trong nháy mắt trở nên ảm đạm, chỉ lưu lại những nguyên tố năng lượng chưa tan hết, tỏa ra chút ánh sáng giúp Mộc Vĩnh Diệp điều tra.

Tìm tòi về phía trung tâm vòng sáng, Mộc Vĩnh Diệp nhìn thấy trên nền đất đá có một quả cầu vàng đường kính ước chừng một thước, ngoài ra không còn vật gì khác nữa. Trên bề mặt kim cầu là những phù văn huyền ảo, giống như ma pháp trận trong thư tịch vậy nhưng trên mặt kim cầu căn bản không có một tia năng lượng nguyên tố, nếu không phải được chứng kiến nó hấp thu lượng lớn nguyên tố năng lượng qua vòng sáng thì Mộc Vĩnh Diệp đã nghĩ đây chỉ là một quả cầu kim loại khắc phù văn mà thôi.

Hắn nhanh chóng cầm lấy quả cầu, nâng lên nhưng quả cầu chỉ khẽ động rồi đứng yên, chấp niệm vội vàng rời khỏi thân thể bản tôn, cả hai cùng vận lực, bốn tay nâng lên khó khăn lắm mới nâng được quả cầu lên, đưa quả cầu vào không gian giới chỉ. Mộc Vĩnh Diệp kinh ngạc nhìn hai tay mình, đây là kim loại gì vậy? Sao lại nặng vậy chứ? Vừa rồi, hắn có thể ước đoán ra được quả cầu này tuyệt đối nặng quá mười tấn. Truyện "Ngự Đạo "

Đối với kim loại nặng như vậy, Mộc Vĩnh Diệp đặt cho nó cái tên rất hình tượng tương xứng Lạc Nhật. Nếu như nó đã tạo nên tên sơn mạch, hồ nước này, vậy thì gọi nó là Lạc Nhật là hợp lý nhất.

Ánh sáng năng lượng lúc này đã rất yếu rồi, chấp niệm sau khi thu lấy Lạc Nhật liền vội vã tiến vào thân thể bản tôn, rốt cuộc ở dưới đáy nước, hắn không có năng lực nội hô hấp như bản tôn. Khốn tiên thằng phiêu phù trong nước cũng nhanh chóng hóa nhỏ, buộc lấy mái tóc phiêu dật của bản tôn.

Thu thập xong hết thảy, Mộc Vĩnh Diệp nhàn hạ bơi lên bờ, một đường này, hắn mới để ý đến trong hồ, ngoại trừ mấy con áo đặc ngõa loại lúc trước, không còn sinh vật nào khác, hẳn đều bị ngõa đặc áo loại ăn hết rồi.

Hắn mang theo tâm tình vui sướиɠ, chầm chậm bơi lên mặt nước.

“Phốc”Vừa thò mặt ra, một lần nữa nhìn đến trời cao trong sáng, nhưng là vừa ra khỏi mặt nước, Mộc Vĩnh Diệp kinh ngạc phát hiện một điều. Lúc này, ba con áo đặc ngõa loại không đuổi kịp đám người Mặc Sâm, cũng quay trở về, mà khi đi đến bên bờ, vừa vặn gặp Mộc Vĩnh Diệp nhô lên khỏi mặt nước.

Cả hai bên đều kỳ dị đánh giá đối phương, nhân loại vốn ở trên bờ giờ lại ở dưới nước, mà áo đặc ngõa loại vốn ở dưới nước, giờ lại ở trên bờ. Một cảnh tượng vô cùng quái dị, nhưng trong nháy mắt cả Mộc Vĩnh Diệp cùng những con áo đặc ngõa loại đều làm ra phản ứng.

Kim cầu đấy để làm gì? Đúc thần kiếm? Đáp án rất bất ngờ, các bạn có thể đoán, gửi câu trả lời vào wordpress của mình, nếu có người đoán đúng, nhất định mình sẽ cố gắng post 1 ngày 5c, đương nhiên vào ngày gần nhất có thể.