" Noãn Tâm, cậu xem tớ có chỗ nào không ổn không?"
Tôi vô thức sờ sờ mặt mình, chẳng lẽ buổi sáng uống máu gà nên trên miệng vẫn còn dính máu ư?
Noãn Tâm cau mày lắc đầu:
" Bọn họ không phải đang nhìn cậu, mà là đang nhìn tớ!"
" Nhìn cậu hả?"
Không ai cho chúng tôi sắc mặt tốt suốt dọc đường đi.
Noãn Tâm vội vàng đưa tôi tới văn phòng điều hành cấp cao nhất, mẹ cậu ấy đang họp, chúng tôi đợi qua gần 2 giờ bà mới đi ra.
" Chẳng qua chỉ là một số thứ, đây rõ ràng là đối nghịch với tôi!!"
Giọng nói của mẹ Noãn Tâm to vang dội, từ xa có thể nghe thấy, bà ấy đóng sầm cửa lại, nhìn thấy chúng tôi, người phụ nữ mạnh mẽ ấy ngay lập tức biến thành một người mẹ yêu thương ôm lấy Noãn Tâm:
" Con gái của mẹ, cuối cùng con cũng nghĩ thông suốt chịu về rồi."
" Mẹ, để con giới thiệu với mẹ, đây là bạn của con Chu Hiểu Hiểu."
" Chào dì".
Tôi gật đầu mỉm cười chào mẹ của Noãn Tâm.
Ở tuổi 20 tôi có khuôn mặt xinh đẹp, dáng người cao gầy đầy đặn, hơn nữa sau khi trở thành thi quỷ, uống máu gà nên toàn thân tôi tràn đầy sức sống, vậy là ấn tượng đầu tiên của mẹ Noãn Tâm đối với tôi cũng không tệ.
" Mẹ, tại sao tất cả những người trong khách sạn này đều kỳ quái thế? Không phải bọn họ không quen biết con, vì sao khi con trở về, bọn họ lại không nhiệt tình vậy?"
Dường như nhắc đến chuyện bà ấy đang phiền lòng, nên mẹ Noãn Tâm hít sâu rồi thở dài, để chúng tôi ngồi xuống sau đó nói:
"Mẹ cũng không biết là ai đang khua môi múa mép sau lưng mẹ, nói rằng con gặp nạn vài lần, chính là đυ.ng phải quỷ, là một người bất thường."
" Haha.."
Noãn Tâm liếc tôi một cái, cười gượng:
" Mẹ, đừng nghe bọn họ nói bậy, chúng con đại nạn không chết là có thần tiên bảo hộ!"
" Con gái của mẹ là cát nhân thiên tướng mới tìm được đường sống trong chỗ chết, đương nhiên mẹ không tin, nhưng mà..."
Nói đến đây, sắc mặt mẹ Noãn Tâm trầm xuống ba phần:
" Chỉ là hôm qua mẹ mới thông báo rằng các con sẽ đến đây làm việc, thì khách sạn liền bị quỷ nháo."
" Mẹ, mẹ cũng tin mấy thứ này sao?"
" Mẹ không tin, nhưng những lão cáo già đã nhân cơ hội để gây rối, và họ phản đối mẹ cho phép các con đến đây làm việc.
Đừng nghĩ rằng mẹ không biết bọn họ đang nghĩ gì, họ chỉ sợ con quay về tiếp nhận vị trí của mẹ, sợ bản thân mai sau bị một con nhóc quát mắng."
Mẹ của Noãn Tâm bất bình mà nói, liên tục đập tay xuống bàn.
Nhưng tôi không nghĩ như vậy, nếu những xác sống trước đây tôi gặp đang thực hiện các hoạt động có mục đích, rất có thể khách sạn này đã bị xâm nhập.
" Dì à, dì có thể nói cho con biết trong khách sạn đã xảy ra chuyện kỳ quái gì được không? Nói không chừng là có ai đó đang giả thần giả quỷ?"
Tôi bí mật kéo ống tay áo của Noãn Tâm ra hiệu cậu ấy đừng nói nữa, và giao chuyện này cho tôi.
" Đó là có người nhìn thấy những bóng đen lướt qua bên ngoài cửa sổ ở tầng cao, còn có những vết máu ở sảnh, hành lang. Bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện, hơn nữa máu này từ màu đỏ đến đen, có mùi thối như chuột chết."
Mùi thối, vết máu?
"Vừa thấy là biết có người đang quấy rối, nếu là quỷ thật, làm gì có con quỷ nào mà bị đổ máu chứ?"
" Cháu cũng nghĩ thế!"
Nghe tôi nói như vậy, mẹ của Noãn Tâm rất an tâm, sau vài câu chào hỏi đơn giản, thư ký của bà đã đưa chúng tôi tới cương vị công tác, vì để Noãn Tâm có thể nhanh chóng quen thuộc với kinh doanh của khách sạn, nên cậu ấy nhận chức vụ là thư ký giám đốc, còn tôi là trợ lý thư ký giám đốc.