Chương 146

Tại sao lại xảy ra chuyện này? Sao lại đối xử như vậy tới tôi? Tôi rất vất vả mới giữ lại tính mạng cho Mậu Ngoan, nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra nó sẽ rời đi như vậy. Nhưng có lẽ nó còn chưa rời đi, chỉ là chảy máu mà thôi, nói không chừng Mậu Ngoan vẫn còn có thể cứu. Nghĩ như vậy tôi nhanh chóng lau khô nước mắt, dùng hết toàn lực, để cho mình tựa vào góc tường, hung tợn nhìn Liệt Phong:

" Không được đến đây, không thì tôi sẽ không khách sáo "

Tôi gắt gao nhìn chằm chằm vào anh ta, hôm nay nhất định phải gϊếŧ anh ta!!

Nhưng anh ta giống như là đang xem kịch vậy, cười khinh bỉ hai tiếng và nhìn bộ dáng chật vật của tôi, rồi vẫn đi hướng về phía tôi. Keng một tiếng, một quả tam lăng toa cắm vào chân anh ta, nhưng hiện tại anh ta là quỷ đó, có thể biển hoá hình thể theo ý muốn, kỹ năng thi quỷ của tôi ở trước mặt anh ta là không dùng được. Một cú không được gì.

Mắt thấy anh ta đến trước mặt tôi, nên tôi vội vàng lấy ra lục diện pháp ấn trong tay nải, đem pháp ấn hướng vết máu Mậu Ngoan mà ấn xuống một cái, sau đó hướng về phía anh ta, thoáng chốc lục diện pháp ấn phát ra vầng sáng vàng chói mắt, chiếu đến mức anh ta không mở được mắt.

Lục diện pháp ấn được làm bằng gỗ táo lôi kích, tụ tập ngũ lôi chính khí có công hiệu trừ tà rất mạnh, hơn nữa căn cứ vào mỗi một mặt khắc phù khác nhau thì hiệu quả mỗi một mặt cũng khác nhau, chính là bảo vật của Mao Sơn.

Vừa rồi dưới tình thế cấp bách, tôi căn bản không nhìn thấy đó là mặt nào, không nghĩ tới một mặt đều có thể có hiệu quả như vậy. Thừa dịp anh ta lấy tay che khuất ánh sáng, tôi vội vàng lấy nước ở chung quanh vẽ thất tinh trận, như vậy cho dù Liệt Phong kia mạnh mẽ đến đâu thì tôi cũng có thể tranh thủ một chút thời gian, chỉ hy vọng vết thương sau lưng có thể nhanh chóng phục hồi như cũ, không thì ngay cả cơ hội chạy trốn cũng là xa vời.

Đến giờ phút này tôi mới thấy may mắn vì quyết định vội vàng vừa rồi của mình, nếu ở chỗ sư phụ bị Liệt Phong chặn lại, Lỗ Gia Minh chắc chắn đã bị gϊếŧ từ lâu rồi.

Liệt Phong không dám nhìn về phía tôi, bị ánh sáng mạnh bức ép lui lại, sau khi lui ra ngoài ba mét thì uy lực của pháp ấn mới biến mất, Liệt Phong thử tiến lên, nhưng anh ta vừa tiến lên lại bị pháp ấn ngăn trở.

Tôi không phải quỷ, nên không biết quỷ gặp phải pháp khí Mao Sơn sẽ có cảm giác như thế nào, những thứ này sinh ra là để trừ tà hàng ma, chỉ cần có thể nắm giữ tốt thuật Mao Sơn, là nhất định có thể diệt trừ bọn họ!

" Không nghĩ tới mày thật sự là đạo sĩ của Mao Sơn! "

Liệt Phong đen mặt nhìn tôi, tôi biết trong lòng anh ta đang suy nghĩ cái gì, có lẽ cũng giống với anh Tư của Thiên Ngạo khi lần đầu gặp tôi, họ nghĩ giống nhau, Thiên Ngạo rõ ràng là một con quỷ, sao lại tìm một đạo sĩ làm vợ. Nhưng hiện tại trong mắt Liệt Phong này tất cả đều là vẻ hứng thú muốn nhanh chóng xử lý tôi.

Anh ta không dám tiến lên, tôi cũng không dám đi ra ngoài, chúng tôi cứ như vậy giằng co. Vết thương trên người tôi lại khôi phục quá chậm, cứ tiếp tục như vậy, trời sẽ tối mất.

" A … Chết người … A … "

Tiếng hô hoán chói tai vang lên ở đầu ngõ, tôi vừa quay đầu, Liệt Phong đã lắc mình biến mất, lúc xuất hiện lại, trong tay anh ta nắm giữ một bác gái xách giỏ rau, bác gái kia nhìn không thấy Liệt Phong, đầu tiên là nhìn mình lơ lửng trên không trung, sau lại nhìn thấy tôi đầy máu, thế là trừng to hai mắt và trực tiếp ngất xỉu.

Liệt Phong toét miệng cười rộ lên, vặn vẹo cổ giống như một tên biếи ŧɦái, dùng bàn tay khô héo nâng gò má bác gái lên, một tiếng keng vang lên, đầu ngón tay anh ta thò ra sắc bén như móng vuốt chim ưng.

" Ném đồ trong tay mày xuống, nếu không tao gϊếŧ con mụ này? ”

Mẹ kiếp, anh ta dùng loại phương pháp không có tính người này để uy hϊếp tôi.

" Tôi không quen người này, cho dù anh gϊếŧ bà ta thì tôi cũng sẽ không mềm lòng "

" Thật vậy sao? "

Anh ta híp mắt nhìn ánh mắt tôi, thấy bộ dạng không động ở tôi thì đột nhiên hừ lạnh một tiếng, một giây sau đầu bác gái đã bị dao cắt vào giữa cổ, không chỉ như thế, anh ta còn ném cái đầu đó đến trước mặt tôi. Bác gái kia chết không nhắm mắt, mở mắt nhìn tôi, suýt nữa làm pháp ấn trong tay rơi xuống. Vừa rồi, tôi chẳng qua là muốn anh ta cho rằng cách này không thể uy hϊếp được tôi, sau đó sẽ thả bác gái ra, không nghĩ tới, anh ta cắt đầu đầu bác ấy xuống mà không hề chớp động mắt cái nào.

Môi tôi giật giật, kinh ngạc nhìn Liệt Phong:

" Anh dám gϊếŧ người vô tội một cách lung tung, anh dám làm đảo lộn âm dương, Diêm La vương sẽ không bỏ qua cho anh ”

" Ôi, mày không phải nói không động đậy sao? Xem ra mày vẫn là sợ tao gϊếŧ loạn người vô tội, hừ! ”

Anh ta hừ lạnh một tiếng, bóng ảnh của anh ta lại biến mất, tôi vốn định nhân cơ hội này chạy trốn, nhưng cơ thể vừa động liền đau thấu tim, tôi yếu ớt tựa vào tường thở dốc.

Ánh mắt lại rơi vào đôi mắt chết không nhắm mắt của bác gái, da gà liền nổi lên toàn thân, thật sự là tạo nghiệt mà, tôi tự hỏi chưa từng nghĩ tới muốn hại một người nào, nhưng luôn có người vì tôi mà chết. Bà gái này có con không? Tôi nên làm thế nào thể giải thích cho gia đình bác ấy.

Tôi đưa ra một bàn tay đi vuốt mắt bác gái khép lại, trên trời đột nhiên có hai người rơi xuống lộp bộp, tôi vội vàng thu hai tay về cầm pháp ấn hoảng sợ nhìn một cảnh trước mắt.,ít nói là có hai mươi người bị một luồng khói đen kéo đến bãi đất trống trước mắt tôi, những người đó, có đủ nam nữ già trẻ, rất nhiều người vừa nhìn thấy đầu bác gái trước mặt tôi thì liền ngất xỉu, còn có chút sợ tới mức xụi lơ trên mặt đất không ngừng dập đầu với tôi.

" Tha mạng, xin tha mạng "

" A…chuyện gì xảy ra, cô là ai, cô gϊếŧ người … "

Tiếng hô hoán liên tiếp vang lên, trên người bọn họ bị khói đen quấn lấy, bị Liệt Phong khống chế khiến bọn họ không cách nào trốn thoát

Càng không ổn chính là, những người đó căn bản không nhìn thấy Liệt Phong, chỉ có thể nhìn thấy tôi cả người đầy máu. Mà đầu của bác gái lại ở trước mặt tôi. Bọn họ khẳng định nghĩ là tôi đã gϊếŧ chết bác gái, còn bắt bọn họ nữa.

" Người đàn bà thối, cô bắt chúng tôi đến làm cái gì? Nhanh chóng thả tất cả chúng tôi ra! ”

" Không phải tôi, các người thấy tôi khó bảo đảm bản thân được an toàn, thì làm sao có thể bắt các người chứ? "

Tôi không ngừng lắc đầu, tầm mắt nhìn về phía vị trí của Liệt Phong:

" Muốn gϊếŧ thì gϊếŧ tôi là được rồi, anh thả bọn họ ra! ”

" Cô đang nói chuyện với ai? "

Người đàn ông to gan trước đó đã phát hiện ra sự khác thường của tôi. Nhưng tôi còn chưa kịp giải thích với người đó, Liệt Phong đã đánh một chưởng vào sau lưng ông ta. Rắc rắc một tiếng, xương cốt đã gãy, người kia trợn tròn ánh mắt không thể tin ngã xuống.Tất cả mọi người đều hét lên kinh hãi, nhìn tôi như gặp phải quỷ.

Tất cả phụ nữ đều điên cuồng khóc không ngừng nhìn xung quanh kêu cứu.

Liệt Phong tựa như rất hưởng thụ sự hoảng hốt của bọn họ, thân hình lơ lửng ở phía trên bọn họ, giống như là đại chúa tể vậy, đầu ngón tay anh ta vươn ra khói đen quấn quanh cổ những con kiến hội phía dưới, đầu ngón tay khẽ động là có thể khống chế sinh mệnh của bọn họ.